Tạ xuân tề giờ ở đâu


Bố à,

Ngày 7/3/2011, mẹ lên trường, vào phòng nghỉ của bố và phát hiện ra bố vẫn để đồ thị Thủy i chang không suy suyển, không sứt mẻ. Thị vẫn ngồi đàng hoàng ở phòng ngoài với một bó hoa 8/3. Đó là một cú đấm choáng váng hơn cả lúc bố ném cái ghế ghỗ vào mặt con trong đêm 16/1/2011.

Con cứ đinh ninh trong lòng là bố đã cho người dọn từ hôm 23/2, cái hôm mà bố về nhà, ngồi sụm xuống bảo mẹ cho bố cơ hội.

Từ hôm 16/1/2011 đến giờ, có bao nhiêu đêm bố ngồi lặng nhìn bóng tối chờ trời sáng?

Để rồi ban ngày thức dậy, khi gặp mọi người, bố vẫn thản nhiên như không có gì xảy ra.

Trước mặt mọi người, bố không cần gọi điện thoại cho mẹ nữa đâu. Bởi vì bố càng chứng tỏ cho họ thấy sự bình thường của gia đình mình bao nhiêu, thì người ta càng thấy đau lòng cho bố bấy nhiêu.

Bố cũng chẳng cần gọi điện thoại cho con, hay Sơn, hay Hải nữa đâu. Bởi vì có gọi thì cũng chẳng thay đổi được những sự việc bố đã gây ra.

Ngoại trừ những kẻ phụ thuộc về tiền bạc và việc làm từ bố, ai cũng phẫn nộ với việc làm của thị Thủy và x.Hoàn. Họ càng phẫn nộ với chúng nó bao nhiêu bao nhiêu, càng đau xót cho bố bấy nhiêu.

Họ càng xót xa khi thấy bố càng ra sức chống trả con và mẹ bao nhiêu, thì con càng cứng đầu bấy nhiêu.

Xót xa hơn cho những người từng chứng kiến cảnh gia đình mình đã từng rất hạnh phúc.

Bố còn gồng mình gánh cho thị Thủy và xuân Hoàn đến bao giờ?

Đến giờ này, Bố còn tính toán gánh gồng hết trách nhiệm để che chở cho thị Thủy và xuân Hoàn, để làm gì?

Bố tính toán kỹ lưỡng chi li như thế nhưng có khi nào bố nghĩ đến việc về hưu phải sang Lào sống không?

Vì bố, tất cả các báo đài có thể giữ im lặng, làm ngơ sự việc ghê ghớm này; nhưng bố có thể bịt miệng được cả xã hội không?

Tất cả việc bố làm để chống trả mẹ bây giờ có mang lại giấc ngủ yên bình cho bố không?

Sẽ còn có bao nhiêu đêm bố ngồi lặng nhìn bóng tối chờ trời sáng?.

Sự hy sinh như thế có đáng không?

Bố là người có quá nhiều quyền lực; tuy nhiên, cái quyền lực đấy đang đặt không đúng chỗ và sẽ gây tổn thất to lớn đến xã hội.

Con mong bố nghĩ lại.

Phương Nam

Nguồn: Facebook Phương Nam


Free counters

Confirmed video: Thư Tạ Thanh Hải gửi bố Tạ Xuân Tề
---------------
Gửi bố,

Con không định viết thư cho bố, không định nói chuyện với bố vì con biết rằng bố không bao giờ chịu nghe những lời khuyên chân thành từ những người thực sự yêu thương bố nhưng với những gì bố làm trong thời gian qua làm con không thể nào lặng im đứng nhìn được.

Con vẫn không hiểu tại sao đến giờ phút này bố vẫn kiên quyết bảo vệ chị em nhà thị Thủy mặc cho người đời dèm pha. Như thế có đáng không hả bố? Tại sao bố đang tâm ruồng bỏ sự nghiệp và gia đình để đi bảo vệ một thứ vô giá trị như thị Thủy và xuân Hoàn?

Khi mẹ gửi đơn tố cáo đến Tổng Thanh Tra Chính Phủ, các Bộ  và liên lạc với các tờ báo lớn, Bố đã vội vàng gọi điện cho con, nói đã ân hận lắm rồi, và hứa là sẽ sửa đổi. Con đã dùng mọi cách để xin mẹ tha thứ cho bố. Cũng nhờ một phần bố quỳ xuống chân mẹ xin tha thứ mà mẹ đã chấp nhận bỏ qua không truy xét nữa. Mẹ làm vậy cũng vì không muốn đẩy bố vào con đường tù tội và cũng không muốn các con phải gánh chịu cái oan nghiệt này. Nhưng con không thể tưởng tượng được đến khi bố dàn xếp được mọi chuyện ổn thỏa thì bố lại quay sang mắng chửi, đay nghiến mẹ, thậm chí còn dọa giết mẹ nếu mẹ tiếp tục lên trường gây sức ép đuổi thị Thủy.

Con còn nhớ có những đêm bố gọi điện tâm sự cho con, rồi có những lúc bố bật khóc nói không nên lời. Những lúc đó con tưởng con người thật của bố đã trở về với con, với gia đình. Nhưng con không ngờ bố một mặt tìm sự tha thứ của con và mọi người, mặt khác thì vẫn tiếp tục ngấm ngầm tìm cách chia rẽ con với gia đình. Bố tìm cách tẩy não con bằng những câu nói như: "chuyện này là chuyện bình thường mẹ mày chỉ lắm chuyện" hoặc " tao có làm gì sai thì đó là chuyện của tao, chúng mày không được xen vào". Thậm chí bố còn vẽ cho con một cái bánh thật ngon để làm con hoa mắt. Bố nghĩ con quan tâm đến việc bố cổ phần hóa nhà trường và làm ra rất nhiều tiền ư? Bố nghĩ việc bố làm chủ tịch hội đồng quản trị và kiếm hàng ngàn tỷ đồng là làm con phải thèm khát như cái lũ nịnh bợ đang ve vãn xung quanh bố ư? Cái bánh ngọt này cũng đã lừa được rất nhiều người, mua chuộc được rất nhiều người ngoài xã hội, chẳng lẽ bố lại tính dùng cái bánh này để lóa mắt con?

Sự im lặng của con không đồng nghĩa với việc con đồng ý với hành động của bố.

Có lẽ vì trong 10 năm qua bố đã dành tất cả thời gian chăm lo cho thị Thủy và gia đình của thị nên bố không còn hiểu được chính các con của bố.  Chị Nam đi trước mặt bố 4 mét mà bố không nhận ra dáng của chị. Dáng dấp con cái, bố cũng không nhận ra. Tính cách các con, bố cũng không nhớ nổi. Bố chỉ quan tâm: Hôm nay đón thị Thủy đi làm lúc mấy giờ, đưa về lúc nào, nâng đỡ dàn xếp tốt nhất cho thị  ... Vậy, Bố nên cùng thị Thủy bỏ xa nơi này đi tìm hạnh phúc mới, chúng con sẵn sàng để yên cho bố tận hưởng cuộc sống riêng.

ĐỪNG QUAY VỀ LÀM PHIỀN MẸ NỮA.

Điều cuối cùng tốt nhất mà bố có thể làm được cho mẹ và các con bây giờ là: BUÔNG THA MẸ, ĐỂ MẸ SỐNG BÌNH YÊN QUÃNG ĐỜI CÒN LẠI VỚI CÁC CON, CÁC CHÁU. Con, Mẹ và các chị đã phải chịu món nợ oan nghiệt của bố gây ra đủ rồi. Cái gia đình này đã đau khổ quá rồi. Không ai trong gia đình này muốn dính dáng đến bố nữa.

Tạ Thanh Hải

by Thieu Khanh on Saturday, June 18, 2011 at 11:55pm

Từ: luật sư Lê Hiếu Đằng
Ngày: 15:06 Ngày 18 tháng 6 năm 2011

Chủ đề: Con gái viết về cha VC của mình: Tạ Xuân Tề, hiệu trưởng đại học Công Nghiệp Sài Gòn

Trong cuộc biểu tình ngày 5 tháng 6-  chúng ta đã thấy hình ảnh  Tạ xuân Tề  hiệu trưởng Đại học Công nghiệp Sàigon –  cầm loa kêu gọi các Sinh viên -học sinh  giải tán trở về nhà . hôm nay  –  Con gái Tề tố cáo bố .Chào các bạn,

Có bao giờ bạn chứng kiến cảnh ông Tề đuổi đánh mẹ tôi trong tình trạng mẹ tôi đang bế một đứa bé 14 tháng [cháu ngoại] trên tay chưa? Ông Tề rượt mẹ tôi và cháu chạy vòng quanh bàn ăn, rồi dồn vào trong nhà tắm và trợn mắt lên đe dọa như muốn nuốt sống mẹ tôi.

Có bao giờ bạn chứng kiến cảnh ông Tề vừa đập phá nhà cửa, vừa nhắn tin khoe thị Thủy là đã tát được mẹ tôi vài cái chưa? Và khoe với thị Thủy là: “Anh đang chống cự quyết liệt với ba con chó ghẻ” [ám chỉ mẹ và 2 chị em tôi].

Có bao giờ bạn chứng kiến cảnh ông Tề vừa khóc vừa dọa với 2 con gái tại văn phòng: “tao sẽ đi Thanh Hóa ở luôn cho mẹ con mày biết tay”, nhưng 1 phút sau, quay lưng lại thì nhắn tin cho thị Thủy hỏi: “anh xin phép em, chiều nay anh đi Thanh Hóa có được không?”.

Bạn có bao giờ bước vào văn phòng rất hiện đại và lộng lẫy của hiệu trưởng, nhưng ngay trong phòng HT lại có một phòng được gọi là: “phòng chúng mình” nơi mà quần áo, tư trang và những đồ cá nhân nhất của thị Thủy được để vung vãi khắp nơi chưa? Trong phòng tắm của HT thì cũng có đầy đủ mỹ phẩm và trang sức của thị Thủy, nếu bạn là con của HT, bạn sẽ thế nào khi nhìn thấy?

Có bao giờ bạn nhìn thấy thị Thủy hạch sách giảng viên trong trường và hỏi là: “Muốn đi dạy hay quét rác chưa?”

Có bao giờ bạn thấy thị Thủy xé giấy tờ hợp đồng quan trọng ngay trước mặt bạn rồi bảo chưa nhận được chưa?

Giả sử bạn thấy cảnh bố bạn dắt thị Thủy vào văn phòng làm việc, lấy cớ trực trường rồi ngủ luôn với nhau ngay giữa trường đến sáng hôm sau. Xung quanh là tầng tầng lớp lớp bảo vệ nên nếu mẹ bạn có xông vào để bắt gặp ngay giữa đêm thì họ vẫn tẩu thoát được.

Cho dù bạn là người nhiều trải nghiệm… nhưng tôi khẳng định, bạn không thể biết được bản chất thật của ông Tề.

Chúng tôi làm sao vượt qua được sóng gió khi một bên giàu có với tầng tầng lớp lớp ô dù bảo vệ.

Chúng tôi chỉ làm theo ý nguyện của mẹ tôi, người đàn bà đang bị ông Tề cô lập mà thôi.

Cập nhật ngày 30 tháng 5

TÁI BÚT:

Đây là câu chuyện thật 100% của gia đình tôi.

Bố tôi, Tạ Xuân Tề, anh hùng lao động thời kỳ đổi mới, hiện là Hiệu Trưởng trường Đại Học Công Nghiệp tp HCM.

Trụ sở chính: 12 Nguyễn Văn Bảo, Gò Vấp, Sài Gòn.

Mẹ tôi, Nguyễn thị Xô, làm ở Viện Quy Hoạch Khảo Sát Thủy Lợi Nam Bộ từ sau giải phòng, hiện đã nghỉ hưu từ năm 2009.

Phương Nam

Video liên quan

Chủ Đề