10 vị tướng hàng đầu trong lịch sử năm 2022

1: Alexandros Đại Đế

Alexandros Đại Đế [Megas Alexandros, tháng 7.356 TCN – 11.6.323 TCN], cũng được biết đến như là Alexandros III, là vua của xứ Macedon [336–323 TCN] và được xem là một trong những nhà chỉ huy quân sự thành công nhất trong lịch sử, người đã chinh phục gần như toàn bộ thế giới mà ông biết trước khi chết, ông thường được đứng trong cùng một danh sách với Napoléon Bonaparte, Julius Caesar và Thành Cát Tư Hãn như là một trong những nhà chiến lược quân sự vĩ đại nhất trong lịch sử. Tiếp sau sự thống nhất các thành bang Hy Lạp cổ đại dưới sự cai trị của cha ông, Philip II xứ Macedon, [một việc Alexandros phải lặp lại hai lần vì các miền phía nam Hy Lạp nổi loạn sau khi Philip chết], Alexandros chinh phục Đế chế Ba Tư, bao gồm cả Anatolia, Syria, Phoenicia, Gaza, Ai Cập, Bactria và Lưỡng Hà và mở rộng biên cương đế chế của ông đến xa tận Punjab. Alexandros thực hiện một chính sách hòa hợp: ông đưa cả những người ngoại quốc [không phải người Hy Lạp hay người Macedon] vào chính quyền và quân đội của mình, ông khuyến khích hôn nhân giữa quân của mình với người nước ngoài và chính ông cũng lấy vợ ngoại quốc.

Sau mười hai năm liên tục tổ chức các chiến dịch quân sự, Alexandros chết, có lẽ là do sốt rét, thương hàn, hay viêm não do virút. Những cuộc chinh phạt của ông mở đầu cho nhiều thế kỉ định cư và thống trị của người Hy Lạp trên nhiều vùng đất xa xôi, một giai đoạn được gọi là thời kỳ Hy Lạp hóa. Bản thân Alexander sống trong lịch sử và trong các truyền thuyết của các nền văn hóa Hy Lạp và không Hy Lạp. Ngay khi ông còn sống, và đặc biệt sau khi ông chết, những cuộc chinh phạt của ông đã là nguồn cảm hứng của một truyền thống văn học mà trong đó ông xuất hiện như là một anh hùng huyền thoại theo truyền thống của Achilles.

Các chiến tích của Alexan Dros với tham vọng chinh phục châu Á:

-Năm 334 khi mới 22 tuổi chinh phục toàn bộ Hy Lạp său đó cầm đầu đạo quân 37000 quân tiến về phía đông lấy hết phần tiểu Á đến tận Jerusalem tiến vào Ai Cập, Libye. Tại Ai Cạp xây dựng thành phố Alexandrie phồn thinh nhất thời Hy Lạp

-Năm 331 đem quân vượt quaTigre, đánh bại đạo quân hùng hậu của vua Darius của Ba tư [Babilon trong Aoe, Iran ngày nay], sau đó chinh phục tất cả các thành phố vùng Trung cận đông cho đến bờ biển Ấn Độ [persian trong Aoe]. Nhưng sau đó bị mất đọt ngôt khi tham vọng châu Á vẫn còn dang dở

Bức điêu khắc trận đại thắng Gaugamela của Alexander.

2: Hannibal

Hannibal, con trai của Hamilcar Barca [sinh năm 247 TCN - mất 183 TCN], là một tướng lĩnh và nhà chiến thuật quân sự người Carthage. Chữ "Hannibal" nghĩa là "niềm vui của thần Baal" [vị thần chủ của người Carthage], còn dòng họ "Barca" của ông có nghĩa là "tia chớp".

Hannibal sống trong suốt thời kì rối loạn tại Địa Trung Hải, khi nền Cộng hòa La Mã thiết lập quyền lực tối cao với các nước lớn như Carthage, Vương quốc Macedonia, Syracuse và Vương quốc Seleukos. Hannibal là tướng lĩnh nổi tiếng nhất người Carthage. Thành tựu nổi bật nhất của ông là khi nổ ra chiến tranh Punic lần hai, Hannibal đã dẫn một đội quân, gồm voi chiến, từ Iberia qua 2 dãy núi Pyrenees và Alps vào phía Bắc Ý.

Vị tướng huyền thoại này với lực lượng ít và yếu hơn hẳn đế chế Rome nhưng đã tiến hành những cuộc hành quân vô tiền khoáng hậu từ Cathegne [Tây Ban Nha ngày nay] đánh thẳng vào Rome, với những chiến thắng vang dội làm suy yếu tận gốc rễ đế chế La Mã, mặc dù sau này Rome phản công và đã phải dùng đến chính sách lược của Hanniban là cho quân đánh thẳng đến Cathegne khiến cho Hanniban thua trận phải tự sát nhưng từ đấy đế quốc La Mã suy tàn không còn gượng dậy được nữa.

3: Xêza [César]: La Mã [100- 44 TCN]. Người sáng lập nền quân chủ đầu tiên ở La Mã.

Julius Cesar - người chinh phục gần như toàn bộ Châu Âu thời bấy giờ.

Sự nghiệp quân sự rất thành công của Caesar khiến ông đuợc xếp vào ngang hàng với Alexander Đại đế, Hannibal, Thành Cát Tư Hãn và Napoléon Bonaparte. Mặc dù ông cũng đã từng thất bại lớn trong nhiều trận đánh, như trận Gergovia [trong cuộc chinh phạt xứ Gaul], Trận Dyrrhachium [trong cuộc Nội chiến], thế nhưng khả năng, mưu lược tài tình của ông vẫn ngời sáng qua sự xây đắp thành lũy ở Alesia trong cuộc chiến xứ Gaul, chiến thắng đội quân đông đảo hơn rất nhiều của Pompey ở Pharsalus, và sự tận diệt đội quân của vua Pharnaces ở Trận Zela.

Caesar chiến thắng dưới bất kỳ địa hình, thời tiết nào có thể phần lớn là nhờ vào tính kỷ luật cao của binh lính ông, khả năng điều khiển tuyệt vời, và sự trung thành của binh lính dành cho ông. Kỵ binh và bộ binh của ông là tốt nhất [của La Mã thời đó], và ông sử dụng rất nhiều các thiết bị chiến tranh của La Mã như máy bắn đá, máy bắn tên và nhiều mặt khác nữa, điều mà khiến cho lực lượng của ông trở nên cực kỳ thiện chiến, kỷ luật và di chuyển rất nhanh [một vài tài liệu chép rằng lực lượng của Caesar có thể di chuyển tới hơn 40 dặm trong vòng một ngày]. Lực lượng của ông ước có khoảng hơn 40.000 bộ binh và rất nhiều kỵ binh, cùng với một số đơn vị chuyên dụng khác như là các máy móc chiến tranh, phu phục vụ. Caesar kể trong bản hối ký của ông rằng một số làng của người Gaul được xây dựng trên dốc thẳng đứng và rất vững chắc, sẽ thiệt hại rất lớn nếu muốn tấn công những khu làng kiểu này, nhưng các máy móc và kỹ sư của ông có thể đào qua các lớp đá cứng và tìm ra nguồn cung cấp nước cho các làng đó, và ông ngắt nó đi. Ngôi làng thiếu nước cung cấp, đầu hàng hầu như ngay lập tức.

4: Hưng Đạo Vương Trần Quốc Tuấn [1228 - 1300]

Hưng Đạo Đại Vương - Trần Quốc Tuấn.

Trần Hưng Đạo [sinh năm 1228 và mất ngày 20.8.1300], tên thật của ông là Trần Quốc Tuấn. Ông còn được gọi là Hưng Đạo Vương hay Nhân Vũ Hưng Đạo Đại Vương, là một nhà chính trị, Tư lệnh tối cao của Việt Nam thời nhà Trần.

Ông là một trong những người chỉ huy chính trong việc đẩy lùi ba lần cuộc xâm lược của quân Mông Cổ và về sau là quân Nguyên Mông ở thế kỷ 13, và chiến thắng của ông trước sự hùng mạnh của quân Mông Cổ dưới thời Hốt Tất Liệt được xem như là một trong những chiến công vĩ đại nhất lịch sử thế giới. Do đó ông được liệt vào hàng đại danh nhân và là một trong những nhà quân sự kiệt xuất nhất trong lịch sử nhân loại.

Hoàng gia Anh đã tặng đức Thánh Trần danh hiệu Người đánh bại đế chế Mông Cổ.

5: Thành Cát Tư Hãn

Trong số các vị anh hùng người châu Á, Thành Cát Tư Hãn [1162-1227] được coi là người có dã tâm xâm lược và tài năng lớn bậc nhất. Dưới triều đại của mình, từ chỗ thống nhất các bộ lạc người Mông Cổ, ông đã đưa đất nước mình mở rộng lãnh thổ từ châu Á sang tới tận châu Âu.

Bức tượng chân dung Thành Cát Tư Hãn uy nghi, bệ vệ.

Tài năng quân sự của ông là điều được các nhà nghiên cứu đánh giá rất cao. Thành Cát Tư Hãn tổ chức quân đội mình thành các nhóm theo cơ số 10 [thập hộ, bách hộ, thiên hộ, vạn hộ] và chủ yếu là các kỵ binh nhẹ rất giỏi bắn cung. Cách tổ chức này cho phép quân đoàn của ông tấn công ồ ạt, dễ bao vây và dẫn kẻ địch vào vùng mai phục.

Mặt khác, Thành Cát Tư Hãn còn là một bậc thầy về nghệ thuật chiến tranh tâm lý. Trước khi tấn công các thành trì địch, ông thường cho loan báo những lời đe dọa gây hoang mang, nếu địch không chấp nhận ông sẽ cho tấn công tiêu diệt toàn bộ thành. Tuy nhiên, sau đó ông thường cố tình thả vài người sống sót để lan truyền sự sợ hãi tới với những thành trì tiếp theo.

Triết lý quân sự mà cả đời Thành Cát Tư Hãn tuân theo đó là làm sao chiến thắng kẻ thù nhanh nhất, ít thiệt hại nhất nhờ tâm lý chiến và sức mạnh, sự linh hoạt của các kỵ binh.

Thành Cát Tư Hãn là một bậc thầy về nghệ thuật chiến tranh tâm lý.

Đặc biệt, trong các trận chiến, ngay cả khi đối thủ bỏ chạy, Thành Cát Tư Hãn cũng sẽ không buông tha. Ông ra lệnh cho đội quân của mình đuổi theo, giết cho tới khi nào chắc chắn kẻ địch đã chết.

6: Oliver Cromwell [1599 - 1658]

Oliver Cromwell [25.4.1599 – 3.9.1658] là một nhà lãnh đạo chính trị và quân sự người Anh, người đóng vai trò quan trọng trong việc thành lập nền cộng hòa ở Anh và sau đó là Huân tước bảo hộ của Anh, Scotland và Ireland. Ông là một trong những chỉ huy của lực lượng quân đội mới đánh bại những người bảo hoàng trong cuộc nội chiến Anh. Sau khi vua Charles I của Anh bị xử tử năm 1649, Cromwell chinh phục Ireland và Scotland rồi cai trị với tư cách huân tước bảo hộ từ năm 1653 cho tới khi ông qua đời năm 1658.

Ông được coi là danh tướng lừng danh trong lịch sử nước Anh với đội quân sườn sắt đã đánh bại quân đội của hoàng gia Stewart trong cuộc cách mạng tư sản Anh thế kỉ XVII, chém đầu vua Anh Charles I [1649], sau trở thành Bảo Hộ Công, tổng tài của Anh quốc.

7: Napoleon

Sẽ không sai khi nhiều người coi thời cận đại là thời kỳ của hoàng đế Pháp - Napoleon [1769-1821]. Cả thế giới khiếp sợ, kính phục ông bởi tài năng quân sự và khả năng lãnh đạo thiên tài.

Người ta gọi Napoleon là thần chiến tranh, bởi ông đã tạo ra những chiến thắng chớp nhoáng cùng cách dụng binh khó lường. Và lý tưởng nhất có lẽ là những việc làm phi thường mà không vị tướng nào dám thực hiện.

Hoàng đế Napoleon.

Một trong những chiến thắng thể hiện rõ tài năng ấy của Napoleon là trận chiến Ba Hoàng đế - Austerlitz vào năm 1805. Sở dĩ có cái tên này là bởi quy mô của trận đánh rất lớn, với sự tham gia của ba vị hoàng đế của các cường quốc châu Âu: Napoleon của Pháp, Franz II của Áo và Sa hoàng Nga Alexander I.

Napoleon và các thống chế của mình đang bàn luận chiến thuật đánh địch

Cùng với các thống chế tài năng như Lannes, Ney, Davout, Murat… Napoleon đã chỉ huy thành công 73.000 quân Pháp, chiến thắng hơn 80.000 quân liên minh Áo - Nga năm 1805.

Nhiều tài liệu ghi lại rằng, Napoleon đã đích thân xung trận để nhận định tình hình, phán đoán ý đồ của địch và lặng lẽ ra lệnh điều pháo binh, tăng hỏa lực mạnh nhằm chiếm các điểm, hỗ trợ tốt cho trận chiến. Ông đồng thời còn lợi dụng rất tốt địa hình, cho đại bác nã vào hồ băng và làm hàng nghìn quân địch chết đuối trong sự lạnh giá.

8: Mikhaiin Cutudop [1745 -1813]

Mikhail Illarionovich Golenishchev-Kutuzov [16.9.1745 — 28.4.1813] là một vị Nguyên soái trong lịch sử nước Nga. Tên tuổi của ông gắn liền với giai đoạn hùng mạnh của Đế quốc Nga vào cuối thế kỷ 18 - đầu thế kỷ 19. Bằng khả năng về quân sự và ngoại giao của mình, Kutuzov đã phục vụ hết mình cho ba Nga hoàng nhà Romanov: Ekaterina II [1762 - 1797], Pavel I [1797 - 1801] và Aleksandr I [1801 - 1825]. Với những đóng góp không nhỏ trong lịch sử quân sự nước Nga, ông được xem là một trong những vị Nguyên soái kiệt xuất dưới thời Ekaterina II. Ông đã tham gia trấn áp cuộc khởi nghĩa của Liên minh Bar của Ba Lan, cùng với 3 cuộc Chiến tranh Nga-Thổ Nhĩ Kỳ [ông từng bị mất một mắt] và Chiến tranh Napoléon, chỉ huy Quân đội Nga trong 2 trận đánh lớn: trận Austerlitz và trận Borodino.

Nhưng, tên tuổi ông trở nên nổi tiếng hơn cả vì công lao to lớn trong cuộc Chiến tranh Pháp-Nga năm 1812. Khi đó, ông đã thay Barca de Tolly lãnh đạo quân dân Nga nhử quân Pháp tiến sâu vào nước Nga rồi tổ chức phản công đánh bại cuộc xâm lược của Napoléon, tạo nên bước ngoặt của Chiến tranh Napoléon. Với chiến thắng này, ông được phong làm Vương công xứ Smolensk. Để kỷ niệm chiến thắng này, người Nga đã xây dựng bia tưởng niệm ông vào năm 1973 tại Matxcơva. Tên ông còn được đặt cho một loại huân chương của Liên Xô [cũ] trong cuộc chiến tranh Xô-Đức [1941-1945]. Kutuzov cũng như thắng lợi của ông trước cuộc tấn công của người Pháp đã khiến cho giới sử học Liên Xô luôn đề cao ông.

Ở Nga ông được xem như anh hùng dân tộc. Cùng với Suvurop, ông được lịch sử vinh danh là bậc thầy của nghệ thuật hành quân vượt núi.

9: Geogry Zukop [1896 - 1974]

Geogry Zukop - người chiếm bảng vàng về tài chỉ đạo chiến lược.Geogry Zukop - người chiếm bảng vàng về tài chỉ đạo chiến lược.

Geogry Zukop - người chiếm bảng vàng về tài chỉ đạo chiến lược.

Trong rất nhiều tướng lĩnh nổi danh trong Thế chiến thứ hai, Nguyên soái G.K. Zhukov được xếp đầu bảng về số lượng trận thắng nhiều và quy mô lớn, chiếm bảng vàng về tài năng chỉ đạo chiến dịch, chiến lược.

10: Võ Nguyên Giáp

Cố Đại tướng Võ Nguyên Giáp [1911 - 2013] được mệnh danh là bậc thầy số 1 về chiến tranh du kích. Báo chí, truyền thông nước ngoài gọi ông là "Napoleon của Việt Nam".

Không qua một trường lớp quân sự chính quy nào nhưng Võ Nguyên Giáp đã trở thành "vị tướng 5 sao" đầu tiên của Việt Nam khi mới chỉ 37 tuổi.

Chân dung cố Đại tướng Võ Nguyên Giáp - người anh hùng của dân tộc Việt Nam.

Điểm khác biệt của Tướng Giáp mà hiếm có vị tướng nào trên thế giới làm được, đó là sự nể phục và quý trọng của các bại tướng dưới tay ông. Tướng De Castries thất bại trước tướng Giáp trong chiến dịch Điện Biên Phủ đã phải thừa nhận: “Tôi hân hạnh được làm đối thủ của Tướng Giáp, được làm kẻ chiến bại trực tiếp của một người tài giỏi như Tướng Giáp. Tôi ngưỡng mộ và kính phục ông”.

Trong buổi gặp gỡ cựu Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ - Robert McNamara năm 1997, tướng Chester Cooper của phía Mỹ đã bày tỏ thái độ ngưỡng mộ với cố Đại tướng Việt Nam: “Thưa ngài, tôi thán phục ngài từ 20 năm trước. Nay tôi vẫn thán phục”. Và ngay cả một cựu lính Mỹ từng tham chiến tại Việt Nam là James G.Zumwalt đã phải thốt lên: “Tôi chỉ có thể nói rằng, ông ấy là vị tướng vĩ đại nhất thuộc về một thế hệ vĩ đại nhất của Việt Nam”.

Đại tướng Võ Nguyên Giáp - bậc thầy về chiến tranh du kích trên thế giới

Với tài thao lược của mình, ông đã chỉ huy thành công chiến dịch Điên Biên Phủ, tiêu diệt “pháo đài bất khả xâm phạm” của Pháp, tổ chức chiến dịch Hồ Chí Minh huyền thoại, chính thức giành lại độc lập cho dân tộc ta.

Cũng từ đây, biệt danh “Napoleon của Việt Nam” bắt đầu xuất hiện. Sở dĩ nhiều người gọi ông như vậy là bởi cách dụng binh của Tướng Giáp có nhiều điểm tương đồng với hoàng đế Pháp.

Ông chỉ huy những chiến dịch tưởng chừng không thể thắng, đưa ra những quyết định mà có lẽ không một vị tướng nào dám thực hiện. Đặc biệt, Tướng Giáp rất giỏi khi tổ chức, bố trí những trận đánh du kích lấy ít địch nhiều.

Điển hình trong chiến dịch Điện Biên Phủ năm 1954, ngay sát giờ nổ súng, ông hạ lệnh rút hết quân đội, pháo binh ra khỏi vị trí, lùi thời điểm tiến đánh, chuyển từ “đánh nhanh thắng nhanh” sang “đánh chắc, tiến chắc”.

Tướng Giáp cùng các lãnh đạo thống nhất kế hoạch tiến đánh Điện Biên Phủ năm 1954

Trong kháng chiến chống Mỹ, cố Đại tướng đã ra lệnh cho mở đường mòn Hồ Chí Minh - con đường huyết mạch, cực kỳ quan trọng và đem về thắng lợi toàn cục cho dân tộc ta.

Only about one percent of any given officer year group in the Army will make it to the level of general officer. Most of those who do will serve their time and retire without much notice by the general public. Even amongst those in the Army, most general officers are only known by those within their sphere of influence. Not until history steps in do general officers become famous for having perfected their craft. Even then only a small number of those generals seize the opportunity, distinguishing themselves above their peers.

Recently my uncle sent me an article by Michael Peck from back in June titled, “The 5 Greatest U.S. Generals in History.” Overall, the list isn’t bad: George Washington, Winfield Scott, Ulysses S. Grant, George Marshall, and Matthew Ridgway. It could, however, be a lot better.

All five Peck selected have their own merits. Washington is a no-brainer. He’s the father of the country and should be on any list of great American strategic leaders. Scott invaded Mexico in 1847 in an amphibious operation that would not be bested for almost a hundred years. Grant rose above his personal issues to succeed in defeating the Confederacy and do his part to keep the country from being permanently ripped in two. George Marshall managed the growth of the Army into the world-class organization that it still is today. And Ridgway held the line in Korea after MacArthur’s firing.

But are those five truly the greatest ever? I don’t believe so. My uncle and I went back and forth for days picking apart that list. The problem with any top five [or any other number] list is they are subjective and, as any sports fan can tell you, affected by era bias. The subjectivity problem is pretty straightforward. The list is filtered by the author according to his views on what makes someone great. Era bias, on the other hand, comes from the question of whether person X would be as effective if he or she was in time period Y? Would Babe Ruth be the same player if he had to hit against Nolan Ryan? Would Ulysses S. Grant be the same general if he served during the Korean War? As much as we try, no one can answer these questions.

So while at first glance Mr. Peck’s list seems okay, upon closer examination the flaws become clear. In Washington’s case Peck points out the flaw himself, acknowledging that Washington was not a good tactician, only needing to avoid losing while militia and guerrillas did the dirty work. Scott fought against a less-than-top-tier Mexican army. Grant was good but with the North’s clear manpower, industrial, and infrastructure advantages, did it matter in the end who was in command? Marshall never commanded troops in battle. And Ridgway, who commanded the 82nd Airborne Division in World War II, was only able to manage a draw in Korea.

Below is my counter to Peck’s list. Call it the USA Today Coaches’ Poll to Peck’s AP Poll. Still recognizing the inherent subjectivity of any list, I believe a strong case can be made that any of the below could be rated more highly than the generals Peck chose. They are listed in no particular order; if they were receiving Officer Evaluation Reports, each evaluation would simply say that the rated officer is one of the top five in the Army’s history.

John J. “Black Jack” Pershing

Pershing is the first great modern American general. Born near the beginning of the Civil War, Pershing grew up in Missouri surrounded by veterans of that devastating war. Pershing’s first taste of combat was during the Spanish-American War, during which he was awarded the Silver Star as the commander of the 10th Cavalry. He then saw action during the Philippine insurrection from 1899 to 1903. His reputation as a commander during these operations and as a military attaché in Tokyo led to his nomination to the rank of brigadier general—skipping three ranks in the process. Not long after his promotion he saw action again while leading a small force, which included a young Lt. George S. Patton, in an attempt to capture Mexican revolutionary Pancho Villa. Unfortunately, over the course of the nearly two-year mission he was unsuccessful in his task.

But the country had a more pressing issue for Gen. Pershing. In 1917 the war in Europe finally pulled the United States into its clutches. Pershing was given the monumental task of growing and training an Army 130,000 strong into a competent fighting force of over two million. Additionally, he oversaw the creation of the modern staff construct—the G1 staff section, the G2, G3, and so on that is familiar to today’s soldiers was not formalized until Pershing took command of the American Expeditionary Force. He ended up formalizing the staff construct for the entire Army when he became the Army chief of staff in 1921. Under Pershing’s command American Forces were successful in many operations, including the Meuse-Argonne offensive that ultimately led to the final destruction of the German will to fight. Gen. Pershing and his leadership transformed the Army from a force only able to conduct small raids and counterinsurgencies into one that was able to project American power anywhere in the world and win against any of the modern armies of the time.

George S. Patton

Có thể cho rằng vị tướng nổi tiếng nhất sau George Washington, George S. Patton là sự nhân cách hóa của những gì nhiều người Mỹ nghĩ rằng một vị tướng nên là [hay cụ thể hơn là vai diễn của George C. Scott trong bộ phim mang tính biểu tượng năm 1970 về anh ta là những gì người Mỹ nghĩ là một vị tướng nên là một vị tướng] . Sinh ra trên những gì sau này trở thành Cựu chiến binh vào năm 1885, Patton lần đầu tiên tự đặt tên cho mình bằng cách dẫn đầu các cuộc tuần tra như một phần của các cuộc tấn công trừng phạt của tướng Pers Breath vào Mexico để tìm kiếm Pancho Villa. Các anh hùng của anh ta trong các hoạt động đã bắt mắt Pers Breath, dẫn đến sự lựa chọn của anh ta là trợ lý của Pers Breath. Sau đó, trong Thế chiến I, Patton đã được Pers Breath kêu gọi, lần này là sĩ quan đầu tiên được chọn cho Quân đoàn xe tăng mới của AEF.

Đó là cho đến khi Thế chiến II, di sản của Patton, được thiết lập. Patton chiến thắng các trận chiến ở mỗi lượt. Từ việc tiếp quản quân đoàn II ở Bắc Phi đến việc di chuyển quân đội thứ bảy trên khắp Sicily, những chiến thắng của anh ta đã nổi tiếng bởi những người bạn và kẻ thù. Đức đã tập trung vào Patton đến nỗi họ dành phần lớn các hàng phòng thủ của họ ở châu Âu để bảo vệ chống lại một đội quân giả mà họ tin rằng đang được anh ta dẫn dắt. Khi Patton cuối cùng đã đến châu Âu sau khi D-Day chiến thắng của anh tiếp tục giành được. Đáng chú ý nhất là sự nhẹ nhõm của anh ấy đối với chiếc 101 trên không tại Bastogne. Đại tá Oscar Koch, quân đội thứ ba G2, đã dự đoán, cuộc tấn công của Đức cho phép Patton không ngạc nhiên bởi các hành động của Đức trong Trận chiến Bulge. Vì cảnh báo sớm này của G2, Patton đã có thể ở vị trí để cứu các hậu vệ tại Bastogne. Patton tiếp tục đến Đức. Không có gì quân đội Đức ném vào Patton có thể ngăn chặn sự tiến bộ của anh ta. Chỉ có lệnh của Tướng Eisenhower cuối cùng đã ngăn anh ta lấy Berlin. Cuối cùng, đội quân thứ ba của Patton, được cho là đã chiếm hơn 80.000 dặm vuông và gây ra hơn một triệu thương vong.

William T. Sherman

William T. Sherman tin rằng cách duy nhất để giành chiến thắng trong cuộc nội chiến là phá hủy hoàn toàn ý chí của South South để chiến đấu, và anh ta đã làm như vậy với hiệu quả tàn nhẫn thông qua những gì sau này sẽ được gọi là cuộc chiến toàn bộ. Sherman bắt đầu cuộc chiến với tư cách là tổng giám đốc của Học viện quân sự Louisiana, đã từ chức ủy ban của mình sau Chiến tranh Mỹ gốc Mexico mà ông không chiến đấu. Tuy nhiên, một khi chiến tranh nổ ra, Sherman đã từ chức từ chức vụ giảng dạy của mình và được làm một đại tá trong bộ binh Mỹ. Anh thấy hành động đầu tiên của mình về cuộc chiến ở phương Đông trong Trận chiến Manassas đầu tiên. Sau trận chiến, anh được thăng cấp và gửi đến Nhà hát phương Tây, sau khi một số thất bại, bao gồm cả việc bị tràn ngập tại Shiloh, anh đã gặp Tướng Ulysses S. Grant. Grant và Sherman tiếp tục đến Vicksburg, khóa xuống một trong những địa điểm quan trọng nhất của cuộc chiến.

Sau Vicksburg, Grant được thăng chức, để Sherman phụ trách mọi thứ ở phương Tây. Sherman nhận ra rằng cách duy nhất để đánh bại Liên minh là phá hủy hoàn toàn ý chí của South South để chiến đấu. Anh ta biết rằng ngay cả khi quân đội của Liên minh bị đánh bại, người dân miền Nam không có khả năng đầu hàng. Giải pháp của Sherman, là chuyển từ Atlanta đến Savannah trong những gì sẽ được biết đến với cái tên là Tháng ba của anh ấy ra biển. Lực lượng Sherman, sống ở ngoài khơi, đặt chất thải vào vùng nông thôn với quy mô lớn khi anh ta di chuyển qua Georgia. Ông tiếp tục chiến dịch phá hoại của mình bằng cách di chuyển về phía bắc vào Nam Carolina. Sau khi tất cả được nói và thực hiện Sherman đã chấp nhận sự đầu hàng của tất cả các đội quân Liên minh ở Georgia, Florida và cả Carolinas, cuộc chiến lớn nhất của cuộc chiến.

David Petraeus

Có lẽ là lựa chọn gây tranh cãi nhất trong danh sách cho sự vi phạm cá nhân của mình, Tướng David Petraeus được cho là đã đưa sự phản công trở lại quân đội và xoay quanh cuộc chiến Iraq. Tướng Petraeus đã xây dựng danh tiếng là người giỏi nhất ở bất cứ điều gì anh ta làm. Từ việc giành được danh hiệu hàng đầu tại Trường Ranger đến giành giải thưởng Tướng George C. Marshall cho sinh viên tốt nghiệp hàng đầu tại Đại học Bộ Tư lệnh và Tổng hợp, Petraeus đã không biết cách ở vị trí thứ hai. Ông cũng xây dựng danh tiếng cho suy nghĩ sâu sắc bằng cách kiếm được cả bằng thạc sĩ và bằng tiến sĩ từ Princeton và sau đó giảng dạy tại West Point.

Tướng Petraeus đã không nhìn thấy triển khai hoạt động đầu tiên của mình cho đến khi ông là Trung tá, khi ông giữ chức trưởng Giám đốc điều hành cho nhiệm vụ của Liên Hợp Quốc tại Haiti trong hoạt động Dân chủ duy trì và hoạt động Forger Forger ở Bosnia-Herzegovina với tư cách là một Chuẩn tướng.

Đó là cho đến khi Hoa Kỳ xâm chiếm Iraq vào năm 2003, ngôi sao của Tướng Petraeus, thực sự bắt đầu tỏa sáng. Là chỉ huy của Sư đoàn 101 nổi tiếng trên không, thì Thiếu tướng Petraeus đã sử dụng sự hiểu biết của mình về các hoạt động phản công để duy trì sự kiểm soát của thành phố Mosul ở phía bắc Iraq, một thành phố sau đó trở thành một kẻ gây ra bạo lực trên khắp đất nước, và chỉ Hơn một thập kỷ sau sẽ là thành trì của ISIS ở Iraq.

Tướng Petraeus nhận ra rằng quân đội không sử dụng một cách hiệu quả các bài học của quá khứ liên quan đến sự phản công. Ông đã sử dụng vị trí của mình với tư cách là chỉ huy của Trung tâm vũ khí kết hợp quân đội để thay đổi học thuyết của quân đội về chủ đề này. Kết quả là Hướng dẫn sử dụng Field 3-24: Counterinsurgency, được cho là ấn phẩm giáo lý được đọc nhiều nhất từ ​​trước đến nay. Nó rất phổ biến đến nỗi các cửa hàng sách như Barnes và Noble và Amazon bắt đầu bán hướng dẫn sử dụng.

Vì chuyên môn của ông về các hoạt động phản công và lãnh đạo thành công với tư cách là một chỉ huy bộ phận ở Mosul, Tổng thống George W. Bush đã chọn ông để lãnh đạo tất cả các lực lượng ở Iraq. Giám sát sự đột biến của người Viking và việc xây dựng chương trình Sons of Iraq về sự thành công của sự thức tỉnh của Anbar, cùng với việc củng cố một sự nhấn mạnh mới về chiến thuật phản công, Tướng Petraeus được ghi nhận là xoay chuyển cuộc chiến của Iraq bằng cách giảm Số lượng sigacts [các hoạt động quan trọng của người Hồi giáo, bất kỳ cuộc tấn công nào, cuộc tấn công của IED hoặc sự kiện chiến đấu tương tự] ở nước .

Douglas MacArthur

Người chiến thắng Huân chương Danh dự duy nhất trong danh sách, Tướng Douglas MacArthur cũng có sự khác biệt là người duy nhất trong danh sách bị sa thải khỏi vị trí lãnh đạo của mình và là người duy nhất phục vụ trong ba cuộc xung đột lớn thế giới I và II và Chiến tranh Triều Tiên. Và anh và cha anh là một trong hai bộ đôi cha và con trai nhận được giải thưởng cao nhất của quốc gia. MacArthur phục vụ ở nhiều vị trí khác nhau trong Sư đoàn 42 tham gia vào các trận chiến của St. Mihiel, Meuse-Argonne và Sedan trong WWI.

Sau sự sụp đổ của Philippines năm 1942, vào những tháng đầu của Hoa Kỳ tham gia Thế chiến II, MacArthur đã được trao Huân chương Danh dự cho việc bảo vệ Quần đảo Philippines và được bổ nhiệm làm Tư lệnh Tối cao của Lực lượng Đồng minh ở Tây Nam Thái Bình Dương. MacArthur điều động các lực lượng từ đảo này sang đảo khác, đẩy miền tây Nhật Bản cho đến khi ông giải phóng Philippines vào tháng 10 năm 1944. Ngay sau khi ông được thăng cấp quân đội và chỉ huy tất cả các lực lượng ở Thái Bình Dương, và chín tháng sau đó đã chấp nhận đầu hàng Nhật Bản kết thúc cuộc chiến.

MacArthur một lần nữa được kêu gọi vào năm 1950 để lãnh đạo liên minh Liên Hợp Quốc tại Hàn Quốc. Tướng MacArthur đến Hàn Quốc với lực lượng Liên Hợp Quốc trong một tình huống thảm khốc, bị ghim trong một khu vực nhỏ ở phía đông nam của bán đảo. Dưới sự lãnh đạo của MacArthur, các lực lượng liên minh và liên minh của Hoa Kỳ đã có thể đảo ngược thủy triều và đẩy các lực lượng Triều Tiên gần như đến biên giới với Trung Quốc. Điều này đã kích hoạt sự tham gia của Trung Quốc vào cuộc chiến, trong đó, đã kích hoạt một loạt các sự kiện cuối cùng dẫn đến việc ông bị Tổng thống Truman sa thải vì không tuân thủ.

Danh sách này có hoàn hảo không? Chắc là không. Có những sĩ quan xứng đáng khác đã bị hắt hủi không? Với hàng ngàn trên hàng ngàn sĩ quan chung trong lịch sử quân sự Mỹ, nó rất có thể. Đó là vẻ đẹp của các danh sách như thế này: họ thực hiện một cuộc tranh luận lành mạnh về những gì làm cho một nhà lãnh đạo thành công và tuyệt vời trong nghề vũ khí. Nhưng ít nhất, không ai có thể tranh luận rằng Pers Breath, Patton, Sherman, Petraeus và MacArthur không đủ điều kiện để có trong cuộc thảo luận.

Ai là tướng vĩ đại nhất trong lịch sử?

Vâng, bạn có thể đã đoán được bây giờ, nhưng vị trí số một thuộc về L'apereur.Napoleon vượt xa đường cong phân phối bình thường được tạo ra bởi dữ liệu cho hơn 6.000 tướng này, nó thậm chí còn không gần.Sau 43 trận chiến, anh ta có một số điểm chiến tranh hơn 16, đã thổi bay cuộc thi.l'Empereur. Napoleon is so far ahead of the normal distribution curve created by the data for these 6,000-plus generals, it's not even close. After 43 battles, he has a WAR score of more than 16, which blows the competition away.

Ai là tướng vĩ đại nhất trong lịch sử cổ đại?

Alexander Đại đế, người chinh phục hầu hết thế giới được biết đến 336 đến 323, có thể tuyên bố danh hiệu nhà lãnh đạo quân sự vĩ đại nhất mà thế giới từng biết.Đế chế của ông lan truyền từ Gibraltar đến Punjab, và ông đã biến Hy Lạp thành ngôn ngữ của thế giới., Conqueror of Most of the Known World 336 to 323, may claim the title of the greatest military leader the world has ever known. His empire spread from Gibraltar to Punjab, and he made Greek the lingua franca of his world.

Ai là nhà lãnh đạo quân sự vĩ đại nhất mọi thời đại?

Alexander vĩ đại..
Julius Caesar..
Thành Cát Tư Hãn..

Ai là tướng bất bại trong lịch sử?

Khalid Ibn al-Walid..

Chủ Đề