Cách mạng màu ở Việt Nam là gì

Thời gian qua, lợi dụng tình hình bất ổn diễn ra tại Myanmar, các thế lực thù địch, phản động đã đánh võng, bẻ lái thông tin, xuyên tạc bản chất vụ việc để tạo cớ chống phá Việt Nam. Các đối tượng này ra sức kích động, cổ suý, hô hào tiến hành các hoạt động chống phá hòng gây mất ổn định chính trị, an ninh, trật tự an toàn xã hội trong nước, hiện thực hóa mưu đồ tiến hành bạo loạn lật đổ theo hướng “cách mạng màu”, “cách mạng đường phố”. 

  • Hãy để người dân Việt Nam tự "chấm điểm" cho cuộc sống của mình

Từ “cách mạng màu online” đến “cách mạng đường phố”

Trên các trang mạng xã hội do các thế lực thù địch, phản động, phần tử cơ hội chính trị, bất mãn điều hành đưa ra hàng loạt bài viết sai trái, tiêu cực với nội dung liên hệ tình hình tại Myanmar với Việt Nam. Các đối tượng đang tích cực tiến hành “cách mạng màu online” để làm nền tảng hiện thực hóa “cách mạng đường phố”. Trong đó, các mũi nhọn chống phá mà các đối tượng đang thực hiện là:

Thứ nhất, xuyên tạc, bôi đen tình hình tự do, dân chủ, nhân quyền và bức tranh chính trị - xã hội tại Việt Nam. Từ lâu, các “mõ làng dân chủ” vẫn cố tình xuyên tạc một cách hết sức trắng trợn rằng Việt Nam đang đặt dưới “chế độ độc tài toàn trị” nên không có tự do, dân chủ, nhân quyền.

Thông qua vấn đề Myanmar, họ rêu rao các luận điệu sai trái, độc hại như: “Chính quyền Cộng sản Việt Nam đã thành công tạo ra một xã hội con người không còn đề cao những giá trị tinh thần và quyền con người, chỉ biết hưởng thụ vật chất”, “bài toán của Miến Điện sẽ được giải quyết trong vài tháng nhưng bài toán dân chủ của Việt Nam thì chưa biết chừng nào mới có giải đáp”, “Đảng Cộng sản chỉ chăm lo bảo vệ quyền lợi của bản thân mà không chú ý tới đời sống của nhân dân”…

Từ đây, các đối tượng phản động, chống đối, cơ hội chính trị rêu rao rằng “những gì đang diễn ra tại Myanmar sẽ tạo ra một thông điệp dân chủ cho Việt Nam”, “Myanmar là hình mẫu mà Việt Nam phải học tập”, kích động người dân Việt Nam phải “học theo Myanmar”, phải “xuống đường đấu tranh vì dân chủ”, đòi đa nguyên chính trị, đa đảng đối lập…

Đáng chú ý, sau khi xảy ra việc nhiều người dân đập phá nhà máy, công ty của nước ngoài tại Myanmar để phản đối đảo chính khiến những đối tượng lợi dụng vấn đề dân chủ, tìm cách “diễn xiếc” trên mạng xã hội. Chẳng hạn như facebooker M.V đã phát tán nhiều bài ca thán về các cuộc biểu tình tại Myanmar kèm những luận điệu xuyên tạc để gieo rắc tâm lý tiêu cực đến với cộng đồng mạng.

Mới đây, sau khi xảy ra việc đốt đường ống dẫn dầu, cắt dây cáp quang mạng, đốt phá các nhà máy may mặc ở khu ngoại ô Hlaingthaya của thành phố Yangon, Myanmar do những người quá khích gây ra, ngay lập tức facebooker M.V đã chia sẻ bài viết với “Khi tiền không phải là mục đích sống của họ”, trong đó anh ta cổ súy rằng: “Người dân Việt Nam có thể giàu hơn người Myanmar về kinh tế, nhưng về trí tuệ và tâm hồn thì chưa chắc là đã hơn? Vì với họ, tự do, dân chủ mới là chân lý để họ sống, tiền không có, nghèo vẫn được nhưng miễn sao họ sống được hưởng không khí tự do”…

Một số người giở trò “mượn gió bẻ măng”, cố tình liên hệ về những câu chuyện vốn không liên quan để thêu dệt, suy diễn, qua đó tung hô, cổ vũ, coi vấn đề biểu tình tại đất nước Myanmar là “hình mẫu lý tưởng” để Việt Nam học theo.

Do đó, từ khi chính biến bắt đầu bùng phát tại Myanmar, các thế lực thù địch, phản động, chống đối, số đối tượng cơ hội chính trị lợi dụng vỏ bọc đấu tranh đòi “dân chủ, nhân quyền” để gieo rắc các quan điểm, tư tưởng, nhận thức sai lệch về tình hình trong nước bằng cách so sánh một cách khập khiễng tình hình tại Việt Nam với vấn đề nội bộ đất nước Myanmar. Họ đồng nhất vấn đề “dân chủ” và “chống độc tài”, tìm mọi lý do để nói xấu Đảng, Nhà nước ta, từ đó kích động người dân xuống đường biểu tình đòi yêu sách, chống đối chính quyền nhân dân. 

Thứ hai, các đối tượng đẩy mạnh việc thần tượng hóa các chiêu trò mà họ tung hô là “hình mẫu dân chủ”. Đối tượng được lựa chọn để “thần tượng hóa” thường là những người ở độ tuổi trẻ, đứng đầu các hội nhóm dân sự hoặc những người trẻ bị thiệt mạng trong các cuộc đụng độ với cảnh sát tại quốc gia này. Trên một số diễn đàn, họ tung ra các bài viết với câu chữ hoa mỹ như: “Cảm phục những chiến binh trẻ tuổi của Myanmar trong những cuộc biểu tình tại Miến Điện”, “Lịch sử tại Myanmar sẽ ghi ơn những người đã hi sinh cho đất nước”…

Họ cố tình so sánh một cách khập khiễng, vô căn cứ vấn đề tại Myanmar với tình hình Việt Nam và kích động rằng giới trẻ Việt Nam không có tinh thần đấu tranh “vì dân chủ”, còn thờ ơ, vô cảm trước thời cuộc. Thực chất, đây là thủ đoạn kích động tâm lý để lôi kéo, dụ dỗ giới trẻ tham gia vào hoạt động chống phá.

Thứ ba, bôi nhọ lực lượng vũ trang nhân dân, đòi “phi chính trị hóa” lực lượng vũ trang. Lợi dụng việc lực lượng quân đội tiến hành đảo chính tại Myanmar, các đối tượng chống phá gia tăng hoạt động xuyên tạc về vị trí, vai trò của lực lượng vũ trang trong sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc cũng như vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản với lực lượng vũ trang tại Việt Nam.

Nhiều bài viết có nội dung sai trái, bôi nhọ lực lượng vũ trang Việt Nam được tung ra như: “Chính biến thành Naypyidaw và bài học phi chính trị hóa lực lượng vũ trang cho Việt Nam”, “Chính trị hóa quân đội, mối nguy khôn lường cho đất nước”… Luận điệu xuyên suốt được các đối tượng xấu rêu rao là đòi lực lượng vũ trang phải “phi chính trị hóa”, phải “trung lập”, cho rằng lực lượng vũ trang “chỉ cần trung thành với Tổ quốc”… 

Thứ tư, gia tăng việc thực hiện các cuộc “cách mạng màu” trên mạng xã hội. Lợi dụng vấn đề Myanmar, có thể thấy các đối tượng chống đối đang tích cực sử dụng mạng xã hội để lan truyền những thông tin, luận điệu, quan điểm độc hại, hô hào tiến hành các “chiến dịch” mang màu sắc “cách mạng màu” trên mạng xã hội như: thực hiện chiến dịch “mùa xuân Đông Á” thông qua việc gắn hashtag #EastAsianSpring [hashtag là một loại thẻ, gồm một từ hoặc chuỗi các ký tự liên tiếp nhau đặt sau dấu #, được sử dụng để mô tả các chủ đề trên các trang web mạng xã hội]; chiến dịch uống trà sữa, chống độc tài, tranh đấu cho tự do bằng việc gắn hashtag #MilkTeaAlliance”. Bắt đầu từ việc sử dụng hashtag để làm nóng những vấn đề, sự kiện được quan tâm, các đối tượng tiến hành chia sẻ, lan truyền những thông tin sai trái, tập hợp lực lượng, châm ngòi các cuộc bạo loạn.

Tỉnh táo để không bị lợi dụng

Đằng sau những luận điệu tưởng chừng như đầy “thương cảm” cho Myanmar, thực chất lại là những bộ mặt xảo trá. Núp dưới vỏ bọc “yêu nước”, đấu tranh vì “dân chủ”, “nhân quyền”, các thế lực phản động, chống đối, cơ hội chính trị đã gieo rắc những quan điểm, nhận thức, đánh giá phiến diện, chủ quan, sai lệch nhằm đánh lạc hướng dư luận, từ đó lôi kéo, dụ dỗ, hướng lái những người nhẹ dạ, cả tin tham gia vào các hoạt động chống phá.

Câu chuyện bất ổn, biểu tình tại Myanmar hay trước đó là Hồng Kông [Trung Quốc], Thái Lan hay biểu tình tại Mỹ bắt nguồn từ nhiều nguyên nhân khác nhau. Việc lấy những gì đã và đang diễn ra tại các nước này để so sánh với Việt Nam là hoàn toàn sai lệch. Đặc biệt, việc cho rằng biểu tình, chống đối với Nhà nước là thước đo cho sự “dũng cảm” trong đấu tranh dân chủ, nhân quyền như luận điệu các “nhà dân chủ mạng” đang rêu rao là không thể chấp nhận được.

Những thành tựu phát triển về mọi mặt của Việt Nam là minh chứng tiêu biểu, rõ ràng nhất cho thấy sự nghiệp cách mạng của nước ta đang đi đúng hướng. Đặc biệt, môi trường hòa bình, ổn định, tình hình an ninh, chính trị được giữ vững là nền tảng, cơ sở quan trọng, tiên quyết để thúc đẩy phát triển, đảm bảo tự do, dân chủ, nhân quyền. Do đó, việc “mượn gió bẻ măng”, lợi dụng tình hình bất ổn tại Myanmar cũng như tại một số quốc gia, vùng, lãnh thổ trong khu vực và trên thế giới để rêu rao, lan truyền các luận điệu kích động biểu tình, bạo loạn là hoàn toàn sai trái, cần nhận diện để đấu tranh.

Trần Anh Tú – Phạm Duy

Cách mạng sắc màu [colour revolution] hay còn gọi là cách mạng hoa [flower revolution] là cuộc đảo chính phi vũ trang đối với các nước theo chế độ tư bản nhưng không chịu sự chỉ huy của Mỹ và Phương Tây, còn các cuộc “cách mạng sắc màu” ở các nước xã hội chủ nghĩa thực chất là thủ đoạn “diễn biến hào bình”, bạo loạn chính trị, lật đổ xã hội chủ nghĩa, thiết lập chính quyền do Mỹ và Phương Tây điều khiển.

Từ sau khi Liên Xô sụp đổ và sau hơn 10 năm thành lập nhà nước độc lập, các nước SNG đều lựa chọn chế độ đa đảng. Tổng thống các nước đều bước vào nhiệm kỳ thứ hai và lần lượt chuarn bị cho cuộc bầu cử Tổng thống và Nghị viện nhiệm kỳ mới. Trong bối cảnh đó Mỹ và Phương Tây đã để lợi dụng thời điểm bầu cử làm cơ hội thúc đẩy quá trình “chuyển hóa đân chủ”, thực hiện chiến lược cạnh tranh sự ảnh hưởng với Trung Quốc và Nga ở khu vự này. Để làm rõ hơn về bản chất các cuộc “cách mạng màu”, trước hết, chúng ta điểm qua sự manh nha hình thành và diễn biến, tính chất của một số cuộc “cách mạng màu” trên thế giới:

Một số cuộc “cách mạng sắc màu” trên thế giới

Cuộc “cách mạng nhung” tại Nam Tư năm 2000: Năm 1999, sau 78 ngày đêm 19 nước trong khối NATO không khuất phục được Nam Tư ký Hiệp định hòa bình về Cô- Sô- Vô. Song, để thực hiện kế hoạch tiến về phía Đông, thay cho việc tiến hành các hành động quân sự, Mỹ và các nước Phương Tây đã chọn giải pháp “diễn biến hòa bình” thông qua cuộc bầu cử Tổng thống ngày 29/4/2000. Về tài chính, Mỹ viện trợ trên 10 triệu USD và vận động các đồng minh viện trợ 09 triệu USD cho ứng viên phe đối lập Kostunica. Các nước Phương Tây sử dụng chiến tranh tâm lý khi lập “vành đai truyền thông” xunh quanh Nam Tư gồm 06 đài phát thanh. Ngoài ra CIA cũng tạo ra hắc-cơ máy tính, bí mật cài vi rút máy tính làm rối loạn hệ thống kiểm phiếu, thay đổi kết quả bầu cử có lợi cho Kostunica.

Ngày 28/9/2000, khi kết quả bầu cử được công bố thì cả Melosevic và Kostunica đều không giành được đa số phiếu bầu và theo luật định phải bầu cử vòng 2. Ngay lập tức, Phe đối lập dân chủ Xéc-bi-a đã tuyên bố gian lận trong bầu cử, bác bỏ bầu cử vòng 2. Mỹ và Phương Tây lên tiếng cho rằng phe đối lập thắng cử và đòi Melosevic phải từ chức. Ngày 02/10/2000, lực lượng đối lập đã kêu gọi dânc húng hưởng ứng chiến dịch “bất tuân lệnh” trên toàn quốc và đã tiến hành bãi công, bãi khóa, phong tỏa các cầu, tuyến đường giao thông, cơ quan nhà nước…Ngày 05/10/2000 phe đối lập tràn vào chiến tòa nhà Quốc Hội, Đài phát thanh, truyền hình tuyên bố ông Kustunica làm tân tổng thống.

Cuộc “cách mạng hoa hồng” ở Gruzia năm 2003: Nhân cuộc bầu cử Quốc hội Gruzia tháng 11/2003, lực lượng đối lập Gruzia do Mikhai Saacashvilli cầm đầu được Mỹ và Phương Tây hậu thuẫn đã phát động chiến dịch lật đổ tổng thống Shevardnadze. Để thực hiện kế hoạch, Mỹ công khai gia tăng sức ép về ngoại giao, kinh kế đối với chính quyền Shevardnadze, như tuyên bố cắt khoản viện trợ cho Gruzia, gây sức ép với Ngân hàng thế giới hoãn các chương trình hỗ trợ năng lượng và xã hội cho nước này. Tháng 11/2003, Gruzia tiến hành bầu cử Quốc hội và kết quả kiểm phiếu ban đầu cho thấy Liên minh cầm quyền của tổng thống Shevardnadze đã giành chiến thắng. Tuy nhiên, Đảng đối lập ở Gruzia và chính phủ các nước phương Tây tuyên truyền kết quả bầu cử có giân lận, đòi ông Shevardnadze phải từ chức và tổ chức cuộc bỏ phiếu mới. Ngày 22/11/2003, khi Quốc hội khóa mới họp phiên đầu tiên, phe đối lập đã tổ chức các cuộc biểu tình rầm rộ, bao vây phủ tống thống và các cơ quan công quyền, gây áp lực buộc Tổng thống Shevardnadze phải ban bố tình trạng khẩn cấp. trước sức ép của phe đối lập và nguy cơ có thể xảy ra một cuộc nội chiến đẫm máu, sau đó tổng thồng Shevardnadze phải đọc đơn từ chức.

Cuộc “cách mạng màu cam” tại Ucraina năm 2004: Khủng hoảng chính trị diễn ra căng thẳng khi cuộc bầu cử Tổng thống tạu Ucaina vòng 2 diễn ra từ ngày 21/11/2004. Ủy ban bầu cử trung ương công bố kết quả kiểm phiếu, theo đó Thủ tướng Victor Yanukovych có tư tưởng thân Nga đã giành thắng lợi với 49,42% nhiều hơn phe đối lập 3%. Ngay trong vòng bầu cử lần thứ 2, các tổ chức Phương Tây ủng hộ phe đối lập đã tiến hành các cuộc điều tra dư luận xã hội nhay tại lối vào các khu bầu cử [theo cuộc điều tra này, ông Yushchenko vượt trước đối thủ của mình là 11%]. Ngay lập tức, phe đối lập đã tuyên bố “có gian lận tron bầu cử” và kêu gọi mọi người xuống đường biểu tình. Đồng thời, Mỹ yêu cầu ban bầu cử  Ukraina không công nhận kết quả kiểm phiếu vì có những cáo buộc ủy ban đã tăng số phiếu cho Yanukovych. Các cuộc biểu tình của phe đối lập được tổ chức rầm rộ, thanh niên, sinh viên được coi là nòng cốt. Trước sức ép quá lớn, Quốc hội Ucraina pahir ra tuyên bố kết quả bầu cử vòng hai là không hợp lệ và yêu cầu tổ chức bầu cử lại. Với số phiếu 51,99% thủ lĩnh phe đối lập Yushchenko đã tuyên thệ nhậm chức, đánh dấu thắng lợi cho cuộc “cách mạng cam”.

“Cách mạng hoa tuy- lip” tại Cưrơgưxtan năm 2005:Sau hai lần bỏ phiếu ngày 13/3/2005, phe đối lập chỉ thu được rất ít ghế trong Quốc hội và thế là làn sóng biểu tình, đánh chiếm trụ sở được dấy lên. Đêm 24/3/2005, phe của tổng thống Akayev đầu hàng, tổng thống Akayev- người lãnh đạo đất nước suốt 15 năm phải rời khỏi Bis-ket chạy sang Cadăcxtan. Ông Kadibekov được bổ nhiệm làm tổng thống lâm thời. Cách mạng Hoa Tuy líp mang tính bạo lực hơn các cuộc cách mạng trước đó xảy ra sau cuộc bầu cử quốc hộ Ka dắc xtan năm 2005. Những người tham gia cuộc biểu tình sử dụng các sắc màu khác nhau [hồng, vàng]. Cuộc cách mạng này được sự hỗ trợ của phong trào kháng chiến thanh nhiên Kelkel – một tổ chức cũng được xem lấy các cuộc cách mạng trên đây làm cơ sở.

Nhiều cuộc cách mạng tương tự cũng đã xảy ra ở Trung Đông như Cách mạng cây tuyết tùng ở Li băng năm 2005, Cách mạng Màu tím ở Iran sau cuộc tuyển cử hợp pháp tại Irac năm 2005, Cách mạng màu Xanh chỉ cuộc biểu tình ủng hộ phụ nữ đi bỏ phiếu ở Kuwait bắt đầu từ tháng 3/2005….

Những nhân tố tác động thúc đẩy hình thành các điều kiện tiến hành “cách mạng sắc màu” ở Việt Nam

Thứ nhất, các cuộc cách mạng sắc màu đánh giá cao vai trò của các tổ chức Phi Chính phủ [NGO] . Các tổ chức NGO là các tổ chức không phải là một bộ phận của chính phủ và không do nhà nước thành lập. Các tổ chức NGO là các tổ chức không vì mục đích lợi nhuận [tuy nhiên, hiểu rộng ra thì các tổ chức NGO cũng có thể gồm các tập đoàn hoạt động vì mục đích lợi nhuận. Hiện có khoảng 29000 các tổ chức phi chính phủ quốc tế. Ngân sách của các tổ chức NGO thường được vận động từ thiện từ các cá nhân và kể cả các quỹ hỗ trợ phát triển của Chính phủ. Bản chất của các tổ chức NGO là không xấu nhưng có thể bị lợi dụng để thực hiện những công việc mà hậu quả của nó đôi lúc chính các tổ chức này cũng không biết. Chính vì vậy, trong điều kiện nhạy cảm hiện nay, tiếp nhận viện trợ của các tổ chức phi chính phủ không đơn giản là tiếp nhận tất cả mà cần phải có sự lựa chọn, đặc biệt đối với những tổ chức liên quan đến chính trị, dân chủ, tự do.

Thứ hai, Các cuộc cách mạng sắc màu chủ yếu thông qua các phong trào của thanh niên để tiến hành biểu tình, gây dự luận ép lãnh đạo chính quyền từ chức. Thanh niên là sáng tạo, nhất là thanh niên trí thức, nhưng đồng thời thanh niên cũng dễ bị lôi cuốn do tính cách nhiệt tình và thiếu kinh nghiệm của tuổi trẻ. Lợi dụng đặc điểm này, nhiều thế lực phản động đã thông qua các hoạt động phong trào kích động thanh niên biểu tình, gây bạo loạn, lật đổ.

Thứ ba, Lực lượng phản đối cách mạng màu cho rằng đứng phía sau các cuộc cách mạng này là Qũy Soros [Soros Foundation] – một quỹ do ông Gorge Soros tài trợ – một nhà đầu cơ có nhiều ‘thành tích’ trong lật đổ các chính quyền Xô viết. Hoặc sự hậu thuẫn, lên kế hoạch cách mạng của chính quyền Mỹ [thông qua quỹ hỗ trợ phát triển của Mỹ USAID là chính], đặc biệt là trong việc xây dựng các trang web tự do [ví dụ hệ thống mạng Freenet ở một số nước trong đó có Kazistan], cung cấp tài liệu và đào tạo con người. Thành viên Otpor ở Serbia và Pora ở Ucraina đã thừa nhận những tài liệu và kiến thức đào tạo họ nhận được từ Mỹ có giá trị đặc biệt để xây dựng chiến lược hoạt động của tổ chức.

Đinh Văn Bình [Phòng ANCTNB]

Video liên quan

Chủ Đề