Em là tất cả những gì anh khao khát wattpad năm 2024

Tại sao chúng ta lại thích một người? Có thể ban đầu là do ngưỡng mộ, sau đó dần dần bị hấp dẫn; cũng có thể là do mới gặp đã thấy hợp, rất muốn gần gũi hơn với người ấy. Tâm tình khi đó cũng thay đổi, bắt đầu trở nên thất thường, thi thoảng sẽ bất giác nhớ về người ấy, cảm thấy rất ngọt ngào, rồi thẫn thờ, cười ngây ngốc, bỗng muốn thay đổi bản thân mình…

Khương Kỷ Hứa: Phó giám đốc bộ phận khách hàng khách sạn Bắc Hải Thịnh Đình, hai mươi lăm tuổi, được phân công đảm nhận chức vụ quản gia, chăm lo cho khách quý - Quý Đông Đình, người sẽ nghỉ lại tại phòng tổng thống của khách sạn.

Quý Đông Đình: Là một người rất ngạo mạn, luôn tự cho mình là nhất. Anh là cổ đông lớn của khách sạn Bắc Hải Thịnh Đình. Trong chuyến trở về Trung Quốc công tác này, anh được sắp xếp ở lại trong phòng tổng thống của khách sạn và dần có tình cảm với cô quản gia tại phòng Khương Kỷ Hứa, tuy nhiên tình cảm của anh đã bị cô thẳng thừng từ chối. Sau này khi Khương Kỷ Hứa được cử đi học bồi dưỡng ở London hai người lại có dịp tiếp xúc, dần dần cô cũng đáp lại tình yêu của anh…

Khoảng cách xa nhất trên thế giới này là tình yêu giữa cá và chim. Một con bay lượn trên bầu trời, còn một con chỉ biết ngước nhìn từ lòng biển khơi.

Người anh muốn nắm tay đi đến cuối cuộc đời này, trước khi em tới chưa từng có ai, sau khi có em không thêm ai khác…

                                          
Trong ngàn vạn người, gặp được đúng đối tượng mà bạn cần, suốt ngàn vạn năm, không nhanh mà cũng chẳng chậm bước nào, một cuộc gặp gỡ bất ngờ giống như một giấc mơ tuyệt đẹp không được báo trước. Thế giới rộng lớn là thế, vậy mà vẫn được gặp lại người lần nữa, có lẽ đó chính là định mệnh!
                      
Tình yêu bắt đầu từ những nhịp cầu.
                      

                      

Dean có thể chấp nhận một Quý tiên sinh nóng nảy, vô vị, nắng mưa thất thường, nhưng không tài nào chịu nổi một Quý tiên sinh thất tình. Hôm trước, Dean khó khăn lắm mới tìm được chiếc vòng đeo tay có khắc chữ X trong thùng rác ở khách sạn, rồi ngồi chuyến bay kế tiếp về London đưa cho sếp, vậy mà sếp lại tiện tay ném luôn vào thùng rác bên cạnh. Hóa ra là bắt tội trợ lý như vậy chỉ nhằm mục đích để anh ấy được vứt đi thêm một lần nữa thôi sao?

                      
Thế nhưng, Quý Đông Đình không đời nào chịu thừa nhận việc mình bị thất tình. Trước mắt, ở London có cả núi việc đang đợi anh giải quyết, mấy người bạn tốt của anh cũng đang muốn gặp mặt ôn lại chuyện cũ, rồi còn phải đến thăm mấy chú ngựa anh nuôi ở trang trại Budde nữa chứ!
                      
Quý Đông Đình đến trang trại Budde đúng vào lúc một chú ngựa con ra đời. Mọi người trong trang trại hy vọng anh có thể đặt tên cho chú ngựa lai đáng yêu ấy. Ngựa con ngoan ngoãn mở to đôi mắt nhìn chủ nhân. Anh giơ tay vuốt ve bộ lông màu nâu óng mượt của nó, còn có một nhúm lông màu trắng rất đặc biệt trên đỉnh đầu. Quý Đông Đình đứng dậy, nói với quản gia: "Cứ gọi là Xuxu đi!"
                      
Tên gọi thân mật của Khương Kỷ Hứa là Hứa Hứa, phiên âm tiếng Anh là Xuxu.
                      
"Xuxu?" Quản gia người Mexico đọc đi đọc lại cái tên ấy mấy lần liền rồi hào hứng kết luận: "Cái tên dễ thương quá!"
                      
Quý Đông Đình tự mình lái xe rời khỏi trang trại, đi qua một quán bar quen thuộc, anh xuống xe, vào uống vài ly. Hôm nay, anh ăn mặc vô cùng đơn giản, nhưng vẫn thu hút ánh nhìn của các cô gái ở đó.
                      
Quý Đông Đình gọi một chai rượu Rum, ngồi uống một mình. Không lâu sau, một cô gái châu Á xinh đẹp đến bắt chuyện với anh. Cô ta là người Hàn Quốc, rất nhiệt tình và bạo dạn. Quý Đông Đình sắp không chịu nổi cô gái ồn ào với phát âm tiếng Anh dở tệ ở trước mặt, anh cười khẩy một tiếng, chỉ vào mắt cô ta: "Quá nhỏ!"
                      
Tiếp theo là mũi: "Quá giả!"
                      
Sau đó, ánh mắt anh dừng lại trên ngực cô ta, nét mặt càng thêm khinh thường, anh chẳng thèm nói nữa mà quay đầu tiếp tục uống rượu.
                      
Chưa đầy năm phút sau, có người vỗ vai Quý Đông Đình. Anh vừa quay lại đã nhận ngay một cú đấm bất ngờ bên má trái. Thì ra là cô nàng vừa rồi đã gọi thêm ba gã thanh niên cao to tới. Quý Đông Đình cảm thấy nực cười, lâu lắm rồi anh không đánh nhau. Anh nhảy khỏi ghế, lập tức đáp trả cú đấm vừa rồi.
                      
Lúc Dean vội vàng tới nơi, màn biểu diễn "lấy một chọi ba" của Quý Đông Đình đã kết thúc, hiện tại, anh đang ngồi một góc uống liền mấy chai rượu. Lát sau, Quý Đông Đình nằm im lìm trên ghế, có lẽ anh đã say thật rồi nên mới khẽ gọi: "Quản gia Khương..."
                              

Câu chuyện của chúng ta ngày hôm nay là một mối tình đặc sệt chất “3 xu”: Quý Đông Đình là khách VIP của khách sạn Bắc Hải Thịnh Đình

Thể loại: Hiện đại, nhẹ nhàng, sủng, nam có chút ảo tưởng sức mạnh, HE Độ dài: 604 trang Tình trạng: Sách XB, hoàn

Giới thiệu sơ lược nhân vật:

Nữ chính: Khương Kỷ Hứa – 25 tuổi, xinh đẹp dịu dàng, nhút nhát quá độ, thích thả thính nhưng cá đớp phải thì lại bỏ, phó giám đốc bộ phận khách hàng tại khách sạn Bắc Hải Thịnh Đình.

Nam chính: Quý Đông Đình – Tuổi gần 30, đẹp trai phong độ, ảo tưởng sức mạnh, giàu nứt đố đổ vách, sống ở Anh Quốc, là cổ đông lớn của khách sạn Bắc Hải Thịnh Đình.

Nam phụ số 1: Lục Tự – Tổng giám đốc khách sạn Bắc Hải Thịnh Đình, đã có vợ nhưng sau đó li hôn, là người có tài và nghiêm khắc nhưng đôi lúc hơi lập lờ con cá vàng.

Nam phụ số 2: Thẩm Hoành – Người yêu cũ của nữ chính, nhà mặt phố bố mẹ làm to, bản thân cũng là chủ doanh nghiệp kinh doanh dược phẩm, tính cách vừa cứng nhắc vừa nước đôi, ảo tưởng sức mạnh chỉ kém nam chính, nói chung là “hãm”.

Câu chuyện của chúng ta ngày hôm nay là một mối tình đặc sệt chất “3 xu”: Quý Đông Đình là khách VIP của khách sạn Bắc Hải Thịnh Đình, ở trong phòng Tổng thống, và Khương Kỷ Hứa được phân công phục vụ vị đại gia này. Bằng một cách rất thần kì nào đó, cô Khương đã câu được trái tim của đại gia Quý. Nhưng thật ra anh Quý đã ăn phải quả dưa bở hơi to, cô Khương chỉ quan tâm vì anh là khách VIP của khách sạn chứ chẳng phải cô thích thú gì.

Vào ngày cuối cùng ở tại khách sạn, anh Quý đã chuẩn bị một màn tỏ tình hoành tá tràng tặng cho cô Khương, tuy nhiên đã bị cô phũ phàng từ chối với lí do kinh điển: Em chỉ muốn làm bạn!

Mang theo trái tim vụn vỡ, anh Quý đáp ngay máy bay về Anh Quốc và thề sẽ không bao giờ dính dáng đến mấy cô nàng làm việc trong khách sạn nữa. Nhưng nói trước bước không qua, trong một dịp tình cờ, anh Quý đại gia gặp lại cô Khương phục vụ ở nước Anh, và anh đã mặt dày cố tình đánh rơi ví tiền để cô Khương nhặt đem trả rồi mở bài thả thính: “Ồ thật bất ngờ, sao em lại ở đây?” Và sau nữa, dựa vào làn da mặt bê tông hoá của mình, anh Quý đã thành công tán đổ cô Khương. Hai người hứa hẹn yêu đương đủ kiểu, rồi cô Khương về nước.

Có lẽ bạn nghĩ câu chuyện sẽ kết thúc hạnh phúc bằng đám cưới của cặp đôi trai tài gái sắc anh Quý cô Khương? Không không không, bạn nhầm rồi. Truyện còn cố tình lòi ra một đoạn ngược tâm ngược thân sâu sắc. Chả là sau thời gian yêu xa, anh Quý quyết định về Trung Quốc để được ở gần cô Khương. Hai người củi lửa bốc cháy phừng phừng, abc xyz chán thì tất nhiên sẽ phải có sự cố – Đó là cô Khương có thai. Nhưng khi phát hiện hai vạch, cô Khương lại không nói với anh Quý mà lén lén lút lút tới bệnh viện kiểm tra trong tâm thế “không thể tin được chuyện này xảy ra với mình”. Và đúng là không thể tin được, cái thai nằm ngoài tử cung, phải phá bỏ. Một lần nữa, cô Khương chưa kịp trình bày vụ có baby thì anh Quý đã bỏ đi chơi tận… châu Phi. Khi trở về anh Quý qua lời tình địch mới biết cô Khương phá thai, ở nhà ốm sml, thế là máu nóng dồn lên não, anh chạy đến cãi nhau một trận rồi chia tay.

Và đáng lẽ câu chuyện phải thêm một màn ngược tâm ngược thân nước mắt sụt sùi nữa, nhưng không. Phần ngược đến đây là kết thúc, nhảy số đến mấy năm sau, anh Quý gặp lại cô Khương, hiểu lầm được gỡ bỏ một cách dễ cmn dàng, và 2 người lại như chưa hề có cuộc chia li.

Truyện còn có sự xuất hiện của 2 anh nam phụ mờ nhạt. Anh đầu tiên là sếp của nữ chính, lặng thầm yêu em trong khi đã có vợ. Tôi vẫn không hiểu mục đích của anh này đến trái đất là gì khi anh hết lòng quan tâm nữ chính nhưng lại dễ dàng buông tay khi nam chính xuất hiện, chỉ vì anh ta… giàu hơn mình.

Nam phụ thứ 2 là người yêu cũ của nữ chính, mà cứ cái gì cũ là hơi hãm. Thằng cha này lúc yêu thì thờ ơ, chia tay nhau đúng lúc gia đình nữ chính khó khăn, mặc cho chị nữ níu kéo cũng méo thèm quay lại. Vậy mà đến khi gặp lại nhau lần nữa, khi nữ chính đã ở bên anh Quý đại gia, máu ăn thua nổi lên, thằng cha người yêu cũ lại ghen ăn tức ở, tìm mọi cách lôi kéo sự chú ý của nữ chính. Tất nhiên kết cục là chị nữ chính chọn anh Quý chứ không phải thằng người yêu cũ không xanh chín rồi.

Tóm lại đây là một câu chuyện giải trí với cái cốt khá là “mộng mơ” và “bay bổng”, nữ chính thì mập mờ còn nam chính thì ảo tưởng quá đà, thêm nhiều tình huống ngược không tới mà sủng cũng chẳng phải, gây sự ức chế nhè nhẹ cho người đọc.

Không biết có phải do tôi khó tính hay là chất lượng dịch thuật không được ổn mà truyện cứ khô như ngói, mấy đoạn đau buồn rặn cũng không ra nước mắt, xưng hô các nhân vật thì loạn xị ngậu lên. Truyện đã chán thêm dịch dở nữa lại càng chán gấp mấy lần.

Túm quần lại là nếu yêu cầu không quá cao thì mới nên đọc bộ này, còn nếu là team yêu sủng ngược thì chúc bạn may mắn lần sau. Điểm vớt vát duy nhất của bộ truyện này là tính cách hay ảo tưởng của nam chính.

Trích đoạn:

“Chỗ này của anh có nhiều thứ tốt thật đấy!”

“Mấy cái này đều chẳng phải thứ gì tốt đẹp.” Quý Đông Đình nhìn Khương Kỷ Hứa, ánh mắt dịu dàng như nước: “Thứ tốt nhất ở đây chính là người đàn ông đang đứng trước mặt em.”

Chủ Đề