Nhất chỉ hoang đường mộng review năm 2024

                                          

Cảm giác không nắm được mọi thứ trong tay làm Sương tức giận! Lúc trước hai người ở chung, tuy rằng không tránh khỏi ăn chút đau khổ, nhưng tóm lại còn ở trong dự đoán của Sương, thậm chí chính là có thể dự đoán phản ứng của Thù Nam. Nhưng gần đây… Thù Nam càng lúc càng thoát ra khỏi dự đoán của y.

                      
Người này… đến tột cùng là muốn thế nào? Nếu hắn muốn chọc mình tâm thần không yên, như vậy thì hắn đã thực sự làm được rồi, chỉ là Sương y cũng không phải là một người dễ đối phó như vậy.
                      
Sương tránh ra khỏi vòng tay ôm ấp của Thù Nam, “Xoát” một tiếng đứng thẳng lên, Thù Nam cũng không ngăn cản y, trước mắt liền một mảnh đen kịt. Thù Nam bị chuyện thình lình như vậy dọa sợ run, trực giác đưa tay ra ôm, lại nghe thấy hai đạo tiếng gió từ phía sau đến, hắn không chút nào lo lắng lấy một tay chặn được một mũi tên, ngay sau đó rút đoản đao chặn rơi mũi tên còn lại.
                      
Sương chỉ cảm thấy trước mắt đen kịt, hai tai ù ù, đợi đến khi có thể nhìn thấy thì đã phát hiện ra mình lại trở về trong vòng tay của Thù Nam, còn nghĩ là Thù Nam động chân động tay làm gì. Đang muốn phát tác, Thù Nam lại kéo y vào rừng cây.
                      
Sương vốn đã thông minh, ngay lập tức hiểu đã xảy ra chuyện. Người muốn ám sát Thù Nam rất nhiều, tuyệt đại bộ phận là người quen biết với hắn, chi là thân phận của sát thủ trước mặt vẫn chưa rõ, bởi vậy Sương cũng chỉ có thể tạm thời án binh bất động, xem diễn biến.
                      
Tay trái Thù Nam ôm Sương bảo hộ trong ngực, tay phải cầm đao “đương đương” chém rơi hai mũi tên, lập tức chuyển vào giữa rừng cây. Trong lòng thầm mắng hộ vệ bên ngoài bãi săn không biết đã đi nơi nào? Một bên đánh giá như vậy không có viện binh, nên làm thế nào để thoát ra khỏi khốn cảnh.
                      
Sau khi tiến vào rừng cây, Thù Nam tìm một cây đại thụ để trốn, đem đao kẹp dưới cánh tay, ngón trái cùng ngón trỏ tay phải tạo thành hình tròn, để vào trong miệng thổi còi. Tuy làm như vậy có thể lộ ra vị trí của mình, nhưng ái câu Thiên Lý của hắn từng nhiều lần cùng hắn vào sống ra chết, rất có ích, huống hồ hiện tại hắn còn phải mang theo một người hoàn toàn không biết võ công là Sương, liền càng cần Thiên Lý.
                      
Sau khi tiến vào rừng đối phương không thể lấy tên để công kích nữa, vài đạo bóng dáng màu lục xen kẽ lần lượt thay đổi, làm cho người ta không rõ. Y phục màu giống như lá cây trong rừng, hiển nhiên là đã có chuẩn bị từ trước! Thù Nam không dám lơ là, toàn thân cảnh giác, vẻ mặt phấn chuyên chú không thôi.
                      
Một, hai, ba, bốn… bảy? Không! Tám! Thù Nam bình tĩnh đánh giá, đột nhiên Thù Nam bóng dáng hiện ra, tạo thành hình chữ “đinh” tiến đến chỗ hai người, người phía trước cầm đoản nhận, người bên trái cầm chấp xoa, người bên phải cầm trường câu dài ba thước, nháy mắt liền đánh đến trước mặt.
                      
Đại loại là tên các loại vũ khí (mà ta ko biết) >”<
                      
Thù Nam thấy bọn chúng chỉ sử dụng binh khí trong cận chiến nên không dám sơ suất. Sát thù cầm chấp đoản lên trước một bước, Thù Nam thừa dịp ở trên ngựa cao mà chiếm ưu thế, bổ xuống một đao! Cứng rắn đem đối phương bức lui, nhưng sát thủ hai bên trái phải lại tiến đến.
                              
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện lãng mạn, truyện fanfiction, truyện teen, truyện huyền ảo được chọn lọc và đăng tải một cách kĩ lưỡng. Mời bạn đọc và ủng hộ website bằng cách giới thiệu đến bạn bè, chúc bạn có những giây phút đọc truyện thư giãn thật bổ ích.

Như ai đó đã nói, đọc xong truyện cảm thấy như là vừa mơ xong một giấc mơ, tỉnh lại không thể nhớ nổi tất cả những thứ đã diễn ra, chỉ nhớ rõ một chút chi tiết muốn nhớ và cảm giác khi đang mơ mà thôi. *mỉm cười* Chính là như vậy *cười càng lúc càng xinh đẹp hơn* có lẽ mộng kia không chỉ là cho quá khứ của Sương- Tuyết -Thù Nam ,cho những gì xảy ra trong truyện mà là còn là cho những độc giả đã đọc truyện . Không còn có thể nhớ rõ vì sao mọi chuyện lại từng bước diễn ra, hệt như một giấc mơ dài liên tục khiến người ta đi tiếp, tỉnh mộng rồi chỉ còn có thể nhớ được cảm giác khi mơ .

Emm đối với tất cả những nhân vật đều cảm thấy thích thú vô cùng, tính cách của họ đích thực hợp logic, cũng như đúng theo những tư tưởng mà emm và nhóc luôn tán đồng mỗi khi rủa xả mấy cảnh bi thảm trong phim lúc trước :) Emm đồng cảm với Tuyết nhiều, cảm thấy nhìn thấy được bản thân mình ở nơi Tuyết . Chính là như vậy : Sương nguyện ý vì Tuyết hứng chịu đau khổ, Tuyết cũng chấp thuận biến bản thân mình thành lý do để Sương có thể tiếp tục cao ngạo thanh thản mà sống, vì Tuyết biết, không có cách nào để khiến cả hai tiếp tục sống sót mà ko phải chịu đau khổ dày vò từ bên ngoài. Nên Tuyết cấp cho Sương một cái lý do để thể sống sót qua những đau đớn, tự bảo vệ bản thân thật tốt ko chút trầy xước để ko lãng phí công lao của Sương. Cũng vì Sương, hắn nguyện bán tôn nghiêm của mình để đổi lấy sự yêu thương của kẻ khác. Nếu đau đớn chỉ Sương có thể gánh, thì phần nhục nhã cầu người thương xót kia cứ để hắn làm. Sương chịu đau bảo vệ cơ thể hắn, hắn sẵn sàng chịu nhục để bảo vệ tính cách tôn nghiêm cho Sương. Là ta, ta cũng sẽ như vậy Vì ta yêu nhóc, cũng chính như tình cảm của Sương và Tuyết như vậy

Rất nhiều fangirl mạt sát Tuyết vì giai sát anh, ta chỉ cười cười rồi lẳng lặng viết những dòng này. Không ở trong hoàn cảnh tương tự thì người ta vĩnh viễn ko thể đồng cảm sâu sắc nhập tâm với nhân vậy được. Ko phải lí do để chúng ta đọc tiểu thuyết là để trau dồi thêm cảm xúc, thấy những gì nhân vật thấy, cảm nhận những gì nhân vật cảm nhận, vui với niềm hạnh phúc của nhân vật, rơi lệ ưu sầu vì những nỗi đau đớn trăn trở của nhân vật hay sao? Vì đó là những thứ ta thiếu, ta ko được trải nghiệm trong quá khứ và điều kiện sống trong tương lai cũng sẽ ko xảy ra hoàn cảnh như vậy, nên ta cảm thụ bằng cái nhìn của một kẻ tham quan, thấu hiểu nhưng theo suy nghĩ và quan điểm riêng biệt của mình. Ta và Tuyết vô duyên hữu ý đồng thân phận, nên ta hiểu và có thể lý giải tốt những hành động của Tuyết ( thực tế thì từ chương hai mươi mấy lúc các nàng nhá hàng chửi Tuyết ta đã tự khẳng định là nếu như Tuyết một lòng với Sương, ta thề sẽ ko có nửa điểm hận hay ghét Tuyết, giờ hiểu rõ cái màn ghép nội tạng kia thì ta chỉ có ngưỡng mộ cùng yêu thương chứ đừng bảo là ghét bỏ :))) Tuyết bảo Sương nhường Thù Nam cho mình, đách phải vì cậu yêu Thù Nam, mà là muốn hỏi Sương đối với Thù Nam có chút cảm giác gì ko, có thể buông tay ra hay không ? Tuyết thổ lộ với Thù Nam rằng mình thích Thù Nam, lại còn vờ cố tình là Sương, là để thử xem Thù Nam với Sương là tình cảm gì,có phải vì mình một câu thích hắn mà vất bỏ Sương hay không? Nói ra tay bảo giết Sương, nhưng chắc chắn Ẩn Bạch sẽ ra tay cứu trước . Phá bỏ kế hoạch của Sương, nhưng chính bản thân hiểu được bệnh trạng của Sương, còn ko bằng là bảo Tuyết thực muốn đánh cược từ trong tử lộ tìm kiếm cho Sương một đường sinh lộ. Chiếu theo kế hoạch của Sương, khởi nghĩa kết thúc y sẽ chết. Tuyết trăm ngàn vạn lần ko muốn. Cái gọi là suy nghĩ vẩn vơ ko bik có giết nên Sương hay ko, ko bằng nói rằng cậu có muốn giải thoát cho Sương khỏi cuộc sống ghê tởm này hay ko. Anh em họ là những người chu toàn cực kì . Tuyết trước khi thử Sương đã một lòng khẳng định trước tình cảm của hai người, là một chi tiết dễ thương dễ bị bỏ qua.Ngừoi ngoài sẽ mãi mãi ko thể hiểu được, chúng ta cần tình yêu này của đối phương bao nhiêu *cười* Nên câu nói của Tuyết trước khi rời đi nói rằng mình đời này ko thể yêu người mình yêu nhất, ko hề dành cho Thù Nam mà dành cho Sương. Sương yêu Tuyết, đó là điều Sương khẳng định, ko ai (dám) phủ nhận nhưng chưa phải là tình yêu. còn Tuyết yêu Sương, đã có chút vượt qua lằn ranh đó. Nên sau khi thử thách Thù Nam nhiều như vậy, hiểu được rằng hắn yêu Sương, sẽ chiếu cố săn sóc Sương tốt, mới chấp nhận rút lui, nhưng cũng ko quên tâm tính trẻ con khẳng định lại mình trong lòng Sương có bao nhiêu quan trọng “trong lòng Sương, địa vị của ta ko ai có thể so được,” và ” tình yêu Sương dành cho ta, chắc chắn hơn hắn” – Tuyết biết bản thân mình trong lòng Sương mãi mãi đặc biệt, mãi mãi là người Sườn luôn quan tâm, mối dây liên hệ giữa hai người mãi ko bao giờ đứt hay phai nhạt. Vậy là được rồi. Tuyết lúc hiểu thông suốt chắc đã thở dài có chút tiếc nuối, cái đoạn ý nghĩ mơ hồ trước khi chìm vào hôn mê trong lúc phẫu thuật chính là ý này đó. “Phải chi thời gian có thể dừng lại. Ta sẽ mãi ở bênngươi như ngày xưa. Chỉ tiếc rằng chúng ta đều phải lớn lên, đã có thật nhiều người xen vào giữa chúng ta…..” Ta cũng trải qua những suy nghĩ này rồi lúc trải qua giai đoạn ép mình trưởng thành mà chấp nhận buông tay để ko khóc, ko náo loạn, lòng có thể bình yên phẳng lặng khi tình yêu của ta hạnh phúc bên người yêu. Đây là lần t2 ta viết xuống dòng cảm thán như vầy cho cái tình cảm có phần đi quá của mình kia , lần t1 còn là vừa cảm nhận cho Chí Phèo, vừa gom cả Kiyomine của Komatta , tiểu Kiệt của Sửu Hoàng vô một hội luôn =))) Ta tin rằng, Tuyết của Thiên Hà với Tuyết mà ta tưởng tượng ra kia chính là một. Mong rằng fangirl hiểu lầm sẽ có khi nào đọc được những dòng suy nghĩ hỗn loạn này của ta mà hiểu được cho Tuyết, cho tình cảm của Tuyết đi mà :*