Bác hồ dạy học trong bao lâu

15:05, 20/08/2021

BHG - “Cùng ăn, cùng ở, cùng làm”, đó là câu nói mà ở Hà Giang chúng ta thường nghe thấy mỗi khi đi cơ sở, trong các nội dung công việc hướng về cơ sở và trong công tác dân vận của cấp ủy, chính quyền các cấp. Và để có thể hiểu được đồng bào, giúp đồng bào hiểu cán bộ, sẵn sàng tiếp thu các chủ trương của Đảng, chính sách pháp luật của Nhà nước, có một thứ khá quan trọng, đó là việc nói được tiếng của đồng bào nơi địa phương mình đến.

Thiếu niên, nhi đồng các dân tộc Hà Giang chụp ảnh cùng Bác Hồ

Với Hà Giang, một tỉnh có 19 dân tộc anh em, điều kiện KT – XH còn nhiều khó khăn. Năm 1961, trong điều kiện đất nước bị chia cắt 2 miền Nam, Bắc và phải đương đầu với đế quốc Mỹ xâm lược. Tháng 3 năm đó là lần đầu tiên và cũng là lần duy nhất, Hồ Chủ tịch lên với Hà Giang. Trong sự kiện này, chúng tôi được nghe nhiều nhân chứng kể lại những kỷ niệm, những hình ảnh, lời dạy đầy ý nghĩa của Người. Bác Nguyễn Văn Thập, ở phường Minh Khai, Tp. Hà Giang, một cán bộ của Phòng Bảo vệ nội bộ, Ty Công an Hà Giang, là người được trực tiếp tham gia làm nhiệm vụ dịp Bác lên thăm Hà Giang. Bác Thập nay đã mất vì tuổi cao, nhưng những câu chuyện và chi tiết bác kể lại với chúng tôi về Bác Hồ trong lần lên thăm Hà Giang thực sự là những tư liệu, thông tin cực kỳ quý giá.

Bác Nguyễn Văn Thập kể, tối 26.3 tại trụ sở Tỉnh ủy, nay là địa điểm của Mặt trận Tổ quốc tỉnh, trong lúc nói chuyện bên lề với các đồng chí lãnh đạo tỉnh, Bác Hồ có hỏi Bí thư Tỉnh ủy Hà Giang khi đó là đồng chí Nguyễn Văn Xã rằng, “cán bộ Hà Giang có nhiều người biết tiếng địa phương không!?”. Bí thư Nguyễn Văn Xã liền trả lời, “thưa Bác, anh em cán bộ ở tỉnh Hà Giang chủ yếu là người dưới xuôi lên, đa phần không biết tiếng của đồng bào. Mỗi khi đi công tác cơ sở thì nhờ cán bộ ở địa phương làm phiên dịch hộ ạ!” Bác Hồ hỏi tiếp, “thế bây giờ anh em cán bộ của tỉnh có học được tiếng của đồng bào các dân tộc không!?”, Bí thư Nguyễn Văn Xã liền trả lời, “thưa Bác, học được ạ!”. Bác lại hỏi tiếp, “thế học trong bao lâu thì có thể nói được tiếng của đồng bào!?”, đồng chí Xã liền thưa, “dạ một năm là có thể học được Bác ạ!”. Nghe đồng chí Nguyễn Văn Xã nói vậy, Bác cười rất vui, Người giơ 2 ngón tay và nói, “Bác cho các chú hẳn 2 năm để học tiếng của đồng bào nhé”. Bác Nguyễn Văn Thập nhớ lại, mọi người có mặt tại cuộc trò chuyện đặc biệt đó ai cũng phấn khởi cười tươi và nói, chúng cháu học được Bác ạ!

Nhớ lại các buổi nói chuyện của Bác tại Hà Giang tháng 3.1961, nhiều đồng chí lão thành của tỉnh đã kể lại với chúng tôi rằng, khi ấy nghe báo cáo của tỉnh về tình hình Hà Giang, Bác Hồ cũng được biết đồng bào các dân tộc ở tỉnh còn nhiều người chưa biết tiếng phổ thông. Chính vì thế, trong buổi nói chuyện với đại biểu về dự Đại hội Đảng bộ và Đại hội Thi đua sản xuất của tỉnh, ngày 26.3.1961, Bác đã nói, “Cán bộ các nơi khác đến, không biết tiếng địa phương thì phải học tiếng địa phương. Bởi không có thể cán bộ đi công tác đều phải có một người phiên dịch. Dù có người phiên dịch thì nói chuyện cũng khó khăn. Không biết tiếng thì nói chuyện với đồng bào dân tộc không được”. Và sau khi nghe các đồng chí lãnh đạo tỉnh Hà Giang báo cáo, thời gian qua có nhiều giáo viên miền xuôi tăng cường lên Hà Giang dạy học đã tự học tiếng dân tộc để phục vụ cho công việc vận động đồng bào học chữ, sáng 27.3.1961, trong buổi nói chuyện với đồng bào Hà Giang, Bác Hồ có động viên: “Bác có lời khen các cô giáo, thầy giáo đã từ miền xuôi xung phong lên Hà Giang dạy văn hóa cho đồng bào, lại cố gắng học tiếng địa phương”. 

Ông Trần Chí Thành, nguyên giáo viên tình nguyện lên Hà Giang nói về việc Bác căn dặn phải học tiếng của đồng bào các dân tộc

Được biết, ngay sau chuyến thăm của Bác Hồ, tỉnh ta đã nhanh chóng mở một đợt học tập, là theo lời dạy của Bác. Tỉnh ủy chỉ đạo cán bộ, đảng viên trong tỉnh nghiêm túc thực hiện lời Bác dạy, với những người chưa biết chữ thì học chữ, với những cán bộ, đảng viên từ dưới xuôi lên chưa biết tiếng địa phương thì tự học tiếng địa phương. Và với mỗi cán bộ, đảng viên, những lời dạy của Hồ Chủ tịch như một nguồn sức mạnh, không chỉ chỉ rõ những hạn chế của mỗi người, của địa phương, mà còn là nguồn động lực để cán bộ, đảng viên và mỗi người dân cùng vượt khó, thực hiện tốt lời dạy của Người. Chính vì thế, trong nhiều năm về sau, nhiều cán bộ Hà Giang không chỉ tự học, biết được tiếng đồng bào mà còn rất giỏi, thậm chí là nói tiếng đồng bào không khác gì người địa phương.

Bà con các dân tộc Hà Giang chào đón Hồ Chủ tịch

Qua 60 năm, kể từ ngày Hồ Chủ tịch lên thăm, lời dạy của Người về việc học tiếng đồng bào đó chính là thể hiện của tư tưởng đoàn kết các dân tộc. Vì thế, Đảng bộ, chính quyền tỉnh Hà Giang luôn khắc ghi và thực hiện lời dạy của Người, coi đó không chỉ là trách nhiệm của cán bộ, đảng viên mà còn coi việc học tiếng của đồng bào như là việc thắt chặt sợi dây đoàn kết với đồng bào. Với ý nghĩa đó, những năm qua từ tỉnh đến các huyện, thành phố, các địa phương cơ sở đều quan tâm vận động cán bộ, đảng viên học tiếng của đồng bào các dân tộc, các tổ chức cơ sở Đảng ở Hà Giang, đặc biệt là ở vùng khó khăn, vùng biên giới, cấp ủy huyện, xã còn giao nhiệm vụ cho cấp ủy viên nắm thôn, bản thông qua công tác phụ trách; đảng viên nắm hộ thông qua việc theo dõi, đỡ đầu, hỗ trợ trực tiếp giúp các hộ khó khăn vươn lên. Qua đó, có nhiều cán bộ, đảng viên khi về cơ sở, với trách nhiệm công việc, đã nói thông thạo không chỉ một mà hai, ba thứ tiếng của đồng bào địa phương.

Các đơn vị như Ban Dân vận Tỉnh ủy, Ban Dân tộc tỉnh, Sở GD&ĐT và nhiều cơ quan, đơn vị chức năng ở các huyện đã tích cực xin chủ trương mở các lớp học tiếng địa phương, trong đó đặc biệt là tiếng Mông, bởi người Mông là một trong những dân tộc có dân số đông nhất trong tỉnh, sống ở những vùng có điều kiện KT – XH khó khăn, nhiều người còn chưa biết tiếng phổ thông. Tham gia quá trình dạy tiếng Mông cho cán bộ miền xuôi lên, có nhiều cán bộ, giáo viên dạy tiếng dân tộc được đánh giá cao về khả năng truyền dạy như bác Hùng Đình Quý, nguyên Giám đốc Sở Văn hóa, anh Vàng Chẩn Giáo, nguyên Phó giám đốc Sở Nội vụ, các anh Hùng Đại Kỳ, cán bộ Sở VHTT&DL và các thầy, cô giáo người Mông đang dạy học tại một số trường tiểu học trong tỉnh, như Vương Đình Chung, Vàng Lưu Ly… Họ đã tham gia dạy rất nhiều lớp tiếng dân tộc cho cán bộ, đảng viên trong tỉnh. Rất nhiều lớp dạy tiếng Mông, Dao, Tày…, của tỉnh đã được tổ chức thành công trong hàng chục năm qua, nhiều cán bộ đi trước, biết tiếng đồng bào đã truyền dạy lại cho thế hệ cán bộ đi sau. Từ đó, không chỉ mang đến khả năng nói thạo tiếng của đồng bào mà còn giúp trang bị những kiến thức về văn hóa, ứng xử gần gũi với đồng bào, sự sâu sát thực tiễn đời sống các dân tộc. Qua đó, giúp cho cán bộ, đảng viên từ việc học tiếng có thể hiểu đồng bào, hiểu cơ sở, có thể hoàn thành tốt nhiệm vụ công việc của mình.

Bài tiếp theo: Những lời dạy của Bác là kim chỉ nam dẫn bước Đảng bộ, chính quyền và nhân dân Hà Giang

Huy Toán

Trong bản lý lịch đại biểu dự Đại hội Quốc tế cộng sản lần thứ 7, Bác Hồ đã ghi: “Biết các thứ tiếng: Pháp, Anh, Trung Quốc, Ý, Đức, Nga”. Nhưng trên thực tế, dựa vào những lần Bác đi thăm nước ngoài, cũng như những lần đón tiếp các phái đoàn ngoại giao tới thăm Việt Nam, chúng ta còn được biết vốn ngoại ngữ của Chủ tịch Hồ Chí Minh không dừng lại ở đó. Ngoài các ngoại ngữ phổ biến như Pháp, Anh, Trung Quốc, Ý, Đức, Nga, Bác Hồ còn thông thạo khá nhiều ngoại ngữ khác như: tiếng Thái, tiếng Tây Ban Nha, tiếng Ả Rập, tiếng nhiều dân tộc thiểu số Việt Nam… Vốn ngoại ngữ đó của Bác tất cả đều xuất phát từ sự khổ công luyện tập. Vậy Người đã học ngôn ngữ nước ngoài bằng các phương pháp nào?

Giáo sư Hoàng Chí Bảo từng xác nhận rằng bác nói được 29 thứ tiếng, chưa kể tiếng đồng bào dân tộc nước Việt.

Học tiếng Pháp từ người Pháp

Thư Nguyễn Ái Quốc gửi Trung ương Đảng cộng sản Pháp tháng 7 năm 1923. [Nguồn tài liệu viết tay, tiếng Pháp, lưu tại Cục lưu trữ Văn phòng Trung ương Đảng] 

Ngày 5/6/1911, tại bến cảng nhà Rồng, Người sang Pháp để tìm ra con đường cứu nước, cứu dân cần phải biết sử dụng thành thạo tiếng Pháp. Vì thế, Bác đặt ra quyết tâm: “Nhất định phải học cho kỳ được”. Dù trong hoàn cảnh khó khăn, Người vẫn tìm ra phương pháp học ngôn ngữ nước ngoài này. Trên chuyến tàu đó, mỗi lúc rảnh rỗi, Bác đều tìm đến hai người lính trẻ được giải ngũ đi cùng chuyến tàu để học đọc và viết tiếng Pháp. Họ cho Bác mượn những quyển sách nhỏ in tiếng Pháp. Từ đây, Bác đã học từ những thực tiễn trong cuộc sống hằng ngày như những câu hỏi cái này là gì? đồ vật kia là gì? Bác hỏi họ để được giải thích về ngôn ngữ. Sau đó Bác viết vào một mẩu giấy, dán vào chỗ hay để ý nhất để tranh thủ vừa làm, vừa học. Có khi Bác viết hẳn vào cánh tay. Tối tối sau khi đi làm về, Bác rửa tay, rồi lại ghi những từ mới vào. Học được chữ nào, Bác ghép chúng lại thành câu thực hành ngay.

Bác Hồ sử dụng tiếng Pháp trả lời phỏng vấn.                     Nguồn: Tư liệu

Học tiếng Pháp từ nghề viết báo
       Ban đầu, Bác tập ghép một vài từ, sau ghép thành đoạn, dần dần Người tập viết thành bài dài. Một thời gian sau, Bác tìm đến các tờ báo của Pháp để xin được viết bài đăng báo. Sau mỗi bài báo viết bằng tiếng Pháp, Bác đều chép thành 2 bản. Một bản Người lưu giữ lại, còn bản kia gửi cho Toà soạn.

Bác nói với mọi người trong Tòa soạn rằng: “Tôi rất sung sướng nếu bài viết này của tôi được đăng, nhưng dù thế nào cũng xin các đồng chí sửa lỗi tiếng Pháp cho tôi”. Sau mỗi lần bài viết của Bác được đăng báo, Bác vui mừng khôn xiết. Bên cạnh đó, Người lại cẩn thận xem lại từng câu từng chữ, xem bài viết của mình đúng sai chỗ nào, Toà soạn báo đã sửa lại cho mình như thế nào. Theo chỉ dẫn của những chủ bút, Bác tập viết đi viết lại, khi thì viết diễn giải ra cho dài, khi lại viết ngắn lại cho súc tích…

Học tiếng Pháp từ thú vui đọc sách

Sau mỗi ngày làm việc, Bác lại tranh thủ đọc vài trang tiểu thuyết. Điều đó giúp Bác vừa giải trí, thư giãn đầu óc lại vừa là tự trau dồi kiến thức. Bác thường tìm đọc những tác phẩm của Tônxtôi để học tập cách viết, cách lập luận. Sau đó Người tập viết những bài phóng sự. Sáng nào Bác cũng viết từ 5 giờ đến 6 giờ rưỡi, tới 7 giờ Bác lại bắt tay vào công việc. Dù trời nóng hay rét Bác cũng không nản chí.

Năm 1922, Bác đã trở thành chủ bút của tờ báo “Người cùng khổ” viết bằng 3 thứ tiếng. Tên báo bằng tiếng Pháp đặt ở giữa. Chữ Ả Rập bên trái và bên phải là chữ Hán. Tất cả đều do Bác viết. Do Toà soạn báo không có Ban biên tập thường xuyên, nên nhiều khi Bác phải “cáng đáng” mọi việc từ khâu sửa chữa, biên tập bài vở, tới khâu bán báo.

Tờ báo Người cùng khổ do Người làm chủ nhiệm, kiêm chủ bút. Là “linh hồn” của báo Người cùng khổ, Người đã thực hiện hầu hết các công đoạn làm báo như: viết tin bài; biên tập; trình bày; minh họa, viết mẫu chữ, đưa bài sang nhà in, sửa bài…cho đến việc vận chuyển báo từ nhà in về tòa soạn và phát hành báo. Ở nhiều số, không những viết bài mà Người còn vẽ tranh châm biếm để đả kích chế độ thực dân.

Bác Hồ đã học Tiếng Anh như thế nào?

Biết tiếng Pháp rồi, Bác đã tìm sang đất nước Anh. Đặt chân lên đất nước Anh Bác đã tìm ngay cho mình một công việc để làm.

Thư Bác gửi Văn phòng đại diện Đảng Cộng sản Mỹ ngày 27/2/1930

Thường ngày Bác phải làm từ 8 giờ sáng tới 12 giờ, chiều từ 5 giờ tới 10 giờ đêm. Bác dành dụm để có chút tiền mua sách vở. Phương tiện học duy nhất của Người cũng chỉ có vài quyển vở và một cây bút chì.

Mỗi điểm đến đều là một trường Đại Học

Sớm chiều Bác ra Vườn hoa Haydơ, nơi có nhiều cây to, cột đèn xưa để tự học. Bác thường ra đó để học “vì ở đó thời tiết thường rất lạnh, nên khi học sẽ không thể buồn ngủ được”. Dành dụm tất cả số tiền kiếm được Bác cùng với vị Giáo sư người Ý học thêm tiếng Anh vào buổi cuối tuần. Bác đã tận dụng mọi nơi, mọi lúc có thể để học tiếng Anh. Rơ-nê-Đi-pét đã viết về Bác trên tờ báo “Phong trào” rằng: “Trên đường đi tìm hiểu thế giới, ở mỗi nơi tàu dừng lại, đối với anh Ba đều là một trường Đại học. Ở đó, anh đã trực tiếp thu lượm được những hiểu biết.”

Báo cáo của Nguyễn Ái Quốc gửi Quốc tế Cộng sản về sự ra đời của Đảng Cộng Sản Việt Nam - 18/2/1930. Bút tích bằng Tiếng Anh

Học tiếng Anh qua lịch sử đất nước
Trong thời gian ở London, Bác đã làm nhiều nghề khác nhau để có tiền ăn học. Bác đã dành nhiều thời giờ để nghiên cứu lịch sử thế giới. Bác học tiếng Anh và suy nghĩ về tương lai của các dân tộc thuộc địa. Người thường tìm hiểu nền văn hoá và lịch sử nước Anh, Mỹ. Riêng tài liệu nói về Mỹ của Bác đã lên đến hàng mấy trăm bài. Trong đó có các thể loại khác nhau, đề cập toàn diện và sâu sắc đến nước Mỹ. Với Bác, việc đọc nhiều sách báo của Mỹ, học tiếng Anh để hiểu tường tận hơn thế giới và để lãnh đạo cách mạng một cách khoa học hơn…

Học tiếng Nga trên hành trình tìm đường cứu nước

Bác sử dụng tiếng Nga trong những lần công tác tại đây.            Nguồn: Tư liệu

Năm 1923, Bác rời Pháp sang Nga. Hai ngày sau đó, Bác đã chào hỏi những câu thông thường bằng tiếng Nga. Liền sau đó, Người học tiếng Nga ngay lập tức. Người vừa làm, vừa học. Tranh thủ mọi cơ hội để học, Người đã tiến bộ không ngừng. Thời kỳ ở Nga [từ năm 1933 đến năm 1938] là thời kỳ Bác có điều kiện trau dồi tiếng Nga hơn cả. Bác vào học trường bổ túc các lãnh tụ do Quốc tế Cộng sản mở. Bác lấy tên là Linốp, giống với tên gọi Nga. Khi viết bài bằng tiếng Pháp để gửi về nước, Bác lại lấy tên là Lin cho hợp với tên gọi Pháp. Bác cũng làm việc ở Viện Nghiên cứu lịch sử phương Đông của Ban Chấp hành Quốc tế Cộng sản. Bác đã đi nhiều nơi ở nước Nga, đến đâu cũng nói một ít tiếng Nga. Riêng trường "Ngoại ngữ Hồ Chí Minh" ở Iếckút, Bác đã đến thăm mấy lần. Đây là một học viện dạy tiếng nước ngoài của Liên Xô mang tên Bác vào cuối năm 1969 và là trường kết nghĩa với Trường đại học Ngoại ngữ Hà Nội. Nhà trường còn giữ lại nhiều kỷ niệm đẹp về Bác. Các đồng chí Liên Xô vẫn còn nhắc lại với lòng xúc động về những buổi gặp Bác xưa kia. Chính tiếng nước ngoài mà Bác đã dùng làm tăng thêm bầu không khí ấm cúng trong tình đoàn kết quốc tế đó.

Thư Bác gửi thiếu nhi Liên Xô, năm 1961.  Ảnh: Tư liệu

Bác Hồ vẫn học ngoại ngữ khi đã ngoài 70 tuổi

Nguyên Phó thủ tướng Vũ Khoan kể, ai cũng biết Bác Hồ rất giỏi ngoại giữ và biết 9 thứ tiếng. Vào những năm đầu 1960, và khi đó Bác cũng đã cao tuổi nhưng vẫn chăm chỉ học ngoại ngữ. Ông Vũ Khoan nói cả đời ông chưa thấy ai chăm học ngoại ngữ như Bác.

“Có lần tôi đến dịch cho Bác, trong khi chờ khách đến, tôi thấy Bác mở hộp thuốc lá ra, trong hộp có một mảnh giấy, Bác lẩm nhẩm đọc. Khi ấy tôi không dám hỏi, nhưng nghe thì thấy Bác lẩm nhẩm tiếng Nga. Tôi mới hỏi: ‘Bác vẫn học ạ?’ Bác trả lời vì ít dùng tiếng Nga nên Bác quên mất”, ông Vũ Khoan kể.

Nguyên Phó thủ tướng cho hay, Bác thường để một mảnh giấy trong hộp thuốc, mỗi mảnh giấy ghi 10 từ tiếng Nga. Mỗi lần mở hộp lấy thuốc Bác lại lẩm nhẩm học từ. Mỗi ngày 10 từ, cứ cho là rơi rụng đi thì mỗi ngày Bác cũng học được 5-7 từ.

Theo ông Vũ Khoan, Bác Hồ hiểu tiếng Nga rất sâu, nhưng vẫn ôn luyện hàng ngày dù ít dùng. “Bác học hàng ngày… Bây giờ chúng ta cứ nói học theo gương Bác Hồ, nhưng tôi chưa thấy ai học chăm như Bác”, ông nói.

Cũng theo nguyên Phó thủ tướng, Bác Hồ rất giỏi tiếng Anh. “Mới đầu nghe nói Bác biết tiếng Anh, tôi nghĩ chắc Bác cũng biết chứ không thạo lắm. Nhưng lần lên dịch ở Phủ chủ tịch, có nhiều đoàn nước ngoài đến, quay sang đoàn nào Bác nói tiếng nước đó. Khi nghe Bác nói tiếng Anh, tôi mới thấy Bác nói giỏi quá, hay quá”, ông kể.

Sau đó, đọc lại những lá thư Bác Hồ viết cho Quốc tế cộng sản viết bằng tiếng Anh, ông Vũ Khoan thấy đúng là chữ Bác thật, viết rất chuẩn. Hóa ra tiếng Anh của Bác rất giỏi chứ không như người ta nghĩ Bác chỉ giỏi tiếng Pháp.

Bút tích của Người vịnh phong cảnh Thái Hồ khi Người đi công tác qua tỉnh Thái Hồ [Trung Quốc] tháng 5 năm 1961 - Trích tác phẩm “Chủ tịch Hồ Chí Minh - Bút danh và bút tích” - Nxb VHTT - năm 2007

Nguyên Phó thủ tướng còn cho biết, Bác Hồ nói tiếng Trung Quốc giọng không hay lắm, nhưng Bác lại rất am hiểu ngôn ngữ này do rất thạo tiếng Nho, tiếng Hán. “Bác nói giọng không hay thôi chứ Cụ hiểu lắm, có cần phiên dịch đâu”, ông Khoan kể.

Theo ông Vũ Khoan, tri thức của Bác rất rộng một phần là nhờ vốn ngoại ngữ. Bác biết nhiều ngoại ngữ, đến nước nào là học ngôn ngữ của nước đó: đến Italia học tiếng Italia, đến Đức học tiếng Đức, đến Anh và Mỹ học tiếng Anh.

 Người có thể nói được rất nhiều thứ tiếng chính là nhờ vào sự rèn luyện không ngừng bằng việc tự học với một tinh thần cầu tiến, cộng với sự khắc khổ và phương pháp đúng, Người đã thành công!

THÀNH VINH [Tổng hợp]

Video liên quan

Chủ Đề