Kể lại cuộc gặp gỡ với nhân vật cổ tích mà em thích

Trong giấc mơ ngắn ngủi, tôi thấy mình bị lạc giữa một khu rừng lớn bốn bề cây cao. Tôi lần đường tìm ra bờ suối mong sẽ gặp ai đó đi rừng. Phải đến ngang chiều, tôi mới nhìn thấy dòng nước mát khi chân tay và cả người nữa đã rời rã. Vừa vục tay xuống một ngụm nước, tôi bỗng giật mình.

Cháu là ai? Sao lại tới đây? Một bà lão tóc bạc trắng đang đứng ngay trước mặt tôi.

Thấy tôi hoảng hồn nhưng trông vẻ mặt phúc hậu của bà, tôi ngập ngừng :

Dạ! Cháu…cháu…

Cháu đừng sợ!

Dạ! Thế bà là ai ạ?

Bà là thủy tổ của người Việt cháu ạ!

A! Cháu hiểu rồi! Bà chính là mẹ Âu Cơ.

Cháu vừa mới học xong bài này nhưng có một vài điều cháu chưa hiểu được , tiện đây cháu có thể hỏi bà được không?

Ừ! Cháu ngoan lắm, nào có điều gì chưa hiểu cháu cứ hỏi đi!

Dạ!Tại sao ngày xưa khi đưa năm mươi con lên núi, bà lại lập ngay con trưởng làm vua.

À! Vì cả nước Nam ta rộng lớn lắm, nếu không có ai chịu trách nhiệm đứng ra cai quản non sông thì đất nước không có chủ quyền được cháu ạ!

Thế còn số người còn lại, sao bà lại cho mỗi người đi cai quản một phương trời?

Có như vậy chúng ta mới vừa giữ gìn, vừa mở rộng đất đai lãnh thổ. Và nhất là mỗi khi có việc hệ trọng thì miền ngược, miền xuôi, miền nam, miền bắc là anh em chung của một nhà cũng tương thân, tương ái cho nhau.

Dạ cháu cảm ơn bà! Bây giờ thì cháu đã hiểu.

Thôi bây giờ bà sẽ đưa cháu về nhà, hãy học tập cho tốt để làm những điều có ích cho đất nước mai sau, cháu nhé!

Toàn! Toàn ơi! Dậy lên giường ngủ đi con!

Tiếng mẹ tôi gọi, tôi tỉnh dậy, ngơ ngác. Mẹ tôi ra chiều không hiểu, tôi nhìn mẹ nhoẻn miệng cười. Ở ngoài kia những cơn gió thu vẫn thổi mát rượi. Những chiếc lá vàng vẫn tung bay nhảy múa.

Kể lại cuộc gặp mặt với 1 đối tượng trong truyện truyền thuyết dưới đây đã được Học Điện Tử Cơ Bản biên soạn và tổng hợp nhằm giúp các em học trò có thêm nhiều ý nghĩ hoàn thiện cách làm bài văn kể chuyện lớp 6. Mời các em cùng tham khảo cụ thể. Ngoài ra, để làm phong phú thêm tri thức cho bản thân, các em có thể tham khảo thêm bài văn mẫu Hình dung và kể lại cuộc gặp mặt với 1 đối tượng trong truyện cổ tích nhưng mà em đã học

1. Lược đồ tóm lược gợi ý

2. Dàn bài cụ thể

a. Mở bài:

Giới thiệu về cảnh ngộ của cuộc gặp mặt:

– Kể từ còn bé tôi đã rất thích được nghe mẹ kể những câu chuyện cổ, tích những truyền thuyết xa xưa

– Khi mập lên, mở màn đi học tôi lại càng thêm ưa chuộng môn Văn, đặc thù trong 5 học lớp 6 được học lại những câu chuyện cổ tích thật hay, tôi lại càng thêm ham thích. Tới mức tôi còn nằm mê thấy mình được gặp công chúa Mị Châu ở dưới Thủy cung.

b. Thân bài:

* Không gian:

Gợi ý:

– Cảnh bao quanh là 1 màu xanh rì, các vách tường được kết toàn bằng những loài san hô tuyệt đẹp.

– Những viên minh châu sáng nhấp nhánh được gắn trên tường, trên đá, đặt trên sàn, làm thủy cung trông thật lung linh.

– Phía trên là ánh mặt trời xuyên tầng nước chiếu xuống 1 loại ánh sáng mờ mờ.

* Cuộc gặp mặt:

Gợi ý:

– Tôi lang thang khắp thủy cung, hết nhìn cá lại nhìn tôm, nhìn mực bơi thành đàn, rốt cuộc tôi đi tới 1 cung điện nhìn có vẻ thanh lệ

– Phóng tầm mắt ra xa tôi thấy 1 ngôi đình nghỉ mát, dường như bên trong có người, tôi bước tới gần hơn, hóa ra là 1 cô gái rất xinh xắn.

– Nàng đó mặc 1 bộ xiêm áo nhiều lớp, dài chấm gót chân, lưng thắt 1 sợi thắt lưng bản béo màu xanh nhạt, áo bên trong màu trắng, riêng áo khoác ngoài thì có màu xanh nhạt. Tóc nàng đó vấn cao 1 nửa, bên trên cài 1 cây trâm bạc hình bươm bướm, thêm 1 cây trâm ngọc nạm trân châu, nửa tóc còn lại thì thả dài đến qua lưng.

c. Kết bài:

– Tôi choàng tỉnh sau cơn mộng dài, cuộc gặp mặt với Mị Châu vẫn còn nguyên ký ức, tôi mỉm cười, hóa ra là mộng, 1 giấc mộng thật ý nghĩa.

3. Bài văn mẫu

Đề bài: Em hãy viết bài văn kể lại cuộc gặp mặt với 1 đối tượng trong truyện truyền thuyết.

Gợi ý làm bài:

3.1. Bài văn mẫu số 1

Môn học nhưng mà tôi thích thú nhất là môn Văn vì lúc học Văn, tôi được đọc nhiều câu chuyện cổ tích, truyền thuyết, truyện tiếu lâm thú vị. Nhắc tới truyền thuyết, tôi lại nhớ ra 1 kỉ niệm cực kỳ đặc thù.

Lần đó, tôi mê mải đọc những truyện truyền thuyết và ngủ thiếp đi từ khi nào. Bỗng tôi thấy mình lạc tới 1 xứ sở rất lạ lẫm, bao quanh mây phủ trắng, mùi thơm của các loài hoa tỏa ra ngát hương. Khung cảnh rất giống thiên tào – nơi có các vị thần tiên nhưng mà tôi thường thấy trong các câu chuyện cổ. Tôi còn đang ngờ ngạc thì bỗng 1 tráng sĩ vóc dáng cao béo, lực lưỡng tiến về phía tôi. Tôi vẫn chưa hết ngỡ ngàng thì người ấy đã đứng ngay trước mặt tôi và nở 1 nụ cười gần gũi:

– Chào cháu nhỏ! Cháu từ đâu tới vậy?

Tôi ngắm kĩ thì thấy vị tráng sĩ mặc áo giáp sắt rất giống trong truyền thuyết Thánh Gióng. Tôi phấn kích hỏi:

– Ông có phải là ông Gióng ko ạ?

Tráng sĩ nhìn tôi, mỉm cười đáp:

– Ta đúng là Thánh Gióng đây! Sao cháu lại biết ta?

– Chúng cháu đang học về truyền thuyết Thánh Gióng đó ông ạ! May qua, bữa nay, cháu được gặp ông ở đây. Cháu có thể hỏi ông vài điều nhưng mà cháu đang thắc mắc được ko ạ?

Ông Gióng nhìn tôi mỉm cười:

– Được cháu cứ hỏi đi.

– Ông ơi, tại sao lúc đánh thắng giặc Ân xong, ông ko trở về quê nhà nhưng mà bay lên trời? Hay ông chê quê cháu nghèo, ko bằng xứ thần tiên này?

– Không! Ta muốn được ở cùng họ, mà vì ta là con trưởng của Ngọc Hoàng nên phải trở về thiên tào sau lúc đã xong xuôi sứ mạng.

– Thế ông nhớ thầy u ông ở dưới kia ko?

– Có chứ, thầy u đã từng mang nặng đẻ đau ra ta, ta rất hàm ơn họ. Những tháng ngày ta chưa biết đi, chưa biết nói, họ không phải ghét bỏ ta nhưng mà vẫn mến thương ta. Ta rất muốn có ngày nào ấy trở về báo ơn ân nghĩa của thầy u Cũng chính vì lẽ ấy nhưng mà ta đã nỗ lực đánh tan quân xâm lăng để thầy u ta cũng dân chúng được sống trong tự do, yên bình.

– Ồ, giờ thì cháu hiểu rồi. Ông đã báo ơn công nuôi dưỡng thầy u mình bằng việc đánh đuổi quân xâm lăng.

– Ừ, ấy là 1 trong những cách trình bày lòng hiếu hạnh của con cái đối với thầy u đó cháu ạ!

– Khi cháu còn bé thì phải học tập thật tốt để cho thầy u vui lòng, ấy cũng chính là tỏ lòng hàm ơn thầy u phải ko ông?

– Đúng rồi, cháu ngoan và sáng dạ lắm! Ông chúc cháu học thật giỏi nhé! Thôi hứa hẹn gặp cháu vào lần khác. Ta phải đi gặp Ngọc Hoàng đây.

Trong phút giây, ông Gióng dã mất tích sau đám mây trắng. Vừa khi ấy tôi nghe có tiếng mẹ gọi:

– Lan! Dậy vào giường ngủ đi con!

Tôi bừng tỉnh, hóa ra cuộc gặp mặt với Ông Gióng là 1 giấc mơ. Nhưng giấc mơ đó đã cho tôi biết được nhiều điều hữu ích và khiến tôi nhớ mãi.

3.2. Bài văn mẫu số 2

Trong giấc mơ ngắn ngủi, tôi thấy mình bị lạc giữa 1 khu rừng mập 4 bề cây cao. Tôi lần đường tìm ra bờ suối mong sẽ gặp người nào ấy đi rừng. Phcửa ải tới ngang chiều, tôi mới trông thấy dòng nước mát lúc tay chân và cả người nữa đã rã rời. Vừa vục tay xuống 1 ngụm nước, tôi bỗng giật thót.

Cháu là người nào? Sao lại đến đây? 1 bà lão tóc bạc trắng đang đứng ngay trước mặt tôi.

Thđó tôi kinh hồn mà trông vẻ mặt đôn hậu của bà, tôi ngập dừng :

Dạ! Cháu…cháu…

Cháu đừng sợ!

Dạ! Thế bà là người nào ạ?

Bà là thủy tổ của người Việt cháu ạ!

A! Cháu hiểu rồi! Bà chính là mẹ Âu Cơ.

Cháu vừa mới học xong bài này mà có 1 vài điều cháu chưa hiểu được , tiện đây cháu có thể hỏi bà được ko?

Ừ! Cháu ngoan lắm, nào có điều gì chưa hiểu cháu cứ hỏi đi!

Dạ!Vì sao ngày xưa lúc đưa 5 mươi con lên núi, bà lại lập ngay con trưởng làm vua.

À! Vì cả nước Nam ta bao la lắm, nếu ko có người nào chịu phận sự đứng ra cai quản tổ quốc thì tổ quốc ko có chủ quyền được cháu ạ!

Thế còn số người còn lại, sao bà lại cho mỗi người đi cai quản 1 phương trời?

Có tương tự chúng ta mới vừa giữ giàng, vừa mở mang đất đai bờ cõi. Và nhất là mỗi lúc có việc hệ trọng thì miền ngược, miền xuôi, miền nam, miền bắc là anh em chung của 1 nhà cũng tương thân, tương ái cho nhau.

Dạ cháu cảm ơn bà! Hiện thời thì cháu đã hiểu.

Thôi hiện giờ bà sẽ đưa cháu về nhà, hãy học tập cho tốt để làm những điều bổ ích cho tổ quốc tương lai, cháu nhé!

Toàn! Toàn ơi! Dậy lên giường ngủ đi con!

Tiếng mẹ tôi gọi, tôi tỉnh dậy, ngờ ngạc. Mẹ tôi ra chiều ko hiểu, tôi nhìn mẹ nhoẻn mồm cười. Ở ngoài kia những cơn gió thu vẫn thổi mát mẻ. Những chiếc lá vàng vẫn tung bay nhảy múa.

—–Mod Ngữ văn biên soạn và tổng hợp—–

Kể về 1 người bạn thân

232

Kể về người mẹ của em

191

Kể lại chuyến đi thăm di tích lịch sử nhưng mà em ấn tượng nhất

412

Kể về 1 buổi giao lưu sinh nhật nhưng mà em đã tham dự

173

Mượn lời vật dụng, con vật để kể tình cảm của em

201

Kể về hàn huyên của cuốn sách bị quên mất

143

[rule_2_plain] [rule_3_plain]

#Kể #lại #cuộc #gặp #gỡ #với #1 #nhân #vật #trong #truyện #truyền #thuyết

Đề bài: Tưởng tượng và kể lại cuộc gặp gỡ với một hoặc nhiều nhân vật cổ tích mà em đã học.

Bài tham khảo 1

Năm nay tôi, được lên lớp 6 bố mẹ giao hẹn nếu năm nay tôi được học sinh giỏi bố mẹ sẽ cho ra biển chơi một tuần. Tôi nhủ thầm sẽ cố gắng học thật tốt để có được chuyến đi chơi đầy hấp dẫn đó. Qua một năm phấn đấu, cuối năm học tôi được công nhận là học sinh giỏi, không những vậy mà còn đứng đầu lớp về thành tích học tập. Bố mẹ tôi vô cùng phấn khởi khi thấy tôi học hành giỏi giang và đúng như lời hẹn, đầu tháng 7 bố đưa cả nhà đi biển.

Chiếc xe bon bon đưa gia đình tôi ra thành phố biển, trước mắt tôi biển hiện ra xanh thẳm, bình yên, từng con sóng bạc đầu nối đuôi nhau nô đùa với bờ cát dài phẳng lặng.

Sau một hồi dập dềnh cùng sóng biển, cả nhà tôi cắm trại trên một hòn đảo nhỏ. Giữa bốn biển mênh mông, đưa mắt nhìn ra xa tôi thấy cảnh vật thật nên thơ, hiền hoà, chợt tôi liên tưởng đến hình ảnh cô Út trong truyện cổ tích Sọ Dừa khi bị dạt vào đảo hoang, vừa nghĩ đến cô Út tôi đã thấy trước mắt có một túp lều nhỏ, xem ra rất sơ sài như mới vừa dựng tạm, và phía ngoài cửa có một cô gái xinh đẹp, dịu dàng đang ngóng về phía xa xa.

- Chào cháu bé! Cháu đi đâu vậy?

- Cháu đi dạo và ngắm biển cô ạ.

- Chắc cô cũng đi du lịch như gia đình cháu?

- Không cô bị lạc vào nơi này đã mấy tuần rồi!

- Cháu thấy cô rất quen, dường như cháu đã gặp cô ở đâu rồi.

- Thế cháu học lớp mấy rồi?

- Dạ. Cháu học lớp 6 rồi cô ạ. Mà cô biết không cháu được đọc rất nhiều truyện cổ tích.

- Thế cháu có thích truyện Sọ Dừa không?

- Cháu thích lắm cô ạ. Và trong các nhân vật đó cháu thích nhất cô út vừa hiền lành vừa tốt bụng. Mà cháu thấy cô giống cô Út lắm hay chính cô là....

- Đúng rồi cháu ạ. Cô đang ở đây chờ thuyền trạng đi sứ về cứu cô.

Ôi thích thật, tôi không thể ngờ lại được gặp cô út ở đây, lại đúng lúc cô đang phải sống cô đơn ngoài đảo vắng. Cô Út quả thật đáng thương.

- Cô ơi! những ngày ở đây cô có buồn không?

Cô út nhìn tôi và nói:

- Buồn và nhớ nhà lắm cháu à! Suốt ngày cô cứ thui thủi một mình hết trong lều lại ra bờ biển ngóng thuyền trạng đi qua. May có hai chú gà làm bạn cũng đỡ đi phần nào.

- Thế cô ăn bằng gì ạ?

- Dạo đầu cô xẻ thịt con cá kình nướng ăn, bây giờ cô bắt cá tươi ở biển làm thức ăn cho qua ngày.

- Cô ơi! Cô có giận hai người chị của mình không?

- Cô cũng giận họ nhưng dẫu sao họ cũng là những người ruột thịt của cô. Cô tin rằng sau này họ sẽ hối hận về việc làm sai trái này. Và chị em cô sẽ hoà thuận, yêu thương nhau như xưa.

- Cô cho cháu hỏi điều này nhé. Sao cô lại đồng ý lấy chàng Sọ Dừa vừa xấu vừa nghèo?

- Bởi cô biết Sọ Dừa là một người tốt và hơn nữa cô tin rằng những người tốt sẽ luôn gặp được nhiều may mắn và hạnh phúc trong cuộc sống.

- Vậy cháu chúc vợ chồng cô mau chóng đoàn tụ và hạnh phúc.

Tôi vừa dứt lời bỗng thấy ai đó khẽ lay lay vào người, hoá ra là mẹ tôi:

- Mẹ ơi con vừa mơ một giấc mơ tuyệt đẹp!

Mẹ mắng yêu tôi: “Vừa ngồi nghỉ một lát đã ngủ tít rồi”. Tôi mỉm cười sung sướng và kể lại cho mẹ nghe giấc mơ vừa rồi. Nghe xong mẹ nói:

- ở hiền rồi sẽ gặp lành con ạ. Bây giờ mẹ con ta đi kẻo bố đợi.

Trên đường về trong đầu tôi còn vương vấn mãi hình ảnh cô út hiền lành, dễ thương. Ngoài kia biển như đẹp và nên thơ hơn.

Bài tham khảo 2

“ Ngày xửa ngày xưa, đã lâu lắm rồi..”

          Em thường được bước vào trong giấc ngủ trong lời kể dịu dàng của bà, của mẹ. Rồi chẳng biết tự bao giờ em đã yêu cô Tấm, anh Khoai...

          Trăng đêm nay sáng quá, gió nhè nhẹ thổi, nằm bên cạnh bà, em thiu thiu ngủ... Nàng Tấm hiện về, xinh đẹp hiền từ. Em không tin vào mắt minh nữa. Nàng Tấm mà em mơ ước được gặp bấy lâu nay đang ngồi nhặt thóc ngoài hiên. “ Từng ấy thóc thế kia nhặt đến bao giờ mới xong!” Em thầm nghĩ. Bước lại gần, em khẽ chào chị, trong lòng vẫn cong thắc mắc.

          _ Em chào chị, chị Tấm ơi, chị đang nhặt thóc phải không?

Nước mắt tràn trề, chị quay lại:

    _ Chào em, em đến tự bao giờ thế? Chị buồn lắm vì không được đi xem hội. Từ bé đến giờ chị chưa lần nào được đi cả!

    _ Chị đừng khóc nữa, chị phải nhặt thóc đúng không? Em sẽ giúp chị!

    Em ngồi xuống cùng nhặt thóc với chị. “Mẹ con cô Cám đáng ghét quá”. Em nghĩ thầm. Quả thực bây giờ em mới thấy sự độc ác của Cám. Em an ủi chị Tấm:

    _ Hai chị em mình cùng nhặt với nhau, cũng vui đấy chứ phải không chị?

    Chị Tấm vẫn khóc, hình như tất cả sự uất ức đang trào dâng trong chị. Vừa lúc đó, một đám mây hồng xuất hiện, ông Bụt bước xướng trong ánh hào quang. Em vừa vui, vừa cảm thấy ngỡ ngàng. Chị Tấm cũng vậy, chị lau nước mắt ngạc nhiên. “ Con chào cụ!”, em cũng lí nhí: “Con chào cụ ạ!”. Ông Bụt mỉm cười hiền từ. Ông gọi một đàn chim sẻ xuống nhặt thóc giúp chị Tấm, chỉ trong chốc lát thóc đã được nhặt xong , chị Tấm được đi xem hội. Em cảm thấy vui lây, thầm nhủ: “ Chị Tấm ơi! Em cầu mong cho chị luôn gặp những điều tốt lành nhất.” Chị Tấm bỗng quay lại:

    _ Em bé ơi, chị đi đây. Tạm biệt nhé! Đến một lúc nào đó chị lại về thăm em, cảm ơn em đã đến thăm chị!

    Em nghĩ miên man, đến lúc ngẩng lên không thấy ai nữa, chỉ có lũ chim non đang ríu rít. Em tạm biệt ngôi nhà, ra giếng thăm cá bống rồi lại tiếp tục đi . Không xa lắm, một khu rừng rậm rạp đã hiện ra trước mắt em. Kì lạ quá! Không biết là nơi nào!

Video liên quan

Chủ Đề