Ước mơ thành ca sĩ là ai?

Bài làm!

Ai cũng có ước mơ cho riêng mình. Biết ước mơ là một điều thật hạnh phúc. Nhưng theo đuổi ước mơ để nó trở thành hiện thực còn đáng trân trọng hơn. Tôi cũng có ước mơ cho riêng mình: ước mơ trở thành ca sĩ. Có lẽ niềm đam mê ấy trong tôi chẳng bao giờ tắt.

Từ khi còn nhỏ,tôi đã được xem trên vô tuyến rất nhiều những chương trình văn nghệ. Tôi cảm thấy thật thích thú khi nghĩ đến việc được đứng trên sân khấu. Đó là một nơi rộng rãi, tuyệt đẹp khi được trang trí hoa văn, màu sắc, rực rỡ những ánh đèn pha màu làm nổi bật lên người biểu diễn. Họ được khoác trên mình những bộ cánh lộng lẫy, đẹp đẽ. Tiếng ca của họ ngân lên, lúc trầm, lúc bổng làm cho mọi người phải lặng yên lắng nghe, ngước nhìn và dành tặng họ những tràng pháo tay tán thưởng. Chính khoảnh khắc ấy khiến tôi lần đầu tiên mơ ước về nghề ca sĩ.

Sau này, khi lớn hơn, tôi hiểu rõ hơn về nghề này. Như bao nghề khác, nó chẳng hào nhoáng như tôi đã từng nghĩ. Người ca sĩ cũng phải làm việc vất vả, cực nhọc, luyện tập ngày đêm và phải được mọi người ủng hộ mới có được chỗ đứng trong lòng khán giả. Từng phút, từng giây trên sân khấu, họ đem tiếng hát của mình mang lại niềm vui cho mọi người. Dù khó khăn, vất vả nhưng càng biết thêm về nghề này, tôi càng yêu nó hơn. Tôi yêu nghề không bởi vì nó nổi tiếng, nhiều tiền, sang trọng mà là vì tôi thích được cất giọng lên góp vui cho cuộc sống. Và rồi khán giả sẽ lắng nghe và theo dõi tôi. Mỗi khi nghĩ đến đó, tôi cảm thấy hạnh phúc vô cùng.

Ước mơ của tôi tuy khó thực hiện nhưng môi trường học tập này luôn tạo điều kiện cho tôi. Mỗi tuần tôi đều đi sinh hoạt câu lạc bộ Âm nhạc và được các thầy cô chỉ bảo nhẹ nhàng, tận tình từng nốt nhạc, khúc hát. Đó như một cái đà giúp tôi thực hiện ước mơ này. Bên cạnh đó, tôi còn có gia đình, thầy cô động viên. Tập hát là một môn văn thể mỹ, vì thế nó sẽ chiếm một phần thời gian học tập của tôi. Nhưng bố mẹ vẫn ủng hộ tôi. Khi tôi đi biểu diễn, bố mẹ đi cùng và xem tôi diễn. Những lúc ấy, tôi thấy ấm áp vô cùng. Tôi không còn run nữa, mà tự tin hơn hẳn. Cả cô giáo tôi cũng vậy. Tuy đi văn nghệ sẽ làm gián đoạn đến các tiết học chính khóa. Vậy mà cô lại tin tưởng tôi có thể hoàn thành tốt cả hai công việc và sẵn sàng để tôi tham gia tập luyện. Tôi có cảm giác, niềm đam mê ấy không chỉ của riêng tôi, mà còn là của người thân tôi nữa vậy.

Có đôi lúc, tôi mường tượng đến khi ước mơ của tôi đã trở thành sự thật. Và ngay thời điểm này, ở chính sân khấu của ngôi trường Trần Văn Ơn đây, tôi biểu diễn phục vụ các bạn. Nhìn xuống, tôi thấy gương mặt các bạn rạng rỡ, tươi tắn, thích thú vô cùng. Dường như những mệt mỏi, căng thẳng trong học tập của các bạn biến mất. Và rồi khi lớn, đứng trên một sân khấu hoành tráng, tôi sẽ đem tiếng hát của mình xua tan đi những bộn bề, phiền muộn hằng ngày của những người luôn đầu tắt mặt tối, hết lòng vì công việc và giờ họ được thư giãn. Tiếng hát đó sẽ không chỉ mang đến cho những thành phố nhộn nhịp, sáng rực ánh đèn sân khấu, mà còn là vùng hải đảo xa xôi, miền núi hẻo lánh, hiểm trở, để giúp người dân nơi đây thêm lạc quan, vui vẻ hơn trong công việc. Tôi sung sướng làm sao khi được dùng tài năng của mình giúp ích cho đời.

Trên con đường thực hiện ước mơ, tôi sẽ còn gặp nhiều trở ngại. Nhưng tôi tin chắc, bố mẹ, thầy cô và bạn bè luôn luôn ở bên giúp đỡ tôi. Và tôi sẽ tiếp tục phấn đấu, rèn luyện để một ngày không xa, ước mơ của tôi sẽ trở thành hiện thực hay dù chỉ là một thành công nho nhỏ.

Tôi nghĩ rằng, không chỉ riêng tôi, mà cả bạn và tất cả mọi người đều có những ước mơ thật cao đẹp cho riêng mình. Hãy nung nấu, theo đuổi ước mơ đến cùng, rồi bạn sẽ thành công. Thành công không phải là một ngôi sao sáng rực trên bầu trời, mà là khi bạn đặt niềm tin và nỗ lực hết mình vào việc đó, tức là bạn đã thành công.

Chúc bạn thi tốt!

Cho mình xin Tim và Vote và Hay nhất nhé!

Cháu năm nay 15 tuổi nhưng 7 năm trời, kể từ ngày học lớp 9 đến giờ cháu luôn sống trong hy vọng tràn đầy...

Ảnh minh họa
Cô Dạ Hương kính mến!

Cháu năm nay 15 tuổi nhưng 7 năm trời, kể từ ngày học lớp 9 đến giờ cháu luôn sống trong hy vọng tràn đầy. Cháu luôn ao ước mình sẽ trở thành ca sĩ.

Không hiểu sao cháu lại có ý nghĩ đó. Giờ đây anh hai cháu đang chờ để xem mình có vào được giảng đường đại học hay không. Chị gái đầu của cháu thì đã có công ăn việc làm. Cháu bắt đầu vào lớp 10 rồi đây cô. Cháu cũng muốn mình như chị như anh nhưng sao cháu luôn nghĩ con đường của cháu là con đường ca nhạc và nó sẽ phải như vậy, không thay đổi. Mỗi khi nghĩ đến cháu càng hy vọng nhưng càng như vậy thì cháu càng thấy thất vọng. Bởi vì cháu nghĩ mình là dân quê, sao lại ước mơ viễn vông quá vậy?

Mỗi người đều có một ước mơ, đúng không cô? Nhưng ước mơ thì có trở thành hiện thực được không cô? Nhưng nếu ước mơ của một người mà không thành thì sẽ ra sao hở cô? Cháu tưởng tượng khi ước mơ đó tan biến thì chắc cháu sẽ ngã gục và mất hết niềm tin. Nhưng cháu lại cứ tưởng tượng mình thành công, mình sẽ có biết bao nhiêu fan hâm mộ và rồi cháu nở nụ cười. Nghĩ không mà cháu đã thấy hạnh phúc biết bao nhiêu cô ơi.

Cháu có thể đem tiếng hát của mình hòa vào giấc mơ của những người yêu thích âm nhạc và cháu cũng có thể hát tặng những người cháu yêu thương. Nhưng cháu không biết phải làm gì ngay lúc này, cháu cần phải làm những gì để biến ước mơ thành hiện thực? Cô có thể chỉ bảo giúp cháu được không? Đó là ý nguyện thôi thúc cháu viết nên lá thư này, mong cô hiểu cho cháu.

Cháu gái [Nghệ An]

Cháu thân mến!

Việc của cháu khiến cô nhớ thời thiếu nữ của mình. Nhớ lắm. Lứa tuổi ấy ai cũng thấy trăng đẹp, nắng tươi và chân trời thì xanh ngát. Có cái gì đó thật thiêng liêng và cuốn hút ở chân trời. Mình sẽ làm gì, câu hỏi ấy chỉ có ở con người, đặc biệt là ở những con người nhạy cảm. Cô từng mơ mình là cô gái văn công nhưng gia đình nghiêm khắc, không cho theo. Rồi cô ước mình là cô giáo, cầm thước bảng nhịp nhịp để học trò lắng nghe, trầm trồ. Cuối cùng, nhờ đi kháng chiến sớm mà cô biết mơ mình thành nhà văn nhà báo. Và cô đã đi mãi con đường ấy, cho đến bây giờ, hơn 40 năm ước mơ và hành động.

Giấc mộng ca sĩ dễ hiểu ở chỗ nghề ca hát bây giờ nó choáng ngợp, hào nhoáng và không kém tiền bạc. Có sao không? Không sao cả, quá lành mạnh, quá mãnh liệt, quá lung linh. Trong các ngành nghệ thuật, âm nhạc là quan trọng và gần gũi với con người nhất và cũng phổ cập dễ nhất. Ai mà không thích hát, ai không thích nghe hát, ai không yêu những người hát hay? Tiếng hát đã đi vào con người từ khi ta nằm trong bụng mẹ chứ đâu chỉ khi ra đời, nằm võng, nằm nôi. Mẹ hát ru ta, rồi ta lại hát ru con và cháu mình. Cũng chính vì ca hát nó quen thuộc như cơm ăn và nước uống nên người Nhật mới sinh ra thứ karaoke. Và cũng chính vì ca hát nó hấp dẫn nên ở các sân khấu lớn có hàng chục ngàn người đứng bên dưới sân khấu cao ngất để nhún nhảy theo ca sĩ chớp lóe ở trên cao. Cô già rồi mà vẫn còn mê Michel Jackson, bởi ca hát như ông ấy thì thật là kỳ diệu.

Ước mơ làm cho con người như có cánh, cháu học hành thăng hoa hơn và cũng ngoan ngoãn hơn trong gia đình, chắc chắn vậy. Vì sao? Vì cháu có một ước mơ để vui sống và để phấn đấu trong con mắt người thân. Có điều, một điều quan trọng mà cháu không nói trong thư. Cháu có năng khiếu không, cháu có là thành viên ca hát của nhà trường hay huyện xã gì không? Nhất thiết cháu phải hát hay, hát hay chứ không chỉ là biết hát. Tức là phải có năng khiếu, nói chính xác là phải có tài. Có tài trước rồi phải có chí nữa. Cô nhớ khi cô Bùi Lê Mận của Nghệ Tĩnh xuất hiện trên sân khấu Sao Mai điểm hẹn vừa qua, cô nghĩ đây là cô bé đích thị nông thôn nhưng mà xinh đẹp và có tài. Quả nhiên cô ấy đoạt giải cao và đã thành danh rồi đó.

Nhắc lại, riêng con đường nghệ thuật là phải có năng khiếu, [trời cho], có người gọi đó là thiên tư, là bẩm sinh…Sau nữa là cách phấn đấu để đạt được, như phải có học vấn [ít nhất lớp 12], rồi đi thi trường Nghệ thuật [hát, múa, diễn kịch, vẽ… đều phải qua trường đào tạo cả đấy]. Cháu có tài thì cứ xong 12 đi rồi ra Hà Nội dự thi, nếu có thể, nên đi hát sớm ở đội văn nhgệ của trường hay của câu lạc bộ để rèn giũa kỹ năng xuất hiện trước công chúng và khả năng biểu diễn. Những người có năng khiếu hát rất đúng giọng khi mới nghe qua bài hát yêu thích còn xướg âm và nhạc lý thì sẽ học sau.

Đường còn dài, mơ cứ mơ mà học văn hóa thì cứ học. Nhưng đừng có ngã gục nếu như cháu không đủ năng khiếu để biến nó thành hiện thực. Rồi cháu sẽ biết mình làm gì, khi đã trưởng thành hơn, biết kỹ bản thân mình hơn.

MUỐN TRỞ THÀNH CA SĨ THÌ PHẢI LÀM THẾ NÀO?

Trở thành ca sĩ là mơ ước của rất nhiều bạn trẻ. Khi mới nghĩ đến nghề nghiệp này chắc chắn câu hỏi đầu tiên luôn xuất hiện trong đầu họ chính là muốn làm ca sĩ thì phải làm sao?

Con người ta nói chung, đặc biệt là những người trẻ, đến một lúc nào đó, đến một độ tuổi nào đó, sẽ phải đối diện với những câu hỏi: mình là ai? mình muốn gì? mình có thể làm được gì? mình ở đâu trong thế giới này? Lựa chọn cho mình một hướng đi, một nghề nghiệp thích hợp, vốn dĩ luôn là một vấn đề không hề đơn giản. Nhất là khi nghề bạn chọn đấy lại là nghề ca sĩ.

Một ca sĩ cần phải hát bằng cả trái tim mình

Sự nghiệp ca hát là cả một nghệ thuật. Nó cần sự phối hợp nhịp nhàng giữa ngôn ngữ và âm nhạc. Không ai trong chúng ta là chưa từng hát hoặc chưa từng nghe hát. Thả mình chìm đắm trong âm nhạc là thứ hưởng thụ tuyệt vời nhất mà con người từng khám phá ra. Cùng với ngôn ngữ, tiếng hát được bắt nguồn từ quá trình sống, lao động và học tập. Đầu tiên sẽ là ngôn ngữ, nhưng càng ngày con người càng trở nên “người” hơn, những giới hạn của ngôn ngữ không thể diễn đạt hết những cảm xúc, những tình ý của con người. Và vì thế ca hát ra đời, không gì ngoài mục đích làm tăng sức diễn cảm tối đa cho lời nói.

Tiếng hát là cung bậc cao nhất của lời nói, để đánh động vào tâm hồn người nghe, làm giao tiếp giữa người với người trở nên đẹp hơn, tha thiết hơn, tình hơn. Bởi vậy, muốn chạm được vào tâm hồn người nghe, thì người ca sĩ phải hát với tất cả tâm tư và tình cảm của mình. Tại sao tôi lại lan man về điều này đầu tiên, đó là bởi vì, đây cũng chính là điều cốt lõi mà bạn phải ghi nhớ nếu bạn muốn trở thành một người ca sĩ. Bạn nhất định phải hát với tất cả trái tim của mình.

Quay trở lại với câu hỏi muốn làm ca sĩ thì phải làm sao. Người ta vẫn thường nói, sống là phải có ước mơ và đam mê vân vân… nhưng điều đầu tiên khi bạn “trót” có ước mơ ca hát, là bạn phải xác định đây là một con đường thực sự gian nan và vất vả mà đôi khi thậm chí bạn phải trả giá bằng cả máu và nước mắt. Dĩ nhiên, khi cái giá trả càng cao thì điều bạn đạt được càng có giá trị. Để làm được điều đó, để đạt được mơ ước của mình, bạn cần phải hiểu rõ những vấn đề mà tôi sẽ trình bày sau đây.

Trước hết, đo đặc thù nghề nghiêp, việc đầu tiên bạn phải thực hiện, đó là nhìn lại chính mình. Nhìn lại mình ở đây là gì? Có 3 vấn đề.



Thứ nhất: Về ngoại hình.

Bạn hãy đến trước gương và ngắm nhìn chính mình trong đó. Gương mặt bạn thế nào? Có ưa nhìn không? Hay xinh đẹp? hay xấu xí? Nếu xấu xí thì bạn nên biết nó là một cản trở tương đối phải quan tâm trong việc thực hiện ước mơ của mình. Bạn ưa nhìn là được, và nếu xinh đẹp thì quá tốt.

Thánh nữ cover được cư dân mạng yêu thích bởi ngoại hình xinh đẹp và chất giọng ngọt lạ lùng

Ngoài khuôn mặt, dáng vóc thần thái cũng là một yếu tố quan trọng của ngoại hình. Bạn có thể tự đánh giá điều này hoặc tham khảo ý kiến của những người xung quanh. và ngay từ hôm nay bạn hãy đầu tư thời gian và công sức để chăm sóc ngoại hình của mình một cách có bào bản. Bởi vì các chế độ tập luyện để chăm sóc ngoại hình nó còn đồng thời làm sức khỏe và đời sống tinh thần của bạn phát triển theo hướng tích cực, là yếu tố cần thiết cho việc theo đuổi con đường bạn đã chọn.

Thứ hai: Bạn cần “soi gương” khả năng của mình.

Ở đây là đang nói đến khả năng ca hát của bạn. chất giọng của bạn như thế nào? Trầm hay cao, dày hay mỏng, có hay và lạ để không lẫn với các ca sĩ khác không. Bạn phải nghiên cứu kỹ điều này bằng cách tự cảm nhận hoặc tìm đến một người chuyên nghiệp nào đó đáng tin cậy.

Một điều cũng không kém phần quan trọng nữa giúp bạn trả lời câu hỏi muốn trở thành ca sĩ thì phải làm thế nào, đó là đánh giá khả năng giao tiếp của mình. Bởi vì làm một người của công chúng không hề đơn giản. Đã là người của công chúng thì bạn phải có mối tương tác với khán giả, với đồng nghiệp, nói chung là với tất cả các mối quan hệ xã hội xung quanh bạn. Bạn cần đảm bảo mình đã hoặc sẽ rèn luyện để làm tốt điều này.

Lưu Thiên Phú - một trong những ca sĩ trẻ nhiều triển vọng nhất hiện nay

Sau khi xem xét tất cả các yếu tố trên và bạn vẫn chắc chắn mình muốn làm ca sĩ, thì bạn hãy tiến hành thôi. Trước tiên bạn phải học thanh nhạc. Dù bằng con đường chính thống hay tự học thì đây vẫn là một điều hết sức cần thiết. Cũng giống như bất kỳ nghề gì khác, bạn không thể làm việc tốt mà không biết gì về chuyên môn.

Thứ 3: Đầu tư thế nào để trở thành ca sĩ?

Bạn cũng sẽ phải đầu tư một khoản tiền vào các việc như: mua nhạc nền để tập, học vũ đạo, sau đó là mua bản quyền tác phẩm, thực hiện MV, vân vân và mây mây… Tùy theo khả năng kinh tế và mục đích loại ca sĩ bạn muốn trở thành, ví dụ như không chuyên hay chuyên nghiệp, phòng trà hay ngôi sao.. mà bạn cần đầu tư một cách thích hợp.

Và yếu tố cuối cùng là tùy theo tình hình mà bạn chọn tự mình trở thành một ca sĩ độc lập hay chọn cho mình một ông bầu thích hợp. Mỗi lựa chọn đều có những thuận lợi và khó khăn mà bạn cần cân nhắc kỹ.

Nếu bạn thấy mình đã hội tụ đủ 3 điều trên thì trở thành ca sĩ không còn là một giấc mơ nữa, hãy liên hệ ngay với Flypro:

LIÊN HỆ VỚI CÔNG TY QUẢNG CÁO TRUYỀN THÔNG GIẢI TRÍ FLYPRO:

Hotline: [ 093 847 6979 ]

Email:

Địa chỉ: 891/10 Nguyễn Kiệm, P.3, Gò Vấp, TP.HCM

TAGs: muốn làm ca sĩ cần có những gì | muốn làm ca sĩ thì phải làm sao | học gì để trở thành ca sĩ chuyên nghiệp

Tổng lượt bình luận: {{totalComments}} - Tổng lượt trả lời: {{totalReplies}}

Vui lòng chờGửi

Đăng nhập để bình luận

{{comment.users.user_name}} {{fanpageName}} Đã bình luận vào lúc {{comment.created_at}}

{{comment.content | PhoneAndEmailGuard}}

{{comment.content}}

Trả lời/Reply

{{comment.users.user_name}} {{fanpageName}}

{{reply.content | PhoneAndEmailGuard}}

{{reply.content}}

Tải thêm 10 bình luận

Video liên quan

Chủ Đề