Nam thê Pháo Hôi CỦA LÃO ĐÀN ÔNG NHÀ giàu Wattpad

#tien161099

Đang ăn cơm hộp của đoàn phim, điện thoại của Giang Gia Du đột nhiên vang lên, báo tin nhắn đến.

Giang Gia Du lấy điện thoại ra xem.

Kiều Thư: 【Hình ảnh.】

Kiều Thư: 【Hình ảnh.】

Kiều Thư: 【Hình ảnh.】

Kiều Thư: Du Du, thức ăn hôm nay của đoàn phim chúng tôi, được đặt ở khách sạn 5 sao đó!

Giang Gia Du vừa mở điện thoại lên đã thấy.

Oa ~ ngon quá!

Mỗi phần ăn màu sắc, hương vị đều đầy đủ, còn có canh gà hầm nấm, ăn xong còn có rất nhiều loại trái cây tráng miệng.

Cách màn hình cũng có thể cảm giác được độ ngon của nó.

Giang Gia Du nhìn xuống cơm hộp của mình, “……”

Không ngon.

Kiều Thư vẫn còn tiếp tục.

Kiều Thư: Lát nữa còn có trà chiều.

Kiều Thư: Bây giờ chúng tôi đang đăng ký bánh ngọt buổi chiều, tôi chọn bánh kem mousse dâu tây, còn thêm một ly trà sữa lớn nữa.

Giang Gia Du tức giận rồi!

Y buông đũa, tức giận gõ chữ.

Giang Gia Du: Cậu sẽ béo! Cậu sẽ béo! Cậu sẽ béo!

Giang Gia Du: [Heo heo nguyền rủa.]

Kiều Thư: [Heo heo bắn ngược.]

Kiều Thư: Đoàn phim của chúng tôi bây giờ còn có một đội ngũ đầu bếp chuyên nghiệp nha, sau này chúng tôi không bao giờ ăn cơm hộp nữa.

Kiều Thư: Vui vẻ~

Giang Gia Du: !!!

Giang Gia Du một lần nữa nhìn xuống hộp cơm của mình, vừa khiếp sợ vừa buồn rầu còn có một chút hâm mộ, thiếu chút nữa là khóc thành tiếng luôn rồi.

Kiều Thư: Muốn biết tại sao không?

Giang Gia Du trả lời lại: Tại sao?

Rõ ràng hai ngày trước Kiều Thư còn tìm y phun tào cơm hộp của đoàn phim mà, trong nháy mắt, hai người bọn họ, một người trên trời một người dưới đất rồi!

Kiều Thư: Tại vì……

Kiều Thư: Đoàn phim của chúng tôi hôm nay có thêm một vị kim chủ ba ba, kim chủ ba ba rất giàu nha! Đoàn phim của chúng tôi thay đổi cũng nhờ có anh ấy đó.

Kiều Thư: Tôi rất yêu anh ấy a!

Không đợi Giang Gia Du tỏ vẻ hâm mộ, Kiều Thư lại hỏi: Muốn biết kim chủ ba ba là ai không?

Giang Gia Du lại trả lời thêm câu nữa: Muốn!

Còn có đội ngũ đầu bếp riêng! Y sau này cũng phải tìm một kim chủ ba ba đầu tư đoàn phim mới được.

Kiều Thư: [Thẹn thùng.]

Kiều Thư: Là……

Giang Gia Du: Là ai?

Kiều Thư: Cố Trầm Ngôn.

Giang Gia Du chớp mắt, cái tên này hơi quen nha, y vừa suy nghĩ vừa gõ chữ.

Giang Gia Du: Đây không phải là tên của chồng cậu sao!

Kiều Thư: Đúng thế.

Giang Gia Du:……

Giang Gia Du: Chồng cậu?

Kiều Thư: Chồng tôi.

Giang Gia Du:……

Giang Gia Du hình như phát hiện ra, y hình như đang bị Kiều Thư đút thức ăn cho chó!

Y tức giận gõ chữ.

Giang Gia Du: Cậu là Kiều Kiều hư!

Kiều Thư: Ha ha.

Giang Gia Du: Ô ô ô, tuy rằng cậu rất xấu, nhưng mà cẩu lương này thơm quá tôi muốn ăn!

Giang Gia Du: Gâu!

Kiều Thư: Còn nữa.

Giang Gia Du: ???

Kiều Thư: 【Hình ảnh.】

Giang Gia Du không hề phòng bị bấm mở ảnh ra, sau đó là vẻ mặt lại bị đút thức ăn cho chó.

【Kiều Thư: Cố Trầm Ngôn.

Cố Trầm Ngôn: Hả?

Kiều Thư: Anh phạm quy lắm rồi nha!

Kiều Thư: Nụ cười trên mặt em sắp rớt xuống luôn rồi.

Cố Trầm Ngôn: Anh đây thích phạm quy như thế.】

Kiều Thư: Anh ấy có phải là cái gì cũng nói được phải không?

Miệng Giang Gia Du bị nhét đầy cẩu lương: Nấc~

Giang Gia Du: Tôi no rồi.

Giang Gia Du: Đừng đút nữa, đừng đút nữa.

Giang Gia Du: [Khóc lớn] chừa cho cẩu độc thân một con đường sống đi.

Kiều Thư: Ha ha ha ha ha.

Trên mặt Giang Gia Du cũng nhịn không được lộ ra một nụ cười.

Sau khi phát thức ăn cho chó xong Kiều Thư vẫn còn có hơi kích động, cậu nằm trên ghế trong phòng nghỉ, xoay sang trái rồi xoay sang phải, xoay đến xoay lui vẫn không có ngủ được.

Vừa nhắm mắt lại liền nhìn thấy Cố Trầm Ngôn.

Kiều Thư: “……”

Cuối cùng Kiều Thư ngồi dậy, mặc áo, sau đó ngồi đọc kịch bản.

Sau khi kích động xong, lời thoại của cảnh quay buổi chiều cậu quên hết luôn rồi!

Kiều Thư: QAQ

Có được một kim chủ ba ba nhà giàu, cả ngày hôm nay không khí trong đoàn phim rất tốt.

Chỉ thiếu có mỗi bước là bắn pháo hoa thôi.

Nguyên một buổi chiều, mọi người điều rất có tinh thần, lúc quay phim bị NG cũng rất ít.

Đạo diễn vui đến không chịu được.

“Cắt!”

Đạo diễn kêu “Cắt” một tiếng, cầm loa nói: “Công việc hôm nay kết thúc!”

“Ngày mai cho mọi người nghỉ ngơi một ngày, tổ đạo cụ vào núi chuẩn bị đạo cụ, ngày mốt chúng ta bắt đầu cảnh quay trong núi.”

Trong khoảng thời gian ngắn, mọi người không biết nên vui hay là nên buồn.

Trời lạnh như thế, vậy mà còn phải vào núi quay phim!

Đạo diễn phân công công việc xong, liền lôi kéo phó đạo cùng với biên kịch đi.

Bây giờ đoàn phim có tiền rồi, đạo diễn muốn đem bộ phim quay tốt hơn, đem những chi tiết lúc trước bởi vì tài chính không đủ mà xóa đi, một lần nữa đem về.

Ông tính là sẽ thức nguyên đêm nay để cùng với biên kịch ghi lại mấy cái chi tiết đó.

Tuy rằng hôm nay kết thúc cảnh quay sớm, nhưng mà ở thành phố D lúc này trời cũng đã tối, ngẩng đầu nhìn bầu trời còn có thể nhìn thấy được mấy ngôi sao.wattpadtien161099

Kiều Thư cùng Lộ Nguyên đi trên đường.

Buổi tối ở thành phố D rất lạnh, gió thổi cũng lớn hơn, gió trực tiếp thổi vào mặt, cả gương mắt thậm chí có thể đóng băng.

Kiều Thư siết chặt áo khoác trên người, còn kéo kéo khăn quàng cổ.

Lộ Nguyệt: “Có Trăng!”

Kiều Thư ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy mây đen cuối cùng cũng bị gió thổi bay đi, lộ ra mặt Trăng sáng ngời.

Lộ Nguyệt: “Thật đẹp a, lâu lắm rồi mới thấy Trăng tròn.”

Kiều Thư: “Hôm nay là 15 âm lịch?”

Lộ Nguyệt cúi đầu nhìn điện thoại.

Lát sau, cô nói: “Hôm nay là 16.”

Đúng rồi, 15 Trăng sáng 16 Trăng tròn.¹

Lộ Nguyệt: “Kiều Kiều, để chị chụp hình.”

Kiều Thư gật đầu: “Được.”

Lộ Nguyệt rất có hứng thú cầm điện thoại điều chỉnh gốc độ, Kiều Thư nhìn cô, sau đó cũng nhịn không được lấy điện thoại trong túi áo khoác ra.

Trăng vừa tròn vừa sáng cộng với mấy ngôi sao lấp lánh bên cạnh, ở trong điện thoại tạo thành một bức ảnh rất đẹp.

Kiều Thư nhìn rất vừa lòng.

Sau đó trong lòng cậu nảy sinh một suy nghĩ, liền nhìn về phía Lộ Nguyệt đang chụp ảnh: “Chị Nguyệt.”

Lộ Nguyệt: “Hả?”

Kiều Thư: “Giúp em chụp một bức đi.”

Đưa điện thoại cho Lộ Nguyệt, cậu đưa lưng đối diện với bầu trời, giơ tay chữ 'V' với cameras, còn nở một nụ cười rất tươi.

Lộ Nguyệt: “Ok.”

“Bức ảnh này rất đẹp, cậu muốn đăng Weibo sao?”

Kiều Thư: “Không đăng Weibo.”

Lộ Nguyệt: “A? Tại sao?”

Kiều Thư lộ ra một nụ cười ngọt ngào: “Em muốn cho một mình chồng em ngắm.”

Lộ Nguyệt: “……”

Đây là lại bị đút thức ăn cho chó!

Bên đây Kiều Thư đã nhanh chóng mở WeChat của Cố Trầm Ngôn, gửi ảnh qua.

Kiều Thư: Đẹp không?

Không có trả lời.

Tâm trạng của Kiều Thư vẫn tốt như cũ, cất điện thoại đi, nói: “Chúng ta về thôi.”

Về đến phòng, lại được tắm bằng nước nóng, cả người Kiều Thư đều ấm áp nằm lên giường.

Trong phòng đã được mở máy sưởi, Kiều Thư lau tóc xong, lên giường liền cầm lấy điện thoại.

Quả nhiên.

Đã trả lời.

Cố Trầm Ngôn: Đẹp.

Mắt Kiều Thư cong thành vầng trăng non, mỉm cười gõ chữ.

Kiều Thư: Cái nào đẹp hơn?

Đối phương hình như cũng đang cầm điện thoại, khi Kiều Thư gửi tin nhắn đi, khung trò chuyện cũng đang hiển thị 'đối phương đang đánh chữ'.

Vài giây sau.

Cố Trầm Ngôn: ?

Kiều Thư: Em đẹp hay là bầu trời đêm đẹp?

Cố Trầm Ngôn: Đều đẹp.

Nụ cười mong chờ trên mặt Kiều Thư nháy mắt cứng lại.

Lại im lặng.

Cậu bĩu môi, buồn rầu gõ chữ.

Nhưng mà Cố Trầm Ngôn so với cậu nhanh hơn.

Cố Trầm Ngôn: Nhưng mà ở trong mắt anh, em đẹp hơn.

Kiều Thư: “!!!”

Đậu!

Vậy cũng được!

Người đàn ông này đúng là!

Trong nháy mắt Kiều Thư liền mãn nguyện ở trên giường lăn vài vòng mới bình tĩnh lại.

Kiều Thư: Cố Trầm Ngôn, anh hiện tại có rảnh không?

Cố Trầm Ngôn: Hả?

Kiều Thư: Em muốn nghe giọng nói của anh.

Vài giây sau, Kiều Thư liền nhận được điện thoại của Cố Trầm Ngôn.

Cố Trầm Ngôn: “Kiều Thư.”

Mặt Kiều Thư hơi nóng: “Dạ.”

Dạ xong rồi, đột nhiên Kiều Thư thấy hơi xấu hổ, cậu không biết nên nói cái gì nữa bây giờ.

Cũng may lần này Cố Trầm Ngôn rất chủ động: “Bức ảnh rất đẹp.”

Kiều Thư vui vẻ: “Sau này em gửi cho anh nữa há.”

Cố Trầm Ngôn: “Được.”

Kiều Thư hỏi: “Công việc hôm nay của anh xong rồi sao?”

Cố Trầm Ngôn: “Còn một chút nữa.”

Kiều Thư: “A? Vậy em có làm phiền anh hay không.”

Cố Trầm Ngôn: “Không có.”

“Em thì sao?”

“Em?” Kiều Thư nói: “Em đang nằm trên giường.” Nói đến cái cậu vui đến mức cười ra tiếng: “Đoàn phim của chúng em hôm nay nhờ phúc của kim chủ ba ba, mọi người liền rất có tin thần nên kết thúc sớm.”

“Ngày mai còn có thể nghỉ được một ngày, nhưng mà ngày mốt phải vào trong núi quay rồi.”

Kiều Thư đột nhiên nghĩ đến, nếu như ngày mai Cố Trầm Ngôn đến tìm cậu thì hay biết bao nhiêu, như thế thì cậu có thể ở bên cạnh Cố Trầm Ngôn cả một ngày, còn có thể ra sân bay đón hắn, cũng có thể tiễn Cố Trầm Ngôn ra sân bay, nhìn hắn rời đi.

Mà không phải chỉ gặp được 2 giờ ngắn ngủn.

Chỉ có 2 giờ.

Hôn còn chưa đến 10 phút.

Kiều Thư xoa môi cảm thấy hơi mất mát.

Con người cũng rất có lòng tham.

Hai người trò chuyện một hồi, Cố Trầm Ngôn liền hỏi: “Thoa thuốc chưa?”

Kiều Thư: “Còn chưa thoa, thuốc vẫn còn ở đoàn phim, lát nữa Âu Nhất Niên đem về, em kêu cậu ta thoa cho em.”

Còn nói thêm một câu: “Anh yên tâm đi.”

Ở thành phố K, Cố Trầm Ngôn đang ngồi trong phòng tổng thống, nhịn không được nhíu mày.

Âu Nhất Niên thoa thuốc cho Kiều Thư!

Hắn nhíu mày nói: “Không được! Đổi người khác.”

“A?” Kiều Thư hơi kinh ngạc, nhưng mà cậu cũng không có suy nghĩ nhiều liền nói, “Vậy em kêu chị Nguyệt thoa thuốc cho em.”

Cố Trầm Ngôn: “Không được.”

“Lộ Nguyệt là con gái, không tiện.”

Cảm giác này Kiều Thư lĩnh hội được một lần rồi.

Cố Trầm Ngôn đang ghen?

Ngay sau đó cậu liền lắc đầu, ném cái suy nghĩ này đi, chỉ là sức chiếm hữu của Cố Trầm Ngôn mạnh hơn người khác thôi, hôm qua cậu đã hỏi rồi.

Kiều Thư nhíu nhíu mũi.

Rất nhanh sau đó đã cười lên.

Mặc kệ đi, mặc kệ là ghen hay là sức chiếm hữu mạnh, đều là Cố Trầm Ngôn quan tâm đến cậu thôi.

A!

Nghĩ như vậy cảm thấy rất ngọt ngào nha!

Tâm trạng Kiều Thư rất tốt liền nói: “Vậy em tự mình thoa thuốc.”

Giọng nói bên kia rõ ràng đang rất vui vẻ, Cố Trầm Ngôn lại giơ tay xoa xoa trán của mình, đột nhiên cảm thấy không biết mình đang nghĩ gì.

Hắn mím môi, một lát sau mới nói: “Để Âu Nhất Niên thoa thuốc cho em đi, cậu ta biết massage, lát nữa để cậu ta xoa cho em.”

Trợ lý là Trần Văn Uyên chọn, tổng cộng có năm sáu người, cuối cùng là do Cố Trầm Ngôn quyết định.

Cho nên Cố Trầm Ngôn biết rất rõ Âu Nhất Niên.

Kiều Thư cười nói: “Được.”

“Chỉ để cậu ta xoa trên lưng, chỗ em không với tới.”

Giọng nói của cậu có hơi ngọt ngào, như là làm nũng: “Cố Trầm Ngôn, em nghe theo anh.”

Lần này khóe môi của Cố Trầm Ngôn cong lên rồi.

Cúp điện thoại.

Cố Trầm Ngôn ngẩng đầu nhìn máy tính trước mặt, lát sau hắn lại cúi đầu mở điện thoại.

Mở WeChat ra.

Ngón tay thon dài lướt trên nội dung nói chuyện, cuối cùng dừng lại tại bức ảnh của Kiều Thư.

Bầu trời sao trên cao đúng là rất đẹp, nhưng mà hắn lại cảm thấy không đẹp bằng đôi mắt đang mỉm cười của Kiều Thư.

Cố Trầm Ngôn vươn ngón tay ấn lưu ảnh, sau đó thoát khỏi.

Hắn mở album ảnh ra, chọn bức ảnh này làm ảnh nền.

Lần đầu tiên, hắn cài hình nền trên điện thoại của mình.

Tác giả có lời muốn nói:-------*-----Edit: Truyện được dịch bởi Tiểu Miêu Miêu.

Video liên quan

Chủ Đề