Đam mỹ ngược review

TRÙNG SINH CHI SỦNG NHĨ NHẬP HOÀI

Tác giả: Thuần Bạch Xuẩn Bạch

Thể loại: Hiện đại, trùng sinh/trọng sinh, chủ công, bá đạo thâm tình công, lãnh đạm khả ái thụ, công [cực] sủng thụ, 1×1, HE, …..

Couple: Giản Quân Khải x Dư Hạc

Số chương: 70 chương + 4 PN

Edit: Thần Vụ Cư

Giới thiệu:
Kiếp trước, thụ là thiên tài cổ phiếu, yêu phải một thằng tra công [gọi là H cho dễ nhớ]. Lợi dụng thụ xong thì vứt bỏ để cưới người khác. Anh công chính yêu thụ từ lần đầu gặp gỡ, nhưng tiếc là gặp sau thằng H kia nên tâm thụ đã trao cho thằng kia, luôn từ chối anh. Rồi thụ bị ung thư dạ dày, anh công mỗi ngày đều chăm sóc thụ, nhưng rồi thụ cũng ra đi… Trước khi ra đi, thụ nói với anh là nếu có kiếp sau, anh hãy gặp thụ trước thằng H kia… [Đoạn thụ ra đi lấy của mình rất nhiều nước mắt 😦 ]

Có lẽ trời thương nên cho anh trọng sinh về lúc thụ vẫn còn học cấp 3, trước khi thằng H kia tiếp cận thụ. Anh sống lại với tâm nguyện duy nhất là bảo vệ và che chở thụ. Anh chuyển về trường cấp 3 mà thụ đang học, từ từ đến gần thụ, bảo vệ thụ, hai người cùng làm giàu,…

Kiếp này vẫn gặp thằng khốn H này. Mà thật ra thụ đã gặp thằng H này trước cả anh công, từ hồi tiểu học cơ, thụ đi học bị bắt nạt nên thằng này ra tay giúp đỡ, nhưng sau này nó chuyển trường nên hai người ko còn liên lạc nữa [kiếp trước, thằng H này lợi dụng đoạn ký ức đẹp đẽ này để làm thân và khiến thụ yêu mình không lối thoát]. Cũng may là thụ kiếp này đã hoàn toàn trao tâm cho anh công nên thằng H này có làm trò gì thì thụ cũng không bị lung lay 😉

Nhận xét:
Tình cảm mà công dành cho thụ có thể nói là trước sau như một, thụ mãi là trọng tâm trong cuộc sống của anh, mỗi suy tính hay mọi nỗ lực đều vì thụ. Truyện cực kì ấm áp, đặc biệt là lúc hai người đi học và ở chung với nhau, em tắm xong thì anh lau khô tóc cho em, anh nấu ăn em ở bên cạnh rửa rau,… cứ như là vợ chồng sinh hoạt vậy ❤

Đọc truyện, có thể có nhiều bạn không thích thụ là ở kiếp này vẫn còn nhiều lần dây dưa với thằng H. Khi đọc mình cũng khá bực bực, nhưng suy nghĩ lại thì mình nghĩ là điều này hợp lý. Thụ có một cuộc sống cực kì cơ khổ, mẹ mất sớm, ba thì hễ uống rượu là về đánh thụ còn cướp tiền mà thụ khổ cực dành dụm làm việc cực khổ mới có được để đóng tiền học >.< Trưởng thành trong một gia đình như thế, sinh ra thụ có tính tự ti, cảm thấy bản thân mình thật rẻ mạt, cứ để bạn bè ức hiếp. Vì thế nên chỉ cần có ai cho thụ một sự quan tâm nho nhỏ cũng đã khiến thụ nhớ mãi. Kiếp trước thằng H lợi dụng một lần cứu thụ đó mà tiếp cận thụ lúc thụ thắng nhiều tiền nhờ cổ phiếu. Nó đưa đến một tia nắng mặt trời trong cuộc sống chỉ toàn bóng tối của thụ. Bởi thế nên tâm thụ kiếp trước bị trói ở trên người thằng này. Kiếp này, công chính là người đem lại ánh quang cho cuộc đời thụ. Tuy vậy, vì thụ từ hồi nhỏ đã từng được thằng H cứu một lần nên cái ơn và ấn tượng tốt dành cho nó vẫn còn ở trong lòng, không thể cứ thế mà cắt đứt ngay được. Có trách chỉ là trách thụ quá tình nghĩa thôi…

Nhưng mọi người cứ yên tâm là thụ khi biết thằng H này có ý định chia rẽ thụ với anh công, thụ không hề chỉ đứng im nhé 😉 Thụ rất thông minh ah, thiên tài cổ phiếu và vi tính, kiếm được nhiều tiền lắm :]] Lúc đầu ấn tượng có thể là nhược thụ, nhưng em ấy không hề nhược nhé, tính tình bất khuất lắm, và khi em ấy đã yêu thì em yêu hết mình 😉

Còn công thì quá tuyệt vời nhé. Quá yêu thụ luôn, hy sinh và suy nghĩ rất nhiều vì thụ. Có rất nhiều rất nhiều chuyện công làm cho thụ tuy có vẻ nho nhỏ, nhưng mình nhớ mãi luôn í. Ví dụ như kiếp trước thụ bị ung thư dạ dày, ko ăn được nhiều, công tự học nấu ăn mỗi ngày nấu một món cháo đút cho thụ. Ở kiếp này, nhiều khi công ngủ chung giường với thụ làm hạ thân có phản ứng, nhưng anh ấy nhịn xuống, tự chạy vào phòng tắm giải quyết vì sợ thụ còn quá nhỏ, làm chuyện đó sẽ tổn thương em ấy. Chỉ những chi tiết nhỏ thế thôi, nhưng đọc cảm động và thấm thía được tình cảm mà công dành cho thụ.

Kiếp này thằng H tuy ko phải trọng sinh, nhưng nó có một vài ký ức của kiếp trước thông qua những giấc mơ. Nó vẫn đê tiện hạ lưu giống như xưa, và nó sẽ nhận quả báo!

Truyện này có thể liệt vào danh sách MUST READ của mình.

Chém gió by Nguyệt

BẤT PHỐI ĐÍCH LUYẾN NHÂN

Tác giả: Bạch Vân

Thể loại: Hiện đại đô thị, bình phàm ôn nhu công x trước tra sau thâm tình mỹ thụ, ngược tâm, HE

Số chương: 21 chương

Couple: Bành Diệc Hàn x Lâm Tịch Hải

Edit: Có nhà đã edit hoàn, cứ hỏi google cưa cưa

Giới thiệu:

Cuộc sống luôn có những câu chuyện người tới ta đi, khi ta hối hận quay về thì người đã đi. Và bộ đam mỹ này chính là một câu chuyện máu cún như thế. Điểm khác biệt của nó so với các bộ đam mỹ khác là trước ngược công, sau ngược thụ.

Thụ mắc bệnh nan y, gọi là bệnh tự sướng, ảnh tự khen mình đẹp zai, thông minh, tài ba, 360 độ ko góc chết nhiều đến độ suýt làm editor kia type nát bàn phím :]]]] Các bạn ko được đẹp hay tài hoa như ảnh thì khoan hãy ghen tị nha, vì trời công bằng lắm, tuy ảnh đẹp zai lai láng tiền đầy túi nhưng tìm đỏ mắt vẫn chưa tìm được anh chồng để gửi gắm thân thể [á nhầm cuộc đời].

Qua giới thiệu của một người bạn, thụ đã gặp được anh công. Trong trái tim [mới lớn] của thụ thì ẻm mong gặp được một anh tổng tài bá đạo ôn nhu giơ tay nhấc chân đều tỏa ra bá khí của những chuẩn công đam mẽo, nhưng anh công của chúng ta chỉ là bình phàm, ngoại hình bình thường, chân đi cà nhắc, sống một cuộc sống buồn tẻ của một giáo sư ĐH. Ẻm vừa gặp là đã đánh anh rớt ở vòng giữ xe, còn anh thì đã hơi rung rinh vì vẻ đẹp của em từ ánh nhìn đầu tiên.

Cơ duyên xảo ngộ, công chuyển vào nhà thụ để cùng thuê nhà, làm bạn trọ kiêm luôn ô-sin [nấu ăn, giặt giũ, dọn nhà, etc.]. Một lần thụ đi thử hẹn hò với một thèng khách hàng bị thèng này đánh thuốc. Sau khi được anh công cứu về nhà, ảnh đã dùng môn võ công ngũ thần chỉ [dân gian ta gọi là 5 ngón tay đó ạ] để xoa dịu tiểu huynh đệ của em. Một lần được phê, sẽ có lần hai thèm được phê, mãi thành thói quen luôn :]]

Tuy em cà chớn có thừa nhưng anh đã yêu em, rồi bị em làm tổn thương mà anh dứt áo ra đi làm tình nguyện viên ở một chỗ khỉ ho cò gáy nào đó. Khi mất đi rồi mới biết trân trọng, em thụ dần dần mới nhận ra mình yêu công. Nhưng khi anh trở về thì bên cạnh anh đã có một em thụ khác, hở miệng là cứ “ca ca” ngọt xớt.

Tác giả đã làm thế nào để khiến 2 đường thẳng song song giao nhau? Các bạn hãy nhào vô đọc để biết câu trả lời 😜

Nhận xét:

Lúc đầu đọc truyện ko thích em thụ lắm, ẻm hơi vô tâm và ác miệng quá, nhưng sau này ẻm đã hy sinh rất nhiều và chờ đợi hơn 5 năm vì anh công nên mình nghĩ là em ấy rất xứng đáng được một happy ending. Công lúc đầu được tác giả xây dựng khá tốt, chuẩn ôn nhu nhưng càng về sau thì mình thấy hơi thất vọng vì anh công.

Nghĩ kĩ thì cũng có thể hiểu được là vì sao anh ko kiên trì mặt dày theo đuổi như anh công của những truyện khác. Từ khi bắt đầu ảnh đã tự ti nghĩ mình ko xứng với thụ, rồi sau này khi biết thụ yêu mình, nhưng anh đã lỡ hứa chung tình với thèng khác nên ảnh quăng lại một câu nói trong lòng anh chỉ có em thụ nhưng ko thể phụ lòng thèng kia. Phải nói sao nhỉ? Mình nghĩ anh ấy làm thế là có phần hơi ích kỉ. Nếu chỉ muốn tốt cho người mình yêu thì vì sao đã đủ nhẫn tâm để ra đi mà sao tiện tay ko chém một đao nói anh hết yêu rồi đi, để em thụ khỏi nhớ mong, khỏi day dứt?

Càng về sau càng thích em thụ nhiều hơn, ẻm đã xác định yêu thì ko buông tay, nhìn người mình yêu ôn nhu chăm sóc người khác đến 5 năm mà vẫn kiên trì với tình yêu đó thì quá si tình rồi. Không chỉ thế, ẻm còn giúp thèng người iu của anh công tìm việc nữa kìa. Mỗi ngày còn tận mắt chứng kiến anh công đến đón thèng kia về. Trước cửa cơ quan mà cặp này làm như chốn không người, thèng kia nũng nịu đòi công cài mũ bảo hiểm giùm nữa >.< Chỉ là người đọc mà cũng muốn thổ huyết giùm em thụ. Mình nghĩ mỗi một lần thấy người mình yêu ôn nhu dịu dàng với người khác như thế là một lần trái tim thụ lại đau như bị dao rạch. Đọc mà chỉ ước tác giả cho đổi công để có một anh công khác đến an ủi trái tim bị tổn thương của em thụ T_T Cơ mừ ý tác giả đã gắn kết công thụ về với nhau thì ba bò chín trâu cũng ko thay đổi được 😂

Chém gió by Nguyệt

CHIA TAY

Tác giả : Ngũ Quân

Thể loại : Đô thị tình duyên, hào môn thế gia, gương vỡ lại lành, [hơi] tra công biến trung khuyển [không đổi công] x lạnh lùng anh tuấn thụ, cẩu huyết văn, 1V1, HE

Số chương: 60 chương

Couple: Cố Ngôn Đình x Đường Dịch

Edit: Có nhà đã edit hoàn nhưng bạn ấy hình như đã xóa page T_T

Giới thiệu:
Anh công từ thời học cấp 3 đã thầm mến một bạch liên hoa [Lâm Duệ] vì thằng này đã từng cứu mạng anh [thằng Lâm Duệ này là bạch liên hoa chính cống mà còn là trà xanh* nữa, nhiều đoạn anh công nghĩ nó thanh cao như đóa hoa sen làm mình muốn phát ói]. Khi lên đại học, thằng này coi anh như gã sai vặt, từ việc đi xách nước đến dành chỗ trong nhà ăn, etc. Nói chung là tận dụng triệt để tình cảm của anh dành cho nó. Lâm Duệ đi du học Úc và anh ước hẹn rằng anh sẽ mãi chờ nó trở về.

Thụ là trẻ mồ côi, tự mình lớn lên, từ nhỏ đến lớn đều dựa vào sức mình để nuôi sống bản thân. Năm 1 đại học, trong một ngày tình cờ đi làm thêm bán dạo ở trên cầu thì gặp anh. Và đã thầm cảm mến anh từ đó.

Biết Lâm Duệ không coi trọng công, hôm Lâm Duệ lên máy bay đi Úc, thụ đã hỏi công có thể thử với mình một lần hay không… Và hai người đã thử ở bên nhau 3 năm.

3 năm sau, Lâm Duệ trở về, công đã có những hành động làm thụ quá thất vọng và chia tay với công [nói trắng ra là tại vì công ngu quá nên làm đau lòng thụ] mặc dù vẫn còn yêu công rất nhiều. Ví dụ hôm Lâm Duệ về, họp mặt bạn cũ, thụ thay công tiếp đãi bạn bè mà uống rượu đến đau dạ dày, công không để ý vì chỉ toàn tập trung vào Lâm Duệ. Công đi kêu taxi cho 3 người, đưa Lâm Duệ về tận nhà, rồi còn ở lại chăm sóc nó vì nó mới về nước mệt mỏi lọ chai này nọ. Thụ sau đó một mình vào bệnh viện vì loét dạ dày T_T

Khi chia tay rồi, thụ quen được với một tổng tài đúng chuẩn đẹp trai, bá đạo, ôn nhu, và phúc hắc. Người này ngỏ ý muốn theo đuổi thụ và mãi lâu sau, thụ mới đồng ý cho người đó theo đuổi.

Còn về phần anh công, lúc đầu anh ấy không chịu chia tay, nhưng thụ quá cương quyết nên anh cũng chỉ đành bỏ đi xa lập nghiệp. 2 năm sau, anh công trở về vì có dự án ở thành phố này. Nghĩ đi nghĩ lại và thêm nhiều sự kiện khác xảy ra, anh bắt đầu quá trình [mặt dày] truy thê. Anh ấy đã làm thụ hồi tâm như thế nào, xin mời mọi người đọc truyện để biết thêm chi tiết.

Nhận xét:
Truyện nghe có vẻ ngược, nhưng ngược ít lắm, ngọt đáng yêu lắm luôn. Anh công nghe có vẻ là kẻ phụ tình, nhưng thật ra anh ấy rất yêu thụ, cực sủng thụ. Tuy anh ấy ngu ngơ, EQ lại quá kém nhưng sau này rất biết khắc phụ nhược điểm này.

Thụ rất cường, rất lý trí, tốt bụng, và độc lập nữa. Những đoạn kể về tuổi thơ mồ côi của thụ tội lắm, một đứa trẻ không cha không mẹ, từ nhỏ đã đi lượm ve chai, đi làm thuê đến đầu ngón tay chảy máu mà vẫn làm, bị hất hủi không nơi nương tựa,… Đọc thấy khâm phục nghị lực của một người làm nên tất cả từ đôi bàn tay trắng. Đây là mẫu hình thụ mà mình thích, người không cần một tổng tài che chở để thoát khỏi cảnh khó nghèo 👍 Trong tình cảm, thụ cực kì dứt khoát, dù lòng vẫn còn rất yêu, nhưng nói chia tay là chia tay, chứ không phải là dễ xiêu lòng. Công phải mất nhiều công sức mới hồi chuyển tâm ý của thụ.

Còn anh công thì đoạn đầu đọc mình chỉ muốn tác giả đổi công quách đi cho rồi. So với anh tổng tài thì anh công này không có gì hơn hết, tuy đẹp mã đó nhưng anh tổng tài cũng đẹp trai vậy, giỏi hay giàu gì cũng thua xa. Nói chung là đừng so làm gì, thấy khập khiễng lắm. Nhưng càng về sau, anh ấy càng chinh phục trái tim độc giả bởi tình yêu tha thiết mà anh dành cho thụ. Thụ thử hỏi anh tổng tài, nếu chọn giữa công ty và thụ thì anh ấy chọn ai? Tổng tài nói chọn cả 2. Thật ra thụ tính nếu anh tổng tài chọn gì, mình sẽ chọn nấy. Nếu anh chọn công ty, thụ cũng sẽ chọn công việc của mình, nếu anh ấy chọn thụ, thụ sẽ hy sinh hết mà chọn anh ấy. Nếu hỏi anh công, giữa gia sản và thụ, anh ấy chọn ai, anh ấy không do dự mà chọn thụ 👍 Anh công đã yêu thụ như thế, yêu bằng tất cả những gì mình có thể làm được…

Giữa công và thụ, có một một mối dây liên kết rất bền chặt. Vì trong thời gian khó khăn nhất của 2 người, 2 người họ đã ở bên nhau để cùng vượt qua. Cái thời mà họ còn nghèo, đến xoài cũng chỉ mua được 1 quả, anh công mút vỏ xoài để dành phần ruột cho thụ. Đi du lịch không đủ tiền, chỉ đủ mua một vé ngồi cứng, một vé nằm, hai người nhường nhau vé nằm để người kia được thoải mái. Khi thụ không muốn gặp công, công vì lỡ chuyến xe bus không về được nhà nên dù trời mưa to gió lớn vẫn nói dối là đã về đến nhà để thụ không cần lo cho mình. Còn rất nhiều rất nhiều kỷ niệm và những hy sinh mà họ dành cho đối phương.

Đề cử nhiệt liệt truyện này!!!!!

[*Trà xanh: tiếng lóng cho từ b****, chỉ những kẻ lăn lên lăn xuống giường của vô số người :v ]

Chém gió by Nguyệt

ẢO GIÁC

Tác giả: Lam Lâm

Thể loại: hiện đại, nhất thụ nhất công, ngược luyến tàn tâm, hắc bang, ôn nhu si tình trung khuyển công x cường lãnh thụ,  OE ở chính văn / HE ở PN

Couple: Đoạn Hành x Kiều Thứ

Số chương: 17 chương + 4PN

Đọc tại: Nhà linh_chan

Giới thiệu:

Thụ [Kiều Thứ – Tứ gia] năm nay 30 tuổi, có tiền có quyền, đứng ở đỉnh cao của danh vọng và tiền tài, có tất cả chỉ trừ tình yêu… Công [Đoạn Hành] vừa là ảnh đế vừa là thuộc hạ của thụ, yêu thầm thụ từ lâu lắm rồi. Cơ mà với phong cách cẩu huyết của Lam Lâm, dĩ nhiên là công chỉ đơn phương. Trong lòng thụ cả hơn 10 năm nay chỉ có hình bóng của người em trai cùng cha khác mẹ của mình [Kiều Triệt – Ngũ gia]. Để Kiều Triệt vui vẻ, thụ tình nguyện làm tất cả. Trái tim trao ra nhưng chỉ nhận được sự ghẻ lạnh và phản bội của đối phương. Cẩu huyết hơn nữa là có lẽ Kiều Triệt để ý công.

Sau rất nhiều chuyện, bỏ đi có, ghen tuông có, hiểu lầm có,… cuối cùng công cũng thành công được ở bên thụ, trở thành đại hồng nhân bên người thụ, dưới 1 người mà trên vạn người. Thụ tuy không nói ra là mình đã yêu, nhưng sẵn sàng chuyển nhượng lại hết mọi thứ cho công. Hạnh phúc ngỡ ở trong tầm tay, nhưng một lần nữa thụ lại bị phản bội bởi người mình yêu thương nhất [aka anh công]…

Vì sao công yêu thụ đến tột cùng lại phản bội thụ? Liệu Kiều Triệt có thật yêu công hay không? Công và thụ đã trở về bên nhau như thế nào? Để giải đáp những câu hỏi này, mời các bạn hãy đọc truyện 😉

Nhận xét:

Không hổ danh là Lam Lâm, truyện ngược tàn tâm luyến đến gần cuối :]] Rình rập sau những phút giây ngọt ngào hạnh phúc là một nồi máu chó. Đọc truyện mà tim rớt lên rớt xuống, không hợp với những người mắc bệnh tim.

Khi đọc truyện có nhiều bạn nghĩ thụ quá đầu đất, mãi không hiểu được tình yêu của công. Mình thì cho là Lam Lâm xây dựng tính cách thụ khá hợp lý. Thụ được sinh ra trong gia đình giàu có thì có thủ đoạn nịnh nọt, hư danh giả ý nào mà chưa từng trải nghiệm qua? Nhưng trong những người nói yêu hắn, chẳng có ai thật lòng. Khi xưa, hắn đã từng yêu, nhưng đổi lại chỉ là sự phản bội. Rồi sau này, những người ở bên hắn chỉ vì tài phú của hắn, hắn sớm đã mất niềm tin vào tình yêu… Công cũng đã nói rất nhiều lời ngon ngọt với thụ, nhưng lấy cái gì bảo đảm công không phải là “lợi dụng” thụ như những người kia?  Hơn nữa thụ trải qua nhiều tranh đấu và chém giết mới có ngày hôm nay, lớp giáp tự bảo vệ mình càng dày, càng đề phòng người khác hơn. Một người thành công lăn lộn trong bao máu tanh mưa huyết sao có thể là một con người dễ dàng tin tưởng được chứ? Thật đấy, vào xã hội rồi mới thấy con người có nhiều mặt lắm, đừng dễ tin người, có ngày bị “đâm” lén đến thân bại danh liệt đấy.

Thụ vô tình [nhưng không vô nghĩa], không tin tưởng vào tình yêu, kiêu ngạo đến cực đỉnh mà đã một lần nữa đã động tâm vì anh công. Nhưng đáng tiếc thay, khi chọn tin tưởng một lần nữa chỉ đổi lại thêm một lần chết tâm. Cứ như tay tưởng đã nắm được hạnh phúc, hóa ra đó chỉ là ảo giác…

Nhiều bạn đọc cũng trách anh công đã khiến thụ phải đau lòng, nhưng mình lại không trách anh ấy. Anh ấy chỉ là yêu đến độ có thể bất chấp tất cả để mãi mãi có thụ. Cũng vì thụ luôn không nói ra tình cảm hay cảm nhận của mình, nên anh ấy luôn bất an vì sợ mất thụ. Hy sinh và làm rất nhiều thứ vì thụ nhưng lại làm thụ hết lần này đến lần khác hiểu lầm, vì thế mà hai người rõ là yêu nhau đến chết đi sống lại nhưng lại dằn vặt nhau đến tê tâm phế liệt.

Cá nhân mình không đánh giá quá cao Lam Lâm [đừng ném đá ah] vì nhiều truyện đi theo một mô típ lối mòn cẩu huyết của phim tình cảm nhiều tập Đài Loan, nhưng mình đánh giá khá cao Ảo Giác. Công thụ đều cường, đọc mới thấy đây chính là đam mỹ, chứ không phải chỉ cần thay giới tính của thụ thì có thể chuyển thành ngôn tình.

Mách nhỏ một tí là đừng nên đọc PN cuối “Hậu Cung” của truyện vì mình thấy Lam Lâm viết nó hơi vô duyên và tào lao :]] Kiểu như nhất quyết không cho thụ làm một người tốt trọn vẹn, một con người rất đáng được yêu thương. Đến cuối rồi vẫn cứ tạo một tí cẩu huyết để một số độc giả ghét thụ >.

Chủ Đề