Https www dkn tv văn hóa vì sao nghịch cảnh chính la mon qua tuyệt với nhất cuộc sống tang ban html

‘Đời người sống chẳng đầy trăm
Mà ôm ấp những ngàn năm ưu phiền’ (*)
Thiên tai dịch bệnh triền miên
Thoắt đi lại đến nơi miền thế nhân
Có khi diễn biến âm thầm
Có khi bùng phát muôn dân kinh hoàng
Xếp hàng mua sắm khẩu trang
Ngăn ngừa đại dịch dễ dàng thế sao?
Mấy phen Hồ Bắc lao đao
Mấy phen Vũ Hán thương đau ngút trời
Mấy phen quạ bủa khắp nơi
Mấy phen nhân thế tơi bời lo toan…
Tính sao mới đặng chu toàn
Quý thay sinh mệnh bạc vàng khó mua
Lê dân bách tính quan vua
Hỏi ai ‘khôn khéo’ được qua luật Trời?
Có câu: Họa đáo tùy nơi
Cao xanh chiếu cố cho người thiện lương
Ác tà cảm ứng tai ương
Sống Chân Thiện Nhẫn, Phật luôn độ trì
Ân trên vốn sẵn từ bi
Truyền ban Đại Pháp cũng vì chúng sinh
Gặp khi biến cố điêu linh
‘Chân ngôn chín chữ’ an bình cứu nguy (**)
Luân hồi đến đến đi đi
Nghiệp chồng thêm nghiệp thiếu gì trái ngang
Nên cần đạo đức hồi thăng
Tu chùa tu chợ không bằng tu Tâm
Hữu duyên đọc “Chuyển Pháp Luân” (***)
Họa tai bay biến, lụy trần tránh xa
Chúc cho nhân thế muôn nhà
Tỏ minh chân tướng, tường hòa an yên!…

[F.B: Vô danh cư sỹ].

(*) Cổ ngữ – Nguyên văn: “Nhân sinh bất mãn bá/ Thường hoài thiên tuế ưu”.(**)Chân ngôn chín chữ [thành tâm] niệm:
“Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân Thiện Nhẫn hảo!”
(***)✅ “Chuyển Pháp Luân”: Cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp giảng về nguyên lý Chân Thiện Nhẫn giúp cho bản thể, uy đức, tâm tính và tầng thứ sinh mệnh đồng thăng hoa… Quý độc giả có thể vui lòng tìm hiểu thêm tại đường link dưới đây:

https://vi.falundafa.org/book/zfl_html/index.html

Tôi tiếp xúc và vướng vào ma túy tổng hợp từ những năm 20, 21 tuổi, cuộc đời tôi trượt dài cho đến khi gặp được pháp môn tu Phật. 

Sớm tiếp xúc với những thứ không tốt

Tôi là Lê Đắc Văn, năm nay 29 tuổi, sinh ra và lớn lên ở Hải Dương, hiện đang sinh sống và làm việc tại Hà Nội. Từ nhỏ tôi đã lười học, lên lớp thường xuyên ngủ gật, trốn tiết, bỏ học, nên thường xuyên phải mời phụ huynh. Do từ năm lớp 6 nhà tôi mở quán nhậu nên cũng bận bịu và không để ý đến tôi nhiều được. Tôi sớm tiếp xúc với thuốc lá, phim người lớn, cờ bạc, cái gì cũng biết một tí…

Lên cấp 3 tôi học tại trường THPT Thành Đông, Tp. Hải Dương. Tuy là học sinh nhưng tôi thấy nhiều bạn đã bắt đầu bị tiêm nhiễm bởi những thứ xấu. Tôi từng chứng kiến các bạn cho nhau từng viên kẹo, chia nhau từng hơi cỏ, rồi cờ bạc xóc đĩa. Để có tiền chơi nhiều bạn còn vay nợ, cầm đồ, rồi lại báo gia đình để trả.

Vì không chú tâm học hành nên hết cấp 3 là tôi lập tức đi nghĩa vụ quân sự. Trong môi trường quân ngũ tưởng rằng sẽ được rèn giũa kỷ luật, không có tệ nạn. Nhưng tôi đã lầm, trong này có đủ cả, cờ bạc, ma túy đá… mọi người lén chơi vào lúc nghỉ hay chơi vào ban đêm. Có lần tôi chứng kiến hai người bị cán bộ bắt; hai người này còn trốn với ý định bỏ đơn vị, nhưng sau được cán bộ động viên nên ở lại.

Chán nản vì mâu thuẫn với gia đình

Tôi cũng bị rủ rê chơi, nhưng ngày ấy còn biết giữ mình nên không chơi. Ai cũng biết trong quân ngũ trợ cấp không bao nhiêu tiền cả, nên cần tiền chơi thì lại đi cầm đồ, vay mượn; dịch vụ vay lãi có ngay tại cổng trại, sau đó thì lại báo cho bố mẹ lên trả.

Khi ra quân, tôi mang về được hơn 24 triệu cho gia đình. Gia đình có động viên thêm cho tôi tiền để mua một chiếc xe mới trị giá 52 triệu. Nhưng đi chưa được bao lâu thì bạn tôi mượn xe mang đi cắm, sau đó thì không lấy ra được nữa. Người bạn này của tôi rất hay cờ bạc và đang nợ nần.

Tôi biết bạn tôi không có khả năng để trả. Cuối cùng thì bố mẹ tôi phải bỏ ra 35 triệu để chuộc xe về. Về sau cứ hễ có mâu thuẫn là bố tôi lại nhắc lại chuyện này, làm cho không khí rất căng thẳng. Tết năm 2016 vì bức xúc với bố mẹ mà tôi ở luôn trong quán net mấy ngày tết không về nhà.  

Ở quán net mấy hôm thì gặp lại người bạn đã từng mượn xe mang đi cắm hồi trước. Tôi thấy bạn tôi vừa chơi bạc được 5 triệu nên có hỏi vay 500 ngàn, nhưng bạn tôi lấy lý do phải trả nợ cho chị họ rồi không cho tôi mượn. Đến tối thì tôi thấy bạn tôi lại chơi bạc thua hết tiền. Tôi càng nghĩ càng ức, hết bố rồi lại đến bạn, tâm trạng vô cùng chán nản.

Tìm đến ma túy tổng hợp để giải sầu

Đang lúc buồn chán thì tôi gặp một người bạn thân, nhỏ tuổi hơn tôi nhưng rất ăn chơi. Người này rủ tôi chơi ‘hàng’. Vì đang buồn bực nên tôi gật đầu đồng ý. Lần đầu chơi thử trong quán net, người bạn cho tôi một nửa viên ‘kẹo’ uống cùng coca. Nửa tiếng sau, lúc đó là 12h đêm, tôi bắt đầu cảm thấy phê, cơ thể lâng lâng sảng khoái; tôi cứ thế đeo tai phone vào nghe nhạc mà phiêu.   

Mấy tiếng như vậy, đến tầm 4h sáng thì tôi dần tỉnh lại; lúc đó tôi còn muốn phê nữa chứ chưa muốn dừng lại. Bạn tôi hứa lần sau sẽ cho tôi chơi tiếp. Và từ đó tôi tự dưng lại quen thêm một số bạn mới, và lạ một chỗ là toàn dân ‘chơi đồ’. Lần nào gặp mặt họ cũng mang theo nào bình đá, nào là ‘kẹo’… nhưng vì mới chơi nên tôi cũng giữ mình, thấy đá là không chơi, chỉ ‘cắn kẹo’ thôi.

Tôi xin đi làm thì quen được anh chủ cũng lại là dân chơi. Thi thoảng anh ấy còn rủ tôi đi chơi và bao hết. Kể từ đó tôi hay trốn nhà đi chơi qua đêm không về. Lúc thì 12h đêm 1h sáng, lúc thì 5h chiều, lúc thì 8, 9h tối. Hồi đầu tôi chỉ cắn kẹo, sau lại hít thêm ke.

Có lần hít ke tôi bị ảo giác, nhìn thấy hình ảnh các công trình cổ ở Pháp, Mỹ, các tòa nhà dát vàng đẹp lung linh; rồi nhìn thấy các mê cung nước, tòa tháp đôi; lên núi non như trong trò chơi hugo; cưỡi đà điểu né chướng ngại vật… 

Sức khỏe suy sụp

Chơi bời thâu đêm suốt sáng như vậy làm sức khỏe của tôi đi xuống nhanh chóng. Đang từ 50kg, một thời gian cân lại thấy chỉ còn 45kg, thân thể ốm yếu gầy gò. Từ khi sức khỏe suy giảm thì tâm tính tôi cũng thay đổi, hay cáu gắt; bố hay nói làm tôi càng khó chịu. Tôi không đi làm nữa, chỉ nhốt mình trong phòng, cảm giác chán nản.

Những người từng chơi qua những chất kích thích thì chắc cũng hiểu, chỉ cần có việc gì xảy ra trong cuộc sống thì sẽ lại muốn tìm đến ma túy. Coi nó như là một biện pháp để giải sầu và quên đi tất cả. Cứ mỗi lần mâu thuẫn với bố là tôi lại rủ bạn bè đi chơi ma túy tổng hợp.  

Tình trạng đó kéo dài khoảng một năm rưỡi, có lần tôi đi khám thì phát hiện bị đa hồng cầu, dạ dày, thoái hóa đốt cổ, viêm xoang… Lúc này tôi cũng bắt đầu thấy sợ nên bạn bè rủ không dám đi chơi nữa. 

Tôi đi khám lấy thuốc uống nhưng bệnh không dứt hẳn được; cứ uống thuốc vào thì dễ chịu, không uống nữa thì đâu lại vào đấy. Tôi hay bị hoa mắt chóng mặt.

Tưởng rằng bệnh tật sẽ làm tôi chùn bước, ngừng việc ăn chơi, nhưng tinh thần suy sụp lại khiến tôi nghĩ chẳng còn sống được bao lâu nữa, và thế là lại rủ rê bạn bè sử dụng ma túy tổng hợp.

Tình cờ biết đến một pháp môn tu Phật

Thời gian đó tôi hay lướt web để tìm hiểu về bệnh tật của mình. Trong một lần lướt Facebook, thì thấy một anh bạn gần nhà hồi trước đi bộ đội cùng tôi, anh này hay like những bài chia sẻ về môn mà anh ấy tập. Tôi đọc thử thì thấy họ nói chỉ tập một thời gian mà sức khỏe cải thiện rất nhiều, thậm chí khỏi hẳn bệnh tật. Tôi bắt đầu chú ý đến pháp môn này.

Vì tôi chơi với anh bạn này từ nhỏ, năm 2012 đi bộ đội cùng nhau thì bạn ấy đã tập Pháp Luân Công (còn gọi là Pháp Luân Đại Pháp) được khoảng 1 năm rồi. Vào bộ đội cũng thấy bạn ấy mang sách theo và tập công. 

Tôi cảm thấy bạn ấy đã không còn như trước, hiền lành, thật thà, không nói tục chửi thề. Trong khi trước kia bạn ấy thường xuyên văng tục và rất nghịch ngợm. Và nhân một lần lên Hà Nội khám bệnh lại, tôi đã liên hệ với bạn ấy để hỏi mượn sách và muốn tập thử.

Bạn ấy hướng dẫn tôi vào trang web chính của Pháp Luân Công https://vi.falundafa.org/ để đọc sách Chuyển Pháp Luân, nghe 9 bài giảng và học 5 bài công pháp. Bạn khuyên tôi nên đọc sách nhưng tôi lười không đọc mà chỉ nghe giảng và học theo video hướng dẫn luyện công của Sư phụ Lý Hồng Chí.

Tập luyện thấy cơ thể dễ chịu và ngủ ngon hơn

Mới đầu nghe giảng tôi không hiểu gì, chỉ nhớ loáng thoáng nói về thuyết tiến hóa… vậy nên tôi không nghe nữa mà xem video tập theo 5 bài công pháp. Tập xong tôi thấy cơ thể dễ chịu và ngủ dễ hơn. Mặc dù tôi không tập đủ mà chỉ tập theo video hướng dẫn luyện công 59 phút trên web. 

Tập được một thời gian, tôi thấy cơ thể khá hơn nên lại buông lơi. Bạn bè rủ đi nhậu thì lại đi, nhậu vào rồi lại rủ rê nhau mua kẹo, ke để chơi. Đang lúc như thế thì người bạn từng giới thiệu Pháp Luân Công cho tôi từ Hà Nội về, bạn khuyên tôi đọc sách Chuyển Pháp Luân và rất nhiều thứ. 

Https www dkn tv văn hóa vì sao nghịch cảnh chính la mon qua tuyệt với nhất cuộc sống tang ban html
Sách Chuyển Pháp Luân (ảnh: Nguyện Ước)

Tôi nghe theo và bắt đầu đọc sách Chuyển Pháp Luân (cuốn sách chính chỉ đạo tu luyện Pháp Luân Công), đọc chừng hơn 1 tuần thì xong. Vừa đọc xong thì anh chủ cũ lại gọi điện rủ đi chơi. Trong tâm tôi lưỡng lự, bây giờ một là đi chơi và bỏ tu luyện, hai là từ chối không đi. Tôi suy nghĩ và quyết định từ chối.

Từ chối xong tôi ngủ rất ngon, mặc dù trong tâm vẫn cảm thấy tiếc. Sau khoảng 3 tháng tập luyện, tôi xin đi làm trở lại (sau 1 năm nghỉ ở nhà không làm gì). Lúc này tư tưởng tôi lạc quan hơn và không còn tiêu cực như trước. 

Chiến thắng những tư tưởng xấu, quyết tâm từ bỏ ma tuý tổng hợp

Nhưng chỉ được một thời gian tôi lại buông lơi. Tôi không chú tâm đọc sách nữa, tư tưởng xấu nổi lên rất nhiều, tôi lại nghĩ về chơi ma túy. Tôi cố đọc sách nhưng không nhập tâm được. Những ký ức về ma túy vẫn chưa thể xóa nhòa trong tâm trí tôi. 

Ngay cả khi mơ tôi cũng thấy mình đang chơi thuốc. Có một lần tôi mơ thấy mình bị công an bắt; tư tưởng rất sợ hãi nên chạy trốn, nhưng trong tay vẫn cầm điếu cỏ. Lúc đó tôi bèn châm điếu cỏ rồi hút, trong tâm suy nghĩ: Nếu có bị bắt cũng phải hút nốt điếu cuối cho sướng đã rồi có bị bắt cũng không sợ.

Mấy hôm sau thì tôi đi mua cỏ hút thật. Hút khoảng 1, 2 lần thì tôi mới sực tỉnh, làm sao mà mình tu luyện và bỏ được mấy tháng rồi mà vẫn còn thế này? Đến hôm thứ 4 thì những Pháp lý trong Chuyển Pháp Luân hiện lên khiến tôi dằn vặt. Tối hôm đó tôi suy nghĩ nhưng cũng không biết làm thế nào; tôi ngẩng mặt lên trời niệm 9 chữ: Pháp Luân Đại Pháp Hảo, Chân Thiện Nhẫn Hảo. Sau đó tôi xin Sư phụ Lý Hồng Chí điểm hóa giúp tôi quy chính lại bản thân. 

Cảm giác hối hận là thế nhưng ngay sau đó tôi lại cuốn cỏ để hút. Hút hết 1 điếu mà không thấy phê, tôi lại cuốn thêm một ít nữa; lúc này thuốc ngấm và bắt đầu phê. Tôi bật nhạc sàn lên để nghe nhưng lại không thấy có cảm giác. Tự dưng tôi mò mò điện thoại và bật bài nhạc Tế Thế của Pháp Luân Công. Nghe bài Tế Thế trong trạng thái đang phê, tôi chỉ cảm thấy âm nhạc bao dung lấy mình, thấy mình thật đáng thương và thảm hại…

Hôm sau còn một gói cỏ, tôi lưỡng lự từ sáng đến tối, rồi quyết định xả nước vứt vào thùng rác. Trong tư tưởng vẫn còn luyến tiếc, nhưng vì cảm thấy hối hận quá rồi nên quyết tâm bỏ cho bằng được.

Bỏ không chơi ma túy tổng hợp nữa nhưng tôi vẫn còn uống rượu. Mà cứ uống rượu vào là nó lại kích thích cảm giác muốn chơi ma túy; vậy nên tôi bỏ luôn cả rượu. Bây giờ đã hơn 3 năm, tôi không sử dụng ma túy tổng hợp hay uống rượu nữa, tuy thỉnh thoảng vẫn còn nhớ đến.

Tôi chia sẻ câu chuyện của mình ra, cũng là muốn trừ bỏ tận gốc cái tư tưởng muốn sử dụng ma túy tổng hợp đó đi; coi đây như là sợi dây trói buộc ý nghĩ sử dụng chất kích thích của mình. 

***

May mắn cho bạn Văn là cuối cùng đã từ bỏ được thứ ma túy tổng hợp độc hại, việc này không những cần quyết tâm mà còn phải có một tiêu chuẩn đúng đắn để dẫn lối cho tư tưởng. Bạn đọc muốn tìm hiểu về Pháp Luân Công có thể vào trang web chính https://vi.falundafa.org/  hay vào link https://hocphapluancong.com/ để được hướng dẫn thêm về pháp môn này.

Theo Nguyện Ước
DKN biên tập