Đánh giá trường tiểu học trâu quỳ

Cứ mỗi lần nghe những câu thơ ấy lòng tôi lại bâng khuâng, xao xuyến nghĩ tới cô giáo Nguyễn Thị Hiền – Bí thư Chi bộ, Hiệu trưởng Trường Tiểu học Thị trấn Trâu Quỳ, huyện Gia Lâm, thành phố HÀ Nội

Cô sinh ra và lớn lên trên mảnh đất Dương Xá thân yêu - quê hương của bà Nguyên Phi Ỷ Lan, trong một gia đình giàu truyền thống hiếu học, đam mê với nghề Sư phạm. Từ khi còn nhỏ, cô đã xây dựng cho mình ước mơ trở thành một cô giáo thật tài năng và tâm huyết. Lên đến phổ thông, là một người chị gương mẫu, cô luôn sẵn sàng dành thời gian để kèm thêm cho đám trẻ gần nhà. Đặc biệt, cô còn rất năng nổ với những công việc chung của làng xã. Hồi ấy cứ nhắc tới Bí thư Hiền là toàn xã ai ai cũng biết tới một cô bí thư vô cùng nhanh nhẹn và đầy trách nhiệm.

Cho đến khi lên Đại học, tiến gần hơn với ước mơ của mình, phải khăn gói đi học xa nhà, mọi công việc ở thôn xã cũng được cô bàn giao lại chu đáo cho các thế hệ trẻ hơn. Một lần nữa, tài năng lãnh đạo của cô lại cực tỏa sáng ở nơi đây. Trong suốt những năm đại học, cô tiếp tục làm lớp trưởng, dẫn dắt các bạn bè đồng trang lứa trên hành trình tiếp thu tri thức và năng nổ tham gia các hoạt động của trường, lớp. Nhờ vậy mà tập thể lớp cô luôn giành được giải cao trong các cuộc thi trong trường và nhận được sự tin yêu từ các thầy cô giáo. Cho đến giờ mỗi khi nhắc về lớp Tiểu học khóa 1992 - 1996 Đại học Sư phạm Hà Nội thì các thầy cô giảng viên vẫn không hết lời khen ngợi, đặc biệt là bạn lớp trưởng tuy nhỏ bé nhưng cực nhanh nhẹn năm nào. 

  Nhiệt huyết, đam mê với nghề dạy học yêu quí!

Sau những năm miệt mài đèn sách, cô thiếu nữ tại miền quê Dương Xá ấy đã về công tác tại ngôi trường của xã mà chính khi xưa cô được học tập – Trường Tiểu học Dương Xá. Với lòng yêu nghề sâu sắc, “bông hoa” ấy đã tỏa cho đời hương thơm của những tiết dạy lí thú, bổ ích. Không chỉ là những tiết thi giáo viên giỏi cấp Huyện, cấp Thành phố, không chỉ là những tiết hội giảng, tiết chuyên đề mà ngay cả những tiết học hàng ngày, học sinh đều “bị” lôi cuốn vào những lời giảng nhẹ nhàng, truyền cảm, những cách tiếp cận bài giảng một cách đơn giản mà sâu sắc nhất.

Tại đây, là một giáo viên chủ nhiệm giỏi, một người giáo viên chủ nhiệm có “tâm”, cô là chiếc cầu nối giữa nhà trường với học sinh và gia đình, giữa các giáo viên bộ môn với học sinh… Trong nhiều tình huống, cô còn là người cha, người mẹ, người bạn, là chỗ dựa tinh thần của học sinh. Thực tế cho thấy, cô đã luôn gần gũi, tận tâm với học trò, có chuyên môn cao, yêu nghề sẽ giúp cho hoạt động dạy và học đạt hiệu quả to lớn. Chính vì vậy, nhiều học sinh sau khi trưởng thành vẫn tìm trở về với cô, vẫn luôn giãi bày tâm sự sẻ chia với cô. Nhất là những học sinh “cá biệt”, nhờ sự quan tâm, động viên của cô giờ đã trở thành những con người có nghề nghiệp ổn định, có chỗ đứng trong xã hội, có một mái ấm gia đình bình yên. Biết bao nhiêu việc “có tên” và “không tên” đòi hỏi người giáo viên chủ nhiệm phải ra tay giải quyết, có biết bao trách nhiệm mà người giáo viên chủ nhiệm phải gánh trên vai. Dẫu chưa có danh hiệu nào dành cho những giáo viên tận tụy ấy thì chính sự trưởng thành của học trò sẽ là phần thưởng quý giá nhất dành cho một người giáo viên chủ nhiệm hết lòng với học sinh – cô Nguyễn Thị Hiền.

Người quản lí có duyên với việc khó!

Sau nhiều năm công tác với nhiệm vụ là một giáo viên chủ nhiệm giỏi, cô đã khẳng định được năng lực của mình. Những mầm non cô ươm trồng ngày càng tỏa sáng và ngát hương thơm khoe sắc với đời; không chỉ vậy mà trong sự nghiệp cá nhân, cô liên tục gặt hái được nhiều thành công qua những cuộc thi lớn nhỏ cấp Trường, cấp Huyện và Thành phố. Nhận được sự tin yêu và công nhận của các bậc thầy cô đi trước, của đồng nghiệp, của phụ huynh và cả học sinh, cô bắt đầu đón nhận một vị trí mới với vai trò lãnh đạo – đó là chức Phó hiệu trưởng. Ngôi trường như có thêm bệ đỡ, không chỉ ngày càng vững mạnh trong chuyên môn mà không khí làm việc trong trường còn có sự thay đổi lớn rất tích cực. Dù chuyển sang đảm đương một trọng trách hoàn toàn mới trong sự nghiệp của mình, dù biết thử thách với cô lúc đó sẽ rất nhiều nhưng chưa một lần nào đồng nghiệp thấy sự bối rối, hay mệt mỏi ở cô. Dường như cô là một nguồn lửa, cô đi đến đâu sẽ thắp sáng toàn bộ khung cảnh và lòng người tại đó.

Chỉ sau đó có vài năm, cô lại tiếp tục tiến lên chức vụ mới, đó chính là Bí thư Chi bộ - Hiệu trưởng trường Tiểu học Dương Xá. Sau 3 năm cô Hiền nhận chức, mà tôi nhìn lại thấy ngôi trường khi xưa mình học đã thay đổi gần như hoàn toàn. Đó không còn là ngôi “trường làng” của tôi ngày nào nữa rồi. Trường được xây mới hoàn toàn, mở rộng hơn, khang trang hơn, hiện đại hơn với rất nhiều trang thiết bị dạy học thông minh. Quả thực đây chính là ngôi trường mà khi xưa, tôi chỉ được thấy trong giấc mơ của mình mà thôi. Các thế hệ trẻ sau này thật may mắn và hạnh phúc biết nhường nào. Ngoài việc đổi mới cơ sở vật chất mà mô hình học tập của nhà trường cũng thay đổi nhiều, để bắt kịp với sự phát triển của xã hội. Các thành tích nhà trường đạt được cũng tăng lên theo cấp số nhân. Chỉ vậy thôi là tôi đủ biết sự tâm huyết và công sức mà cô dành cho ngôi trường của mình lớn thế nào.

Đang cùng đồng nghiệp thân thiết và yêu thương nhau như vậy, cô phải chia tay mái trường mến yêu để chuyển công tác đến ngôi trường mới. Dù còn nhiều luyến tiếc và những dư âm còn mãi, nhưng chắc chắn, những dấu ấn mà cô để lại nơi đây, mọi người sẽ luôn khắc ghi và giữ mãi một lời cảm ơn chân thành nhất tới cô, tới những cống hiến và thành tích mà cô đem lại cho trường.

Sự bứt phá vượt bậc ở ngôi trường mới!

Tôi vẫn còn nhớ như in cảm giác lần đầu gặp cô, khuôn mặt hiền từ, nước da trắng ngần và ấn tượng nhất là ở nụ cười, nụ cười cô thật đôn hậu, nụ cười xóa tan sự lo âu của tôi lúc ấy, xóa tan đi cái “bức tường vô hình” mà trước đó tôi đã nghĩ đến giữa “Sếp” và nhân viên. Sau đó vài ngày, tôi đến trường thực hiện hai tiết dạy thử đầu tiên. Ngày hôm ấy có cô Hiền cùng cô hiệu phó và hai cô giáo khối trưởng của khối 4, 5 tới dự. Trong nửa đầu tiết dạy thứ nhất, tôi không khỏi ngạc nhiên khi thấy trong khi mọi người đang quan sát tôi rất chăm chú, chỉ có riêng cô Hiền cứ mãi cúi nhìn đọc giáo án mà tôi đã chuẩn bị. Cho đến giữa tiết đầu cô mới ngẩng lên nhìn tôi. Thật may cả hai tiết dạy của tôi đều diễn ra rất thuận lợi. Sau đó, mọi người di chuyển đến phòng khác để rút kinh nghiệm sau tiết dạy, tôi mới thực sự ngỡ ngàng khi nghe cô Hiền chia sẻ: “Trong suốt nửa tiết dạy đầu, cháu có thấy cô luôn nhìn giáo án chứ không ngẩng lên nhìn cháu lần nào không?” Tôi thực sự cũng luôn tò mò về điều đó từ những phút đầu đứng trên bục giảng. Cô lại tiếp lời: “Ngay từ đầu, cô không nhìn thẳng cháu, vì cô nghĩ, là giáo viên mới ra trường, chưa nhiều kinh nghiệm, nếu các cô cứ ngồi nhìn chằm chằm cháu mãi, có thể khiến cháu bị run. Cô muốn cháu tự tin hơn mà thực hiện tốt bài dạy của mình. Vậy nên đến nửa tiết sau cô mới thức sự ngẩng lên nhìn cháu. Nhưng cô hoàn toàn không nhìn thấy sự run, đó chính là một điểm mạnh của cháu.” Ánh mắt cô thật chân thành, giọng cô mới ấm áp làm sao. Tôi nghe mà vô cùng xúc động, từng câu nói của cô lúc ấy khiến tôi không thể nào quên. Đó chính là nguồn động lực rất lớn, giúp tôi càng thêm tự tin và thêm yêu hơn cái nghề mà tôi đã lựa chọn.

Năm tôi đến với trường, cũng là năm đầu tiên cô về đây công tác, để đảm nhận chức vụ lãnh đạo của người đứng đầu, khỏi phải nói, chúng tôi cũng biết cô sẽ gặp khó khăn thế nào. Ở vị trí công tác mới, cô càng quyết tâm, phấn đấu hơn nữa để hoàn thành tốt nhiệm vụ của mình. Ngay ở năm đầu làm công tác quản lý ở trường, cô Hiền cùng với các cô trong Ban giám hiệu đã xây dựng được hội đồng sư phạm trường Tiểu học Thị trấn Trâu Quỳ thành một tập thể đoàn kết, trí tuệ, đổi mới, dân chủ, kỉ cương, tình thương và trách nhiệm. Cô luôn thực hiện tốt mọi chủ trương, đường lối của Đảng, chính sách, pháp luật của Nhà nước; luôn tiên phong, gương mẫu trong các hoạt động của nhà trường, đoàn kết, nhất trí trong tập thể Ban giám hiệu để tập thể hoàn thành xuất sắc mọi nhiệm vụ được giao. Hơn thế, cô Hiền luôn đi đầu trong việc vận dụng nhiều phương pháp mới để nâng cao chất lượng giáo dục và đổi mới quản lý. Để công tác quản lý đạt hiệu quả cao, bản thân cô tự trau dồi chuyên môn, tham gia nhiều lớp bồi dưỡng nghiệp vụ quản lý, các lớp tập huấn do ngành giáo dục tổ chức để nắm bắt tình hình, cải tiến công tác quản lý tại nơi mình đang công tác. Nhờ vậy, công tác quản lý của trường luôn kịp thời và thường xuyên được đổi mới một cách rõ rệt. Đặc biệt, cô cùng BGH nhà trường đã đi tiên phong trong công tác đổi mới phương tiện dạy học trực tuyến trên toàn huyện, đổi từ phần mềm dạy học Zoom sang Microsoft Teams rất nhanh chóng và đạt hiệu quả cao. Điều đó đã được PGD huyện Gia Lâm công nhận và đồng thời đưa ra quyết định đổi mới phần mềm dạy học trên toàn Huyện. Ngoài ra, cô còn dành nhiều thời gian cho việc nghiên cứu, viết sáng kiến chuyên môn để nâng cao chất lượng quản lý và cả chất lượng dạy học trong nhà trường nữa.

Chúng tôi luôn nhìn thấy một hình ảnh người đứng đầu tận tụy và tâm huyết như thế đấy. Với mọi hoạt động của trường, cô luôn sắp xếp chu toàn và cẩn thận mọi thứ. Thật không khó để gặp được cô vào lúc sáng sớm hay tối muộn tại trường, bởi cô luôn nhiệt tình như vậy. Ngọc lửa trong cô còn cháy mãi, tôi thật sự vô cùng khâm phục.Khi nghe đến từ “Sếp”, có thể nhiều người sẽ thấy hơi ngại ngùng khi ngồi cạnh, hay khi trò chuyện, báo cáo. Thế nhưng, ở trường tôi lại khác. Cô Hiền không chỉ lãnh đạo giỏi, mà còn là một người rất dễ gần và thân thiện. Cô vừa là người đứng đầu toàn trường, cô lại vừa là một người thầy, người bạn thân thiết mà bất kì giáo viên nào trong trường chúng tôi cũng dễ dàng tâm sự và chia sẻ. Chúng tôi không hề lo lắng cái gọi là “khoảng cách” giữa sếp và nhân viên mà từ đó chúng tôi càng thêm tự tin, cố gắng hơn trong Cũng nhờ vậy, trong năm học vừa qua, trường chúng tôi đã đạt được rất nhiều thành tích cao và càng khẳng định thêm được vị trí của mình trong toàn Huyện. Một năm học vô cùng thắng lợi với nhiều giải thưởng lớn của tập thể và cá nhân như: danh hiệu “Lao động tiên tiến”; giải Nhất cuộc thi Bài giảng Elearning cấp Thành phố; giải Ba cuộc thi CNTT dành cho nhân viên cấp Thành phố; giải Nhất thi GVDG cấp Huyện;… và nhiều giấy khen, bằng khen khác. Tất cả đều nhờ vào tài năng lãnh đạo, sự phân chia nhiệm vụ rõ ràng và nguồn động lực to lớn phía sau từ “Sếp trưởng” của chúng tôi. Cô còn hay đùa với chúng tôi rằng “cứ vui vẻ giải thưởng sẽ tới”. Thực sự, tôi thấy đúng là như vậy. Ở đây, “vui vẻ” không có nghĩa là “tự do”, chúng tôi luôn thoải mái, vui vẻ, đoàn kết và cùng chung tay hoàn thành tốt mọi công việc được giao. Chính nhờ sự nỗ lực hết mình đó mà chúng tôi đã hái được thật nhiều trái ngọt sau một năm học vừa qua.

Quả thực, tôi rất may mắn khi ngôi trường đầu tiên mình đầu quân làm việc chính là Trường Tiểu học Thị trấn Trâu Quỳ và người sếp đầu tiên tôi được làm việc cùng chính là cô Nguyễn Thị Hiền. Tôi học hỏi được từ cô rất nhiều về chuyên môn, nghiệp vụ và cả cách đối nhân xử thế của cô nữa. Cách mà cô quan tâm, chia sẻ với mọi người xung quanh thực sự khiến ai cũng cảm thấy rất ấm áp và vui vẻ khi ở cạnh bên. Tôi luôn tự hứa với lòng sẽ cố gắng hơn nữa để vườn hoa giáo dục luôn tỏa hương thơm ngát. Mai đây dù có đi đâu vẫn mãi nhớ về mái trường thân yêu, nhớ về người quản lí gần gũi, thân thương mà cũng rất đáng quí, đáng trọng ấy!

Người vợ hiền dâu thảo, tảo tần vì các con!

Dù vậy, cô Hiền vẫn sống rất khiêm tốt, thân thiện và không ngừng phấn đấu, tự trau dồi chuyên môn, luôn đổi mới, kết hợp thật nhiều phương pháp trong công tác quản lý để đáp lại niềm tin yêu của đồng nghiệp, của học sinh và của toàn thể nhân dân đã dành cho cô.

Lời cuối cùng, em xin kính chúc cô Nguyễn Thị Hiền luôn luôn mạnh khỏe, hạnh phúc và đạt được thật nhiều thành công hơn nữa trong sự nghiệp của mình.

Chủ Đề