Yêu nhiều như thế nào

(Dân trí) - Có những câu phụ nữ thích hỏi đi hỏi lại rất nhiều, cũng chính những câu ấy khiến ông cảm thấy “thốn” vì không biết phải trả lời ra sao cả.“Vì sao anh yêu em?” là một trong những câu như vậy. Đừng dại gì mà trả lời qua quýt kiểu “yêu thì yêu thôi” hay “khi yêu người ta không cần lý do”.

Bởi khi một cô gái hỏi bạn câu đó, rất có thể là cô ấy đang cảm thấy bất an về tình cảm của bạn dành cô ấy và cần nghe từ bạn để củng cố niềm tin của mình. Cũng có thể cô ấy đã biết rõ về tình yêu của bạn rồi nhưng vẫn muốn nghe những lời thổ lộ đường mật để chứng tỏ bạn là người đàn ông lãng mạn và yêu cô ấy nhiều tới mức nào.

Yêu nhiều như thế nào

Khi đó, để chứng tỏ đẳng cấp của một soái ca ngôn tình biết vỗ về trái tim phụ nữ, hãy tự tin nói với cô ấy rằng:

- Anh yêu em vì em là chính em, không giống bất kỳ một ai khác. Em dũng cảm, mạnh mẽ, và tự tin là chính mình, điều đó rất gây cảm hứng với anh.

- Em giống như tia nắng mặt trời, anh luôn cảm thấy tốt hơn khi được ở bên em.

- Anh yêu em vì yêu cảm giác có được khi ở gần bên em

- Em chấp nhận con người anh, trước em anh không cần che giấu điều gì. Em để cho anh được làm chính mình và anh biết ơn vì điều đó. Thật tuyệt vời khi được em yêu.

- Em khiến anh cảm thấy một cảm giác sống động hơn bất cứ ai từng có.

- Em khiến anh muốn trở thành người đàn ông tốt hơn.

- Em dạy anh cách trở thành một người tình, người bạn đời tốt hơn. Em khuyến khích, hỗ trợ anh, cho anh biết anh có thể là chỗ dựa tốt nhất cho em nữa.

- Em hoàn thiện anh, trước khi gặp em, anh chưa bao giờ cảm thấy trọn vẹn cả. Có em trong đời, anh mới cảm nhận được điều đó.

- Anh yêu em vì niềm đam mê của em đối với cuộc sống.

- Em khiến anh mạnh mẽ hơn.

- Anh yêu trái tim em, thế giới này trở nên tốt hơn vì có em trong đó. Và anh thật may mắn vì có em là người yêu của mình.

Ngày anh bên cạnh, em chăm chăm yêu thương vô điều kiện. Mãn nguyện khi sự quan tâm có điểm đến. Em đã sống những tháng ngày tự mình vẽ ra rất nhiều kiểu hạnh phúc. Em trao niềm vui, anh cười, em nghĩ đó là hạnh phúc. Em trao phiền muộn, anh vẫn cười, thế là em tự nghĩ ra thật nhiều lý do tốt đẹp, em vẫn cho đó là hạnh phúc.


Ngày anh không ở lại, em nhận ra là em yêu được, chứ chẳng phải được yêu. Anh vốn dĩ chẳng nhìn thấy những xúc cảm nơi em. Cho dù có thấy, cũng chẳng mấy để tâm. Những thứ em vẽ ra bỗng kệch cỡm đến kỳ lạ. Em như cô diễn viên một mình vào vai độc thoại. Hạnh phúc mà em tưởng rằng mình đã trải qua, có phải chỉ là một loại ảo giác?


Em đã yêu anh nhiều như thế đấy…


Kết thúc tốt đẹp hay khổ đau chẳng thể hình dung, tương lai mơ hồ vô định, chỉ biết cầm lấy tình yêu để lần bước, soi đường, chỉ biết "cắm mặt" bước tới, mặc xung quanh sóng gió bủa vây vẫn xăm xăm đi tiếp, chẳng lùi bước, chẳng quay lại. Dù vị trí mãi chẳng hơn ai trong tim người vẫn dũng cảm yêu, mặc hi sinh, làm tất cả những gì có thể dù chẳng mấy khi được coi trọng.

 

Yêu nhiều như thế nào


Mối quan hệ như một chiếc bập bênh, chúng ta cứ trao mãi yêu thương sang bờ bên kia, càng trao nhiều, mình càng lên cao. Cứ cho mà chẳng nhận, bản thân mãi chênh vênh, tìm sao cũng chẳng thấy điểm đáp. Tình yêu chẳng thể nghiêng mãi về một phía, mình ở trên cao, ngã sao cũng nguy hiểm.


Trong tình yêu này, chỉ có mình em cố gắng…


Một mối quan hệ như thế, sớm muộn gì cũng rã.


Em đã từng rất ngốc nghếch. Tưởng rằng chỉ cần mình yêu thương hết lòng, sẽ nhận lại những điều xứng đáng. Đến cuối cùng vẫn không phải, con người vẫn nhẫn tâm với rất nhiều điều vốn phải được gìn giữ. 


Em phải sống khác đi, yêu khác đi!


Nếu không, đến cuối cùng, em cũng chẳng là gì trong trái tim anh!

Có thể.. Có thể em nghĩ rằng anh sẽ mãi ngoan ngoãn ở đó, chờ đợi và yêu thương em hết mực. Bất chấp những tổn thương, bất chấp những giận dỗi trẻ con vô cớ. Anh đã tự nhủ với mình rất nhiều lần, nếu em không yêu thương anh, thì anh sẽ yêu thương em thật nhiều, để đủ cho cả hai.

Những lúc em không vui, em bực mình. Anh chỉ có một suy nghĩ duy nhất là hãy lôi em ra ngoài, dù em càu nhàu khó chịu, để kể cho em nghe những câu chuyện ngu ngốc nhưng thật buồn cười. Và chỉ cần nhìn thấy nụ cười của em thôi, anh đã thấy bình yên biết chừng nào.

Anh yêu em nhiều như vậy đấy.

Anh lúc nào cũng nhớ em, ngay cả khi ngồi kề bên. Thì cũng thấy nhớ rất nhiều. Nhớ như việc người ta không thể quên thở trong từng giây một.

Anh nhớ em nhiều như vậy đấy.

Yêu nhiều như thế nào

Anh thường tự an ủi bản thân rằng, không phải em không yêu anh đâu, không phải em bỏ mặc anh đâu. Chỉ là, em đang quan tâm anh, thương anh theo cách mà em muốn. Dù nó không ngọt ngào, không dịu dàng, nhưng anh đã giữ cho mình một niềm tin rằng. Một ngày nào đó em sẽ nhận ra anh quan trọng biết nhường nào, rằng chỉ cần có em thôi, anh sẽ đủ sức vượt qua tất cả.

Anh sai rồi. Phải không?

Chẳng cần phải tỏ ra mạnh mẽ. Ừ. Anh đã buồn rất nhiều. Cho những kỉ niệm của chúng ta, cho những yêu thương anh đã trao gửi về em trong vô vọng. Cho những cơn giông đầu hạ có em ở bên. Nhắm mắt anh nhớ em. Mở mắt anh nhớ em. Đến một nhịp thở cũng làm anh đau.

Khi em yêu thương một ai đó thật nhiều, thì khi không thể nhìn thấy, không thể nghe giọng sẽ làm em rất sợ hãi. Em không biết họ đang thế nào, đang làm gì, có đang ổn không. Em sẽ rất bất an,và nhớ thương rất nhiều. Đến nỗi chỉ muốn khóc òa lên thôi.

Có những nỗi đau em gây ra cho người khác, em không nhận ra, không có nghĩa là nó không tồn tại.

Anh luôn an tâm rằng. Có anh ở bên che chở thì dù em có trẻ con thế nào có nông nổi ra làm sao thì chúng ta cũng vẫn vượt qua được. Là vì anh yêu em và em cần có anh.

Anh không bao giờ trách cứ em cả,vì khi yêu một ai đó, là trao chọ họ quyền được làm đau mình. Nên hãy để anh tự xin lỗi bản thân mình, em nhé!

Anh thường tự hỏi mình: "Anh có thể yêu em đến mức nào?"

Giờ thì anh có câu trả lời rồi em ạ. Anh có thể yêu em nhiều đến khi tình yêu trong anh đủ lớn, để có thể rời xa. Đủ can đảm, để buông tay một người anh yêu hơn bản thân mình.