Tóm tắt truyện hoàng hậu vô đức

======= Nếu bạn muốn tiếp tục truy cập nội dung truyện, mời CLICK ĐỌC Hoàng Hậu Vô Đức> tại TRUYENTR.ORG ========Thể loại: cung đấu, hài, sủng, sắc.Diệp Trăn Trăn xuất thân cao quý là cháu gái ruột của quan đứng đầu Nội các,nên được lựa chọn làm hoàng hậu nắm giữ hậu cung cho hoàng thượng. Nhưng đáng tiếc vào đêm đại hôn, nàng lại bất cẩn mà đạp chân mệnh thiên tử xuống long sàn. Sau đêm ấy hắn dứt khoát nghỉ ở tẩm cung sủng phi.Sớm nhìn ngươi không vừa mắt rồi! Đây là tiếng lòng của cả hai người.Từ đó về sau, làm cho Hoàng thượng khó chịu chính là công việc hàng ngày của Hoàng hậu

Page 2

Nghe giọng VIP

Góc truyện audio © GTA. All rights reserved

Bạn đang theo dõi truyện chữ hay full Hoàng Hậu Vô Đức của tác giả Tửu Tiểu Thất rất hấp dẫn và lôi cuốn. Là một truyện được giới thiệu với bạn đọc trên trang đọc truyện chữ online. Đọc truyện bạn đọc sẽ được dẫn dắt vào một thế giới mới lạ, những tình tiết đặc sắc, đọc truyện Ngôn Tình, Sắc, Sủng, Cung Đấu, Hài Hước này để trải nghiệm và cảm nhận bạn nhé.

Diệp Trăn Trăn xuất thân cao quý là cháu gái ruột của quan đứng đầu Nội các,nên được lựa chọn làm hoàng hậu nắm giữ hậu cung cho hoàng thượng. 

Nhưng đáng tiếc vào đêm đại hôn, nàng lại bất cẩn mà đạp chân mệnh thiên tử xuống long sàn. Sau đêm ấy hắn dứt khoát nghỉ ở tẩm cung sủng phi.

Sớm nhìn ngươi không vừa mắt rồi! Đây là tiếng lòng của cả hai người.

Từ đó về sau, làm cho Hoàng thượng khó chịu chính là công việc hàng ngày của Hoàng hậu


Văn Án:

“Diệp Trăn Trăn xuất thân cao quý là cháu gái ruột của quan đứng đầu Nội các,nên được lựa chọn làm hoàng hậu nắm giữ hậu cung cho hoàng thượng.

Nhưng đáng tiếc vào đêm đại hôn, nàng lại bất cẩn mà đạp chân mệnh thiên tử xuống long sàn. Sau đêm ấy hắn dứt khoát nghỉ ở tẩm cung sủng phi.

Sớm nhìn ngươi không vừa mắt rồi! Đây là tiếng lòng của cả hai người.

Từ đó về sau, làm cho Hoàng thượng khó chịu chính là công việc hàng ngày của Hoàng hậu.”

Review

Là tác giả của “Bà xã theo anh về nhà đi!” – cuốn sách xuất đạo của fan ngôn tình đời đầu, truyện của Tửu Tiểu Thất coi như luôn được bảo chứng về chất lượng. Nước sông khúc đục khúc trong, lực bút của tác giả cũng lúc nông lúc mạnh, quyển “Hoàng Hậu Vô Đức” này chính là tuyệt phẩm mang lực bút mạnh nhất của Tửu Tiểu Thất.

Truyện nghe có vẻ như cung đấu nhưng truyện xoáy nhiều hơn vào toàn cục quốc gia. Tuy vậy diễn biến tình cảm vẫn là số một, chính biến chỉ làm nền, đây chính là một điểm cộng lớn làm phong phú cốt truyện, giúp truyện thú vị đọc không dừng được, nhưng cũng không quá đà khiến con dân ngôn tình chán ngán. Quả thiệt có nhiều truyện kiểu lậm viết chính biến, viết dông dài dây dưa đọc phát mệnh, dù hay tới cỡ nào thì mình cũng chỉ lướt qua mà thôi.

Đọc ngôn tình là để thưởng thức cảnh tình cảm, đâu phải để xem quân thần đánh nhau, đấu trí hay bày mưu tính kế cả ngày.

Truyện viết về đôi nam Hoàng đế và nữ Hoàng Hậu vốn chưa từng quen biết nhau, do chính trường đưa đẩy mầ phải quy về một nhà. Dòng họ nữ chánh vốn quyền cao bị Hoàng đế dè chừng, nên đâm ra ảnh ghét chỉ. Chỉ cũng chẳng vừa gì, ở nhà làm đại thiên kim hô phong hoán vũ đang thích ý, bỗng dưng phải vào cung cúi đầu trước nam tử mình chẳng chút thiện cảm, nên cũng đâm ra ghét ảnh.

Hoàng Hậu Diệp Trăn Trăn cá tính mạnh, tánh lại ngay thẳng thông minh, cộng thêm EQ về gần bằng âm nên cách xử trí chuyện hậu cung cũng đặc biệt khác bình thường, vừa khéo vừa phóng khoáng vừa hài muốn chết, xem mà cười ngất, nhất là đoạn mỗi phi tần được sủng hạnh chị lại đem thiềm thừ [con cóc bằng ngọc] đi tặng, tới nỗi các phi tần thấy cóc là xanh hết cả mặt. =]] Đây là điểm mà mình thích nhất ở truyện này: nữ chính mạnh mẽ, cả gan càn quấy nhưng lại thông minh, xử lý khéo léo rất đúng với quy củ Hoàng Cung. Chả bù với vài truyện bàn tay vàng buff nữ chính, mạnh mẽ thì có mạnh mẽ nhưng nhiều khi ngucy hết chỗ nói.

Anh Hoàng thượng Kỷ Vô Cữu ban đầu hẳn bị nhiều người [nhất là đảng cuồng sạch] không ưa, tại đầu truyện ảnh vẫn lâm hạnh phi tần khác như thường, nhưng đừng lo 2/3 phần sau ảnh sẽ lãnh đủ ngược, cứ an tâm nha. =]] Ban đầu ảnh ghét Hoàng Hậu do quan điểm chính trị, sau đó thực lòng thưởng thức sự thông minh của nàng, rồi dần dà bị mấy trà chơi khăm của nàng chọc méo mặt nên đâm ra để ý, thích nàng lúc nào không hay.

Hắn là con trai một của tiên hoàng, ngay từ nhỏ đã định làm vua, lại mang trong mình chí lớn muốn làm minh quân chấn quốc nên luôn bận bịu việc triều chính, hậu cung đối với Kỷ Vô Cữu chỉ là nơi để trút bớt chút buồn phiền, đồng thời cũng điều tiết một chút quan viên thông qua nữ nhi của họ. Đâu có ngờ một ngày hoàng cung lại xuất hiện một Hoàng Hậu có thể nói: “Cũng cực hắn bán thân vì nước.” Kỷ Vô Cữu đúng là vừa làm chính sự, vừa bán thân vào hậu cung, câu này của Diệp Trăn Trăn khiến hắn mỗi lần lật thẻ bài của phi tần, trong đầu lại xuất hiện mấy chữ “bán thân”, “bán thân”,… Đúng là cười chết độc giả. =]]

Câu chuyện có chút bi nhưng đầy hài của đôi Hoàng Đế Hoàng Hậu oan gia này cứ liên tục tiếp diễn, cuốn hút độc giả không ngừng, không chỉ vì diễn biến và mưu mô được bày khéo léo, mà còn vì diễn tiến tình cảm quá mức tự nhiên, chân thực và dễ thương vô cùng. Kỷ Vô Cữu lần đầu lâm hạnh Hoàng Hậu lỡ làm đau nàng, bị nàng đạp xuống giường, hắn cũng chẳng thèm ngó ngàng đến nàng nữa. Nhưng đến khi hắn thực sự thèm muốn nàng, thì đến lúc hành phòng nàng nhìn hắn lại buồn nôn. Kỷ Vô Cữu nghĩ hết cách, nên đến thanh lâu tìm kỹ nữ đàm đạo. Vâng chính là đàm đạo hàng thật giá thật, vung một đống bạc nhờ một cô kỹ nữ chỉ cách cua đổ vợ mình. =]]

Đoạn sau hai người bị cuốn vào chính biến nên lần lượt lên cả chiến trường, sau cùng HE đại đoàn viên vô cùng hạnh phúc. An tâm dù có chính biến thì vẫn tình chàng ý thiếp chiếm đa số nhen.

Cuối cùng không thể nhắc tới thành phần đặc sắc nhất trong truyện: H. Chu choa truyện hay có H đã mừng, truyện hay mà H đầy ý tưởng và hơi hơi nặng thì còn mãn nhãn biết bao tâm hồn thiếu nữ. =]] Như đã nói ở trên, Diệp Trăn Trăn tính tình phóng khoáng như đàn ông í, thiếu điều làm võ tướng thôi, nên chuyện phòng the không có ngại nhiều, lại thêm ông Kỷ Vô Cữu siêu cấp mặt dày, bày đủ trò dụ vợ thì thôi, sau này cua đổ vợ thành công được cô kỹ nữ quân sư tặng cho vài cuốn bí kíp phòng the thì ảnh lại càng quên lối về. =]] Tóm lại từ đầu chí cuối H rất nhiều, lại còn không bị trùng lặp, hành văn không tục mà gợi nóng cả mặt mày, đảm bảo no nên cho sắc nữ.

Tóm lại, quyển này mình NHIỆT LIỆT NHIỆT LIỆT NHIỆT LIỆT đề cử nha.

– Hidari.

Tác giả: Tửu Tiểu Thất

Thể loại: cổ đại, cung đấu, hài, sủng, sắc

Diệp Trăn Trăn x Kỹ Vô Cửu

Mình rất thích truyện của Tửu Tiểu Thất. Từ ba bộ hợp gu là Ngươi không vào địa ngục thì ai vào, Cái thùng cơm sát vách, Bệ hạ thỉnh tự trọng đến bộ không hợp gu là Sư gia pk huyện lệnh, mình đều thích cả, thích văn phong, thích cốt truyện, thích các tình tiết hài, sủng trong truyện. Do vậy, khi nhìn thấy bộ này của Tửu Tiểu Thất vừa edit full, mình liền nhảy hố ngay lập tức mà không suy nghĩ gì cả :3

Diệp Trăn Trăn là tiểu thư danh môn, gia gia của nàng là thái phó của tân đế, phụ thân của nàng làm việc ở Lại bộ. Nàng không muốn gả cho hoàng thượng, nhưng gia gia bắt buộc, nàng đành phải thuận theo. Tân đế Kỹ Vô Cửu mới đăng cơ nên luôn đấu ngầm với Diệp gia, sau này đủ lông đủ cánh có thể sẽ khai đao với Diệp gia cũng chẳng biết chừng…

Đêm động phòng, hắn đường đường là một hoàng đế lại bị nàng lỡ chân đạp phăng xuống giường. Sau đó Lệ phi mời hắn đến Lộ Hoa cung nên hắn rời đi… Trăn Trăn hiểu được hắn sủng ái Lệ phi Tô Nhu Chỉ vì phụ thân của nàng ta đang đối phó với địch trên chiến trường. Nàng còn phát ngôn một câu:

Hoàng thượng bán thân cứu quốc như vậy, thật làm Bổn cung hết sức kính phục.

Làm oan gia một thời gian thì đến khoảng chương 20, Vô Cửu bắt đầu thường đến Khôn Ninh cung của nàng. Đến chương 29, sau khi thị tẩm bất thành bị nàng nôn vào người, hắn tìm đến thanh lâu để hỏi người có kinh nghiệm cách khiến Trăn Trăn nhớ nhung hắn.

“Quân sư” Hồng Vân ở thanh lâu mà hắn tìm được khuyên hắn phải dỗ, phải đối tốt, phải cười. Vậy nên khi về đến hoàng cung, Vô Cửu liền tập cười, ai ngờ lại làm thái giám bị doạ sợ đến mức phải quỳ xuống xin tha mạng :v Chắc hắn có nụ cười khủng bố lắm :v

Dù có cái bóng của những truyện kia, vẫn là tình tiết oan gia cực kỳ ghét nhau, luôn tính kế “troll” nhau, nhưng mình không cảm thấy hài nhiều, tình tiết cũng không quá mới lạ. Mình không biết từ lúc nào mà mình không còn hào hứng với truyện này nữa. Từ lúc thấy nam chính là một ngựa đực sao? Chắc là không đâu, mình vẫn hay xem cung đấu có nam chính không sạch mà… Từ lúc thấy Trăn Trăn không xuất sắc sao? Cũng có thể lắm chứ! Tuy Trăn Trăn không ngốc, không phá hoại, nàng có thể cải tiến súng, chế tạo vũ khí được mà! Nhưng nàng được xây dựng là một người không quá thông minh. Có thể vì lý do đó, mình bị tuột mood chăng? Cũng có thể do tình tiết không mới, không quá hài như mình mong chờ, nên mình có chút thất vọng…

Đến khi đọc đến chương 35, qua lời nhắn nhủ của tác giả, mình hiểu rằng tác giả không muốn viết về nữ chủ xuyên không có bàn tay vàng. Trăn Trăn chỉ là một nữ nhân được cưng chiều và có chút thông minh thôi. Theo quan điểm của tác giả, nhân tài có khuyết điểm mới là con người hoàn chỉnh. Vì vậy, mình quyết định cho truyện này một cơ hội…

Thế nhưng đến chương 57, mình không cực kỳ mất hứng và không muốn đọc nữa. Chuyện là vầy… Trăn Trăn và Vô Cửu đều thích trốn đi đánh trận nên Lôi Đình trói hai người đó lại, tất nhiên là có binh linh canh gác rồi. Trăn Trăn thoát khỏi dây trói được và tự ý chạy đến chiến trường. Ỷ vào việc có súng và từng học võ công, nàng dám chạy đến chiến trường một mình. Thế nhưng, chiến trường đâu phải chỗ cho một nữ nhân chủ quan như vậy, cuối cùng nàng bị kẻ địch bắt. Mình đọc đến đây liền drop. Mình chấp nhận nữ chính không quá xuất sắc, nhưng không chấp nhận một người chưa đủ tài nhưng thích thể hiện; mình cũng không thích một người quá dễ dàng tin tưởng người khác…

Ngoài ra, editor dịch không mượt, tuy không phải toàn bộ đều giống convert nhưng có nhiều câu để nguyên si nên rất khó hiểu. Điều này có thể ảnh hưởng đến cảm hứng của người đọc.

Truyện có chút hài, nhưng không nhiều như những tác phẩm trước đây của Tửu Tiểu Thất. Tính đến chương mình đang đọc dở [hơn 1/2 truyện], mình chưa thấy cảnh H nào xứng đáng đủ “nóng” để gắn tag “sắc” cho truyện này cả. Mình vẫn để tag “sắc” giống editor vì sợ rằng nửa cuối có sắc. Chất cung đấu tạm ổn, có mưu kế nhiều. Có điều, Hiền phi – người giỏi tính kế – đã bị Vô Cửu tiễn vào cửa phật rồi. Mình không biết nửa sau có xuất hiện nhân vật nào lợi hại hơn không…

Tóm lại, bạn nào không ngại những điều trên thì hãy nhảy hố. Nam chính trước không sạch, sau sủng thì thủ thân như ngọc, lại bị ngược dữ lắm vì nữ chính là đầu gỗ… Mình cộng 0.5 điểm vì tính kiên trì của nam chính.

Cho truyện này 3.5/5 điểm thôi.

Chủ Đề