Lý luận cơ bản Y học cổ truyền sau Đại học

1Bộ y tế Y lý y học cổ truyền Sách đào tạo Bác sĩ y học cổ truyền M số: Đ.08.Z.03 Chủ biên: ThS. Ngô anh dũng Nhà xuất bản y học Hà nội - 2008 2 Chỉ đạo biên soạn: Vụ Khoa học & Đào tạo, Bộ Y tế Chủ biên: ThS. Ngô Anh Dũng Những ngời biên soạn: PGS. TS. Phan Quan Chí Hiếu PGS. TS. Nguyễn Thị Bay ThS. Lê Hoàng Sơn Tham gia tổ chức bản thảo ThS. Phí Văn Thâm TS. Nguyễn Mạnh Pha â Bản quyền thuộc Bộ Y tế [Vụ Khoa học và Đào tạo] 3Lời giới thiệu Thực hiện một số điều của Luật Giáo dục, Bộ Giáo dục & Đào tạo và Bộ Y tế đã ban hành chơng trình khung đào tạo đại học Ngành Y tế. Bộ Y tế tổ chức biên soạn tài liệu dạy - học các môn cơ sở, chuyên môn và cơ bản chuyên ngành theo chơng trình trên nhằm từng bớc xây dựng bộ sách chuẩn trong công tác đào tạo nhân lực y tế. Sách Y lý y học cổ truyền đợc biên soạn dựa trên chơng trình giáo dục của Trờng Đại học Y - Dợc TP. Hồ Chí Minh trên cơ sở chơng trình khung đã đợc phê duyệt. Sách đợc các nhà giáo giàu kinh nghiệm và tâm huyết với công tác đào tạo biên soạn theo phơng châm: Kiến thức cơ bản, hệ thống, nội dung chính xác, khoa học; cập nhật các tiến bộ khoa học, kỹ thuật hiện đại và thực tiễn Việt Nam. Sách trang bị cho sinh viên các kiến thức cơ bản về y lý y học cổ truyền. Sách Y lý y học cổ truyền đã đợc Hội đồng chuyên môn Thẩm định sách và tài liệu dạy - học Chuyên ngành Bác sĩ y học cổ truyền của Bộ Y tế thẩm định vào năm 2006, Bộ Y tế ban hành làm tài liệu dạy - học đạt chuẩn chuyên môn của Ngành Y tế trong giai đoạn hiện nay. Trong quá trình sử dụng sách sẽ đợc chỉnh lý, bổ sung và cập nhật. Bộ Y tế xin chân thành cảm ơn Bộ môn Y học cổ truyền cơ sở, Khoa Y học cổ truyền, Trờng Đại học Y - Dợc Thành phố Hồ Chí Minh đã dành nhiều công sức hoàn thành cuốn sách này, cảm ơn GS. Hoàng Bảo Châu và PGS. TS. Nguyễn Nhợc Kim đã đọc phản biện để cuốn sách đợc hoàn chỉnh kịp thời phục vụ cho công tác đào tạo nhân lực Y tế. Lần đầu xuất bản, chúng tôi mong nhận đợc ý kiến đóng góp của đồng nghiệp, các bạn sinh viên và các độc giả để lần xuất bản sau đợc hoàn thiện hơn. Bộ Y tế 4 5Lời nói đầu Với mục đích lấy học sinh, sinh viên là trung tâm của phơng pháp đào tạo đồng thời hởng ứng việc biên soạn sách giáo khoa trong Dự án Giáo dục đại học của Đại học Y Dợc TP. Hồ Chí Minh và Bộ Y tế. Bộ môn Y học cổ truyền cơ sở - Khoa Y học cổ truyền - Đại học Y Dợc Thành phố Hồ Chí Minh đã biên soạn cuốn sách Y lý Y học cổ truyền cho đối tợng là sinh viên đại học - Chuyên ngành Y học cổ truyền với mục tiêu cung cấp những kiến thức cơ bản, kinh điển của Y học cổ truyền dựa trên nền tảng triết học phơng Đông mà vẫn không tách rời t tởng và kiến thức của khoa học hiện đại. Cuốn sách đợc cấu trúc thành 04 chơng với các nội dung cơ bản sau đây: Chơng 1. Giới thiệu lịch sử Y học cổ truyền Việt Nam Giới thiệu những bớc phát triển của Y học Việt Nam qua các triều đại cũng nh những tác phẩm kinh điển của các y gia. Chơng 2. Giới thiệu các học thuyết cơ bản làm nền tảng lý luận cho Y học phơng Đông nói chung và cho Y học cổ truyền Việt Nam nói riêng gồm: Học thuyết Âm - Dơng, Ngũ hành, Thiên Nhân hợp nhất: Trình bày mối tơng quan và cách vận dụng chúng để giải thích các chức năng Tạng - Phủ, cơ chế bệnh sinh và các phơng pháp phòng - trị bệnh. Y dịch: Trình bày mối tơng quan và cách vận dụng Dịch lý và Dịch số để giải thích các chức năng Tạng - Phủ, cơ chế bệnh sinh và các phơng pháp phòng - trị bệnh. Chơng 3. Các cơ sở lý luận gồm: Học thuyết Tạng tợng: Trình bày 6 cặp hệ thống chức năng sinh lý trong mối tơng quan mật thiết với nhau cũng nh các biểu hiện bệnh lý khi chúng rối loạn. Học thuyết Tinh - Khí - Thần - Tân - Dịch: Trình bày các thành phần cơ bản trong cơ thể con ngời với nguồn gốc, chức năng và những biểu hiện lâm sàng khi các thành phần này bị rối loạn. Học thuyết Kinh lạc: Giới thiệu 12 chính kinh trong mối tơng quan sinh lý và bệnh lý 6Nguyên nhân bệnh: Giới thiệu các nguyên nhân và cơ chế gây bệnh theo quan niệm của Đông y. Chơng 4. Phần ứng dụng gồm: Tứ chẩn: Trình bày 04 phơng pháp khám bệnh trong Y học cổ truyền Bát cơng: Trình bày 08 hội chứng trong Y học cổ truyền Bát pháp: Trình bày 08 phơng pháp chữa bệnh của Y học cổ truyền. Cuối mỗi bài là phần ôn tập có đáp án đi kèm dới dạng câu hỏi nhiều chọn lựa [MCQ] nhằm đánh giá kiến thức và khả năng phân tích, lý luận của học viên. Riêng đối với 2 bài Học thuyết Kinh lạc và Y dịch do vì nội dung mang tính phổ quát và đại cơng, học viên sẽ đợc thảo luận tại lớp dới sự hớng dẫn của giảng viên phụ trách. Vì đây là sách nhập môn Y học cổ truyền, do đó có nhiều danh từ thuật ngữ Hán - Việt và chuyên ngành mà Ban biên soạn của chúng tôi không thể giải thích tất cả trong nội dung của cuốn sách, nên chúng tôi đề nghị các học viên có thể tham khảo theo tài liệu: Nguyễn Thiện Quyến - Nguyễn Mộng Hng. Từ điển Đông y học cổ truyền. Nhà xuất bản Khoa học & Kỹ thuật 1990. Cuốn sách này là kết quả của một sự tổng hợp có chọn lọc từ bài giảng Y học cổ truyền của Bộ môn Y học cổ truyền - Đại học Y Hà Nội và Y lý cổ truyền của Bộ môn Y học cổ truyền cơ sở - Đại học Y Dợc Thành phố Hồ Chí Minh cùng với những tài liệu khảo cứu khác. Tuy nhiên trong quá trình biên soạn không thể không có sai sót, do đó chúng tôi rất mong đợc sự góp ý của quý đồng nghiệp và quý anh chị học viên. ThS. Ngô Anh Dũng Trởng Bộ môn Y học cổ truyền cơ sở 7Mục lục Lời giới thiệu 3 Lời nói đầu 5 Chơng 1. Giới thiệu lịch sử y học cổ truyền Việt Nam 9 Bài 1. Lịch sử y học cổ truyền Việt Nam ThS. Ngô Anh Dũng 9 Chơng 2. Giới thiệu các học thuyết cơ bản 20 Bài 2. Học thuyết Âm dơng - Ngũ hành - Thiên nhân hợp nhất ThS. Lê Anh Dũng 20 Bài 3. Y dịch ThS. Lê Hoàng Sơn 36 Chơng 3. Các cơ sở lý luận 62 Bài 4. Học thuyết tạng tợng PGS. TS. Phan Quan Chí Hiếu PGS. TS. Nguyễn Thị Bay - ThS. Ngô Anh Dũng 62 Bài 5. Tinh - Khí - Thần - Huyết - Tân dịch ThS. Ngô Anh Dũng 80 Bài 6. Học thuyết kinh lạc PGS. TS. Phan Quan Chí Hiếu 86 Bài 7. Nguyên nhân gây bệnh PGS. TS. Nguyễn Thị Bay 91 Bài 8. Tứ chẩn ThS. Ngô Anh Dũng 104 Chơng IV. Phần ứng dụng 129 Bài 9. Bát cơng ThS. Ngô Anh Dũng 129 Bài 10. Bát pháp - Hãn pháp ThS. Ngô Anh Dũng - PGS. TS. Phan Quan Chí Hiếu 139 Bài 11. Thổ pháp 141 Bài 12. Hạ pháp 142 Bài 13. Hoà pháp 144 Bài 14. Tiêu pháp 146 Bài 15. Thanh pháp 148 Bài 16. Ôn pháp 150 Bài 17. Bổ pháp 152 Tài liệu tham khảo 162 8ch÷ viÕt t¾t BN BÖnh nh©n TB Tiªm b¾p TC Tö cung TCBT Tö cung b×nh th−êng T/M TÜnh m¹ch YHCT: Y häc cæ truyÒn YHH§: Y häc hiÖn ®¹i 9Chơng 1 Giới thiệu lịch sử y học cổ truyền việt nam Bài 1 LịCH Sử Y HọC Cổ TRUYềN VIệT NAM MụC TIêU Sau khi học xong bài này học sinh phải: 1. Nêu lên đợc những bớc phát triển của Y học Việt Nam qua mỗi thời kỳ và mỗi triều đại về mặt học thuật và lý luận. 2. Liệt kê đợc những tác phẩm y học mang đậm bản sắc Y học cổ truyền Việt Nam. Để phục vụ cho mục đích học tập, bài giảng này gồm 3 nội dung nh sau: Y học cổ truyền Việt Nam thời Cổ đại [từ đầu thế kỷ I - thế kỷ III sau công nguyên [CN]]. Y học cổ truyền Việt Nam thời Trung đại [từ thế kỷ III - thế kỷ thứ XVII sau CN]. Y học cổ truyền Việt Nam thời Cận đại [từ thế kỷ XVII - thế kỷ XX sau CN]. 1. THờI Cổ ĐạI [từ đầu thế kỷ I thế kỷ III sau CNt] Chỉ đợc ghi nhận dới hình thức kinh nghiệm và có lẽ do sống trong khu vực nhiệt đới gió mùa, dễ mắc các bệnh sốt rét, bệnh thời khí và bệnh nhiễm trùng đờng ruột nên ngời Việt cổ có nhiều kinh nghiệm trong việc sử dụng thuốc dới dạng các thức ăn uống và trong sinh hoạt nh: trầu, cau, gừng, hành, tỏi, ớt, riềng, ý dĩ, vôi, chè xanh, chè vằng và biết phòng sâu răng bằng tập tục nhuộm răng đen. 2. THờI TRUNG ĐạI [thế kỷ III - thế kỷ XVII sau CN] Dân tộc Việt Nam bớc vào thời kỳ Trung đại dới nền đô hộ của các triều đại Hán - Nguỵ - Tấn - Tống - Tề - Lơng - Tuỳ - Đờng [179 tr. CN - 938 sau CN]. Dới ách đô hộ này, có lẽ ngời Việt Nam thuộc tầng lớp trên đã đợc giới thiệu một nền y học kinh điển thông qua các thầy thuốc đến từ Trung Quốc nh Đổng Phụng [187 - 226], Lâm Thắng [479 - 501]. 10 Trong giai đoạn này, một số dợc liệu của Việt Nam đã đợc ghi vào Dợc điển của Trung Quốc nh: ý dĩ, Sắn dây [Danh Y biệt lục]. Đậu khấu [Hải Nam bản thảo - đời Đờng]. Sử quân tử [Bản thảo khai bảo - đời Tống]. Sả [Bản thảo thập di]. Trầu, Cau [Tô cung bản thảo]. Hơng bài, Khổ qua, Bí ngô, Lời ơi [Bản thảo cơng mục]. 2.1. Thời nhà Ngô - Đinh - Lê - Lý [938 - 1224] Nền y học Việt Nam, ngoài tính chất kinh nghiệm còn mang thêm tính chất tôn giáo do Đạo giáo và Phật giáo phát triển mạnh mẽ dới các triều đại này. Điển hình là năm 1136, thầy thuốc Nguyễn Minh Không chữa bệnh điên cho vua Lý Thần Tông bằng bùa chú. 2.2. Thời nhà Trần - Hồ - Hậu Lê [1225 - 1788] Từ thời nhà Trần trở đi, Nho giáo phát triển mạnh, trong đó có Chu Văn An và Trơng Hán Siêu là hai ngời khởi xớng phong trào chống mê tín dị đoan trong cả nớc và chính lúc ấy nền y học Việt Nam mới có điều kiện vơn lên. Song cũng vì sự gắn bó quá chặt chẽ về mặt văn hoá t tởng với Trung Quốc nên nền y học Việt Nam cũng chỉ phát triển trên nền tảng lý luận Trung y. Do đó, trong suốt thời kỳ này các danh nhân y học Việt Nam cũng chỉ để lại cho hậu thế những trớc tác nh: Châm cứu tiệp hiệu diễn ca của Nguyễn Đại Năng [đời nhà Hồ] trong đó có bổ sung thêm huyệt Nhũ ảnh, Bối lam chữa sốt rét; Trực cốt chữa h lao; Quân dần, Phục nguyên chữa động kinh. Bảo anh lơng phơng của Nguyễn Trực [1455] với kinh nghiệm chữa sởi và đậu mùa. Y học yếu giải tập chú di biên của Chu Doãn Văn [1466] bàn về thuỷ hoả và ngoại cảm. Nhãn khoa yếu lợc của Lê Đức Vọng [đời Lê] bàn về phép chữa các chứng đau mắt, đặc biệt là đau mắt hột và lông quặm. Bảo sinh diên thọ toản yếu của Đào Công Chính [1676] bàn về các phơng pháp vệ sinh thể chất và tâm thần. Tạ Thị chuẩn đích y ớc của Tạ Chất Phác [đời Lê] bàn về cách sử dụng các phơng thuốc chữa bệnh Nội - Nhi - Sản. 11Đặc biệt dới thời nhà Trần, trong lúc triều đình và giới quan lại quyền quý sính dùng thuốc Bắc thì một thầy thuốc là Tuệ Tĩnh với tinh thần độc lập tự chủ đã đề xớng lên quan điểm Nam dợc trị Nam nhân qua tác phẩm Nam dợc thần hiệu [đợc bổ sung và in lại năm 1761]. Tuy nhiên, phải đến thời Hậu Lê, thì toàn bộ những lý luận, học thuật của Trung Quốc và Việt Nam mới đợc tổng kết ở mức độ uyên thâm nhất qua tác phẩm Hải Thợng Y Tôn Tâm lĩnh của Lê Hữu Trác [1720 - 1791]. Trong các triều đại trớc, nhà cầm quyền chỉ quan tâm đến việc phục vụ sức khoẻ cho vua, quan và quân đội, còn việc chăm lo sức khoẻ của nhân dân lao động thì mặc cho t nhân hoặc các tổ chức tôn giáo phụ trách. Chỉ đến thời nhà Hồ [1400 1406], Hồ Hán Thơng mới lập Quảng Tế Thự để chữa bệnh cho dân và giao cho thầy thuốc Nguyễn Đại Năng phụ trách. Đặc biệt, dới thời nhà Lê [1261] ngoài việc lập ra Y học huấn khoa để đào tạo thầy thuốc, chính quyền còn ban hành bộ luật Hồng Đức với những qui định về Y đức [điều 541], về quản lý vệ sinh thực phẩm [điều 420] và công tác Pháp y trong bộ sách Nhân thân kiểm tra nghiệm pháp. 2.3. Thời Lê Mạc - thời Tây Sơn [1428 - 1802] Ngoài tác phẩm kinh điển vĩ đại của Hải Thợng Lãn ông Lê Hữu Trác còn có thêm: Nam Dợc của Nguyễn Hoành [Tây Sơn] giới thiệu 500 dợc thảo và 130 dợc liệu từ khoáng vật và động vật. Liệu dịch phơng pháp toàn tập viết về bệnh truyền nhiễm; Hộ Nhi phơng pháp tổng lục viết về Nhi khoa và Lý Am phơng pháp thông lục viết về Phụ khoa của Nguyễn Gia Phan [1784 1817]. Cũng trong giai đoạn này Việt Nam, mà cụ thể là xứ Đàng Trong đã có giao lu kinh tế với các nớc trong vùng Đông Nam á và qua đó chúng ta đã trao đổi Thổ nhân sâm, Ngu tất, Phục linh, Xuyên sơn giáp, Quy bản, Thuyền thoái để nhập Trầm hơng, Kỳ nam, Sừng tê giác. 3. THờI CậN ĐạI [thế kỷ XVII thế kỷ XX sau CN] 3.1. Thời Nguyễn [1802 - 1884] Quản lý y tế về mặt nhà nớc không có gì khác so với thời Lê, về mặt học thuật của ygia Việt Nam vẫn tiếp tục công việc biên tập, trớc tác, trong đó có học tập ít nhiều kinh nghiệm của y gia Trung Quốc, cụ thể: Xuân Đình y án kinh trị chủ chứng chuyên về bệnh ôn dịch và thời khí của Lê Kinh Hạp. Thạch nha kính bàn về phép xem lỡi của Dơng Khải. 12 3.2. Thời Pháp thuộc [1884 - 1945] Y học cổ truyền Việt Nam bớc vào thế kỷ XX, khi mà triều đình nhà Nguyễn đã ký hiệp ớc HARMAND [25/08/1883] biến Việt Nam thành một nớc thuộc địa. Từ năm 1894 - 1906, các Ty lơng y đều lần lợt bị giải tán để thay thế bằng bệnh viện hoặc bệnh xá dới quyền lãnh đạo của thanh tra y tế Đông Dơng. Năm 1920, nhà cầm quyền Pháp hạn chế số ngời hành nghề Đông y ở Nam bộ không đợc quá 500 ngời. Năm 1943 lại ký nghị định bổ sung nhằm hạn chế hành nghề của giới Đông y bằng cách không cho sử dụng những dợc liệu có hoạt tính mạnh nh Phụ tử, Ba đậu chế Trong hoàn cảnh khó khăn đó, Hội Y học Trung kỳ [thành lập 14/09/1936] đã mở lớp huấn luyện đào tạo lơng y, cùng với Hội Việt Nam Y Dợc học ở Bắc kỳ và Hội Y học ở Nam kỳ hợp lực đoàn kết y giới Việt Nam để chấn hng y học cổ truyền dân tộc và đấu tranh chống chủ trơng đàn áp y học cổ truyền của thực dân Pháp. Trong giai đoạn này, ngoài những tác phẩm y học biên soạn bằng chữ Hán Nôm nh: Vệ sinh yếu chỉ [1901] của Bùi Văn Trung ở Nam Định. Bí truyền tập yếu [1906] của Lê T Thúy ở Hà Nam. Y th lợc sao [1906] của Vũ Đình Phu. Tứ duy tập [1910] của Đỗ Thế Hồ. Trung Việt Dợc tính hợp biên gồm 1500 vị thuốc của Đinh Nho Chấn. Còn có những tài liệu y học viết bằng chữ Quốc ngữ: Việt Nam Dợc học của Phó Đức Thành. Nam Dợc bộ của Nguyễn An C. Y học tùng th của Nguyễn An Nhân. Đã góp phần phổ cập và bảo tồn nền y dợc cổ truyền trong nhân dân. 2.3. Thời Việt Nam Dân chủ Cộng hoà đến nay [1945 - nay] Cách mạng bùng lên, rồi trờng kỳ kháng chiến. Ban nghiên cứu Đông y dợc đợc thành lập ở các Bộ, Sở y tế thuộc Liên khu đã góp phần giải quyết thơng tật cho bộ đội và bệnh tật của nhân dân. Kháng chiến thành công, dới chính quyền Việt Nam Dân chủ Cộng hoà, ngày 12/04/1956 Bộ Y tế ra quyết định thành lập Phòng Đông y trong Vụ Chữa bệnh để chuyên trách nghiên cứu về Đông y. Ngày 03/06/1957, Hội Đông y Việt 13Nam đợc thành lập với mục đích đoàn kết các ngời hành nghề và nghiên cứu Đông y - Đông dợc. Ngày 17/06/1957 Viện Nghiên cứu Đông y đợc thành lập. Hơn ai hết, Hồ Chủ tịch là ngời quan tâm đến vấn đề kết hợp y học hiện đại [YHHĐ] và y học cổ truyền [YHCT] dân tộc để xây dựng nền y học Việt Nam. Trong bức th gửi cho Hội nghị Ngành Y tế ngày 27/02/1955 Ngời viết: Trong những năm bị nô lệ thì y học của ta cũng nh các ngành khác bị kìm hãm. Nay chúng ta đã độc lập tự do, cán bộ cần giúp đồng bào, giúp Chính phủ xây dựng một nền y tế thích hợp với nhu cầu chữa bệnh của nhân dân ta. Y học cũng phải dựa trên nguyên tắc khoa học dân tộc và đại chúng. Cũng trong th Ngời lại chỉ rõ: Ông cha ta ngày trớc có nhiều kinh nghiệm quý báu về cách chữa bệnh bằng thuốc ta, thuốc Bắc. Để mở rộng phạm vi y học, các cô, các chú cũng nên chú trọng nghiên cứu phối hợp thuốc Đông và thuốc Tây. Nghị quyết Đại hội Đảng lần thứ III năm 1960, lần thứ IV năm 1976, lần thứ V năm 1982 đã vạch ra: Kết hợp giữa YHHĐ và YHCT để xây dựng nền y học Việt Nam căn cứ vào nghị quyết của Đại hội Đảng, Thủ tớng Chính phủ cũng đã ra nhiều chỉ thị hớng dẫn ngành y tế thực hiện các nghị quyết của Đại hội Đảng, đặc biệt là năm 1980 Hiến pháp của nớc Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam đã xác định kết hợp YHHĐ và YHCT là nội dung cơ bản để xây dựng nền YHHĐ Việt Nam. Bộ Y tế cũng đã ra nhiều thông t hớng dẫn cụ thể việc thực hiện nghị quyết Đại hội Đảng, nghị quyết của Hội đồng Chính phủ. Hơn 50 năm kiên trì thực hiện đờng lối của Đảng và Nhà nớc, ngành y tế đã đạt đợc nhiều thành tích xây dựng nền y học Việt Nam kết hợp YHHĐ và YHCT của dân tộc trên nhiều mặt: Quan điểm xây dựng ngành, đào tạo cán bộ, nghiên cứu y học về chữa bệnh và thuốc, biên soạn các tài liệu phổ cập và chuyên sâu về YHCT dân tộc. Kể từ sau ngày Miền Nam đợc giải phóng, cả 5 trờng Đại học Y trong cả nớc và Học viện Quân y đều có Bộ môn Y học cổ truyền trong đó có Bộ môn YHCT - Trờng Đại Học Y Hà Nội [1961] và Bộ môn YHCT - Trờng Đại Học Y dợc Thành phố Hồ Chí Minh [1976] Trong giai đoạn YHCT khởi sắc, để phục vụ cho công tác đào tạo theo chủ trơng: Phát triển và hoàn thiện hệ thống bảo vệ sức khỏe nhân dân trên cơ sở kết hợp y học, dợc học hiện đại với y dợc học cổ truyền 14 Có thể kể ra sau đây một số tác phẩm tiêu biểu nh: Về mặt thừa kế: Bản dịch: Nam dợc thần hiệu - Hồng Nghĩa giác t y th - Thập tam phơng gia giảm - Hải Thợng y tôn tâm lĩnh - Châm cứu tiệp hiệp diễn ca Hoạt nhân toát yếu Hải Thợng huyền thu. Thân thế và sự nghiệp của Hải Thợng lãn ông Tuệ Tĩnh và nền Y học cổ truyền Việt Nam [1975] Lợc sử thuốc Nam và Dợc học Tuệ Tĩnh [1990] do Lê Trần Đức biên soạn. Về mặt huấn luyện: Những bài giảng của phòng huấn luyện Viện Y học cổ truyền, của các Bộ môn YHCT thuộc trờng Đại học Y Hà Nội và Học viện Quân y. Châm cứu đơn giản [1960] của Lê Khánh Đồng. Phơng pháp bào chế Đông dợc [1965] của Viện Đông y. Dợc điển Việt Nam [phần Đông dợc] 1983 của Bộ Y tế. Châm cứu học của Viện Đông y [1978]. Về mặt tham khảo - nghiên cứu: Bản dịch Nội kinh [1953], Tử Siêu y thoại [1968] của Nguyễn Trọng Thoát. Thuốc Nam châm cứu [1960] của Viện Đông y. 450 cây thuốc [1962] của Phó Đức Thành. Những cây thuốc và vị thuốc Việt Nam [1965] của Đỗ Tất Lợi. Tính kháng khuẩn của cây thuốc Việt Nam [1971] của Nguyễn Đức Minh. Hớng dẫn chế biến và bào chế thuốc Nam [1972] của Nguyễn Đức Đoàn, Nguyễn Thúy Anh Phơng pháp dỡng sinh [1975] của Nguyễn Văn Hởng. Cao đơn hoàn tán [1976] của Hội đồng Đông y. Hớng dẫn trồng và sử dụng thuốc Nam, châm cứu [1977] của Vụ Dợc chính. Khí công [1978] của Hoàng Bảo Châu. Xoa bóp dân tộc [1982] của Hoàng Bảo Châu Trần Quốc Bảo. Trồng hái và dùng cây thuốc của Lê Trần Đức [1983 - 1988]. Bản dịch Nạn kinh [1988] của Đinh Văn Mông. Thuyết Thủy Hỏa [1988] của Phó Đức Thành. Bản dịch châm tê của Hoàng Bảo Châu. Tóm tắt Thơng hàn ôn bệnh của Nguyễn Trung Hoà. Châm tê của Nguyễn Tài Thu Trần Quang Đạt - Hoàng Bảo Châu. 15 Nhi khoa Đông y của Trần Văn Kỳ. Dợc lý trị liệu thuốc Nam của Bùi Chí Hiếu. Phụ khoa cổ truyền của Nguyễn Ngọc Lâm - Hoàng Bảo Châu. Nhĩ châm, Thủy châm, Mai hoa châm của Nguyễn Xuân Quang - Nguyễn Tài Thu. Về nghiên cứu y học, dợc học phổ cập các phơng pháp chữa bệnh YHCT: Đã bớc đầu nghiên cứu về lịch sử nền YHCT của dân tộc, phát hiện đợc 157 vị danh y có trớc tác y học, su tầm 562 bộ sách thuốc. Đã tổng kết bằng các phơng pháp YHHĐ việc chữa có hiệu quả các bệnh thông thờng hay gặp trong nhân dân và một số bệnh khó chữa, mạn tính nh hen phế quản, bệnh về khớp, bệnh tắc động mạch vết thơng phần mềm nhiễm khuẩn, gãy xơng Đã nghiên cứu xác định tác dụng dợc lý, thành phần hóa học của nhiều vị thuốc có trong nớc; đã tổ chức di thực đợc nhiều vị thuốc xa nay phải nhập ; chứng minh nguồn dợc liệu phong phú ở nớc ta có nhiều khả năng trồng trọt, khai thác phục vụ cho chữa bệnh và xuất khẩu. Về chữa bệnh: Mạng lới y tế từ trung ơng đến các cơ sở đều có những tổ, khoa, phòng chuyên chữa bệnh bằng các phơng pháp y học dân tộc. Ngoài những cơ sở y tế của Nhà nớc còn có hàng trăm phòng chẩn trị khắp trong toàn quốc chữa bệnh bằng các phơng pháp YHCT. Hàng năm, hàng triệu lợt ngời bệnh đợc chữa bệnh ở các cơ sở phòng chẩn trị, góp phần rất tích cực vào công cuộc phục hồi sức khỏe cho cán bộ, chiến sĩ và nhân dân ta. Về công tác sản xuất dợc liệu: Trên cơ sở nghiên cứu khoa học đã tổ chức thu hái và trồng trọt sản xuất dợc liệu, cải tiến dạng bào chế theo phơng pháp công nghiệp nên đã đảm bảo một phần cho nhu cầu chữa bệnh và xuất khẩu. Đặc biệt từ năm 1973 trở lại đây, phong trào trồng và sử dụng thuốc Nam tại các xã, các huyện có nhiều triển vọng đóng góp tích cực vào việc cần kiệm xây dựng đất nớc, tự túc một phần thuốc chữa bệnh thông thờng Trong gần 50 năm qua, nhiều công trình nghiên cứu khoa học về y học cổ truyền đã đợc tổng kết, đã và đang là những yếu tố cơ bản để xây dựng một nền y học Việt Nam mới, góp phần vào việc bảo vệ sức khỏe nhân dân trong công cuộc phát triển sản xuất, xây dựng đất nớc phồn vinh. 16 CâU HỏI ôN TậP 1. Kinh nghiệm y học của ngời Việt cổ thể hiện rõ trong việc: A. Sử dụng rợu nh một dung môi để bào chế dợc liệu B. Săn sóc các vết thơng do chiến tranh C. Phòng chống các bệnh do côn trùng hoặc thú dữ xâm hại D. Phòng chống các bệnh thời khí và nhiễm trùng, nhiễm độc thức ăn E. Biết sử dụng độc dợc 2. Tác phẩm Hồng nghĩa giác t y th - Tuệ Tĩnh là tập hợp của 3 tác phẩm: A. Nam dợc quốc ngữ phú + Nam dợc thần hiệu + Thập tam phơng gia giảm B. Nam dợc quốc ngữ phú + Trực giải chí nam + Thập tam phơng gia giảm C. Nam dợc quốc ngữ phú + Trực giải chí nam + Y truyền chí yếu D. Nam dợc quốc ngữ phú + Trực giải chí nam + Nhị nhân toát yếu E. Nam dợc quốc ngữ phú + Nam dợc thần hiệu + Bảo anh lơng phơng 3. Bộ luật Hồng Đức với các quy định về y đức, về vệ sinh thực phẩm đợc công bố dới triều đại nào? A. Đinh B. Lê C. Lý D. Trần E. Hậu Lê 4. Ngời thầy thuốc [và cũng là nhà s] đã chữa bệnh cho Vua Lý Thần Tông là: A. Nguyễn Bá Tĩnh B. Nguyễn Đại Năng C. Nguyễn Minh Không D. Nguyễn Trực E. Nguyễn Đình Chiểu 5. Khoa thi y học đầu tiên ở Việt Nam đợc tổ chức dới thời: A. Nhà Lê B. Nhà Lý 17C. Nhà Trần D. Nhà Hồ E. Nhà Hậu Lê 6. Tác phẩm y học nào đợc viết bằng chữ quốc ngữ ở nớc ta thời Pháp thuộc? A. Y học toàn th B. Vệ sinh chí yếu C. Trung Việt dợc tính hợp biên D. Y th lợc sao E. Bí truyền tập yếu 7. Để đối phó với chính sách hạn chế Đông y của thực dân Pháp, giới Đông y Việt Nam đã thành lập các hội Đông y để: A. Biểu tình đấu tranh chống công khai B. Tham gia vào các hoạt động cách mạng kiến quốc cứu quốc C. Mở lớp huấn luyện đào tạo D. Biên soạn các tài liệu để truyền bá y học dân gian E. Tất cả các câu trên 8. Năm thành lập hội Đông y Việt Nam: A. 1956 B. 1957 C. 1958 D. 1959 E. 1960 9. Tác phẩm nào, của ai đầu tiên bàn đến nguyên tắc Thanh tâm tiết dục để sống lâu: A. Hoạt nhân toát yếu - Hoàng Đôn Hòa B. Hồng nghĩa giác t y th - Nguyễn Bá Tĩnh C. Hải Thợng y tông tâm lĩnh - Lê Hữu Trác D. Bảo sinh diên thọ toản yếu - Đào Công Chính E. Tạ thị chuẩn đích - Tạ Chất Phác 18 10. Tác phẩm nào mợn nội dung y học để bày tỏ tâm trạng, nỗi niềm của ngời ái quốc trớc cảnh nớc mất nhà tan: A. Châm cứu đại thành B. Bảo sinh diên thọ toản yếu C. Y hải cầu nguyên D. Ng tiều y thuật vấn đáp E. Vệ sinh yếu quyết diễn ca 11. Tác phẩm nào, của ai giới thiệu những kinh nghiệm về chữa bệnh sốt rét và thổ tả: Châm cứu tiệp hiệu diễn ca - Hoàng Đôn Hoà Nam dợc thần hiệu Nguyễn Bá Tĩnh Hoạt nhân toát yếu - Hoàng Đôn Hoà D phơng tập Bùi Diệm Đăng Văn sách - Trần Đình Nhâm 12. Cơ sở chữa bệnh cho dân đợc lập ra đầu tiên dới triều đại nào ở nớc ta: An Tế Đờng đời nhà Lý Thái Y Thự đời nhà Trần Quảng Tế Thự đời nhà Hồ Viện Thái Y đời nhà Lê Y học Huấn khoa đời nhà Lê 13. Sách biên soạn dùng cho việc học và thi y học Việt Nam dới thời Hậu Lê là: A. Châm cứu Đại Thành B. Bảo sinh diên thọ toản yếu G. Nam dợc bộ D. Văn sách E. Bảo anh lơng phơng 14. Tác phẩm nào, của ai đầu tiên bàn về kinh nghiệm chữa bệnh sởi và đậu mùa ở trẻ em: A. Hoạt nhân toát yếu của Hoàng Đôn Hoà B. Mộng trung giác đậu của Hải Thợng Lãn Ông 19C. Âu ấu tu tri của Hải Thợng Lãn Ông D. Bảo anh lơng phơng của Nguyễn Trực E. Tiểu nhi đậu chứng của Trần Ngô Thiêm ĐáP áN CâU HỏI ĐáP áN CâU HỏI ĐáP áN 1 D 8 B 2 E 9 B 3 E 10 E 4 C 11 C 5 E 12 C 6 A 13 D 7 E 14 D 20 Chơng II GIớI THIệU CáC HọC THUYếT Cơ BảN Bài 2 HọC THUYếT âM DơNG - NGũ HàNH - THIêN NHâN HợP NHấT MụC TIêU Sau khi học xong bài này, học viên phải: 1. Trình bày đợc nội dung cơ bản của học thuyết Âm - Dơng , Ngũ hành , Thiên nhân hợp nhất. 2. Nêu và phân tích đợc ý nghĩa của 4 quy luật cơ bản của học thuyết Âm - Dơng. 3. Trình bày và phân tích đợc nội dung cơ bản của học thuyết Ngũ hành. Nêu rõ những quy luật Tơng sinh , Tơng khắc , Tơng thừa , Tơng vũ của học thuyết [cùng với sơ đồ]. 4. Trình bày và phân tích đợc những áp dụng của học thuyết Âm - Dơng, Ngũ hành, Thiên nhân hợp nhất trong sinh lý, bệnh lý, chẩn đoán và điều trị. 5. Nhận thức đợc tính cơ bản của học thuyết Âm - Dơng, Ngũ hành, Thiên nhân hợp nhất trong hệ thống lý luận của YHCT. Học thuyết Âm - Dơng, Ngũ hành, Thiên nhân hợp nhất là một trong những vũ trụ quan và nhân sinh quan của ngời Trung Quốc cổ đại. Trong gần 2000 năm lịch sử của Trung y nó là nền tảng lý luận và là kim chỉ nam cho ngời thầy thuốc YHCT. 1. NGUồN GốC Trong suốt gần 2500 năm lịch sử triết học của Trung Quốc, các triết gia Trung Quốc đã đúc kết đợc các qui luật sau đây về Âm Dơng, Ngũ hành: âm Dơng [còn gọi là hai yếu tố đối lập] là hai phạm trù của triết học Trung Quốc cổ đại, hai yếu tố này luôn hằng có trong mọi sự vật và hiện tợng tự nhiên cũng nh xã hội. Chúng đối lập nhau nhng lại luôn luôn nơng tựa vào nhau [Hỗ căn] để hợp thành một thể thống nhất, đồng thời cùng vận động song song với nhau [Bình hành] theo xu hớng Tiêu trởng để phát triển. 21 Ngũ hành là 5 thuộc tính cơ bản trong giới tự nhiên để cấu tạo thành vạn vật bằng cách tác động lên nhau theo qui luật Tơng sinh - Tơng khắc - Tơng thừa - Tơng vũ. Thế giới bao gồm tự nhiên và xã hội là đại vũ trụ, con ngời là tiểu vũ trụ. Cả hai đều hàm chứa những thuộc tính của Âm Dơng và ngũ hành, đồng thời cũng vận động phát triển theo qui luật Âm Dơng và ngũ hành 2. HọC THUYếT âM DơNG 2.1. Định nghĩa Là vũ trụ quan của triết học Trung Quốc cổ đại về cách thức vận động của mọi sự vật, mọi hiện tợng; dùng để giải thích sự xuất hiện, sự tồn tại, sự chuyển hóa lặp đi lặp lại có tính chu kỳ của sự vật, hiện tợng ấy trong tự nhiên. 2.2. Nội dung Học thuyết Âm Dơng cho rằng: Mọi sự vật, mọi hiện tợng trong tự nhiên luôn cùng có hai mặt, hai tính chất khác nhau. Hai tính chất này đối lập nhau nhng luôn tồn tại bên nhau không thể tách rời đợc [Âm Dơng đối lập mà hỗ căn]. Hai tính chất này luôn vận động theo cách cái này lớn dần và biến mất để cho cái kia xuất hiện và cứ thế tiếp diễn theo một chu kỳ nhất định [Âm Dơng bình hành mà tiêu trởng] khiến cho mọi sự vật, mọi hiện tợng luôn ở trong trạng thái vận động. Nói tóm lại Đối lập với nhau là sự mâu thuẫn, chế ớc và đấu tranh giữa hai mặt Âm Dơng. Thí dụ: Ngày và đêm; nớc và lửa; ức chế và hng phấn Hỗ căn là nơng tựa lẫn nhau. Hai mặt Âm Dơng tuy đối lập với nhau nhng phải nơng tựa vào nhau mới tồn tại đợc, mới có ý nghĩa. Cả hai mặt đều là quá trình tích cực của sự vật, không thể đơn độc phát sinh, phát triển đợc. Thí dụ: Có đồng hóa mới có dị hóa, hay ngợc lại nếu không có dị hóa thì quá trình đồng hóa không tiếp tục đợc. Hng phấn và ức chế đều là quá trình tích cực của hoạt động vỏ não. 2.2.1. Những phạm trù mang thuộc tính Âm Dơng Xuất phát từ ý nghĩa lâu đời của hai chữ Âm Dơng mà theo đó: âm: Phía mặt trời lặn, u ám, bị che phủ, để từ đó suy ra những thuộc tính của Âm là bên trong, hít vào, co lại, đục, tối, nghỉ ngơi, tỉnh, hấp thu, tàng trữ, lạnh lẽo, tổng hợp 22 Dơng: Phía mặt trời mọc, rực rỡ, cờ bay phất phới, để từ đó suy ra những thuộc tính của Dơng [là bên ngoài, thở ra, dãn ra, trong, sáng, làm việc, động, bài tiết, vận chuyển, nóng nực, phân giải Các thầy thuốc YHCT đã sắp xếp những thuộc tính theo Âm Dơng nh sau: Trong cơ thể Âm Dơng Tạng Phủ Tinh Thần Huyết Khí Dịch Tân Mặt trong Mặt ngoài Phía dới Phía trên Ngực, bụng Lng - Khí hậu Hàn, Thấp, Lơng Phong, Nhiệt, Thử, Táo, Hỏa, Ôn - Trạng thái lâm sàng Âm Dơng Lý Biểu H Thực Hàn Nhiệt - Tính chất dợc liệu Hàn, Lơng Ôn, Nhiệt Giáng Thăng Trầm Phù Mặn, đắng Cay, chua, ngọt 2.3. Tính quy luật của học thuyết Âm - Dơng 2.3.1. Trong tự nhiên Thời gian: Một ngày gồm có buổi sáng và buổi tối. Nếu chỉ có buổi sáng hoặc buổi tối thì không có ý niệm ngày [Âm Dơng đối lập mà hỗ căn]. Một ngày bắt đầu bằng buổi bình minh [Dơng trởng ], lúc đó ban đêm đã biến mất và buổi sáng xuất hiện để khởi đầu cho một ngày. Ngày kéo dài đến hết buổi tra [Dơng tiêu ] thì ban ngày biến mất và hoàng hôn xuất hiện để khởi đầu cho đêm [Âm trởng ]. 23Đêm kéo dài đến khuya thì đêm biến mất [Âm tiêu] để bình minh [Dơng trởng ] khởi đầu cho một ngày kế tiếp theo một chu kỳ nhất định [Âm Dơng bình hành tiêu trởng] khiến cho ngày đêm cứ thế luân chuyển. Khí hậu: Khí hậu luôn luôn có hai tính chất khác nhau cơ bản: Nóng và lạnh. Nếu chỉ có nóng hoặc chỉ có lạnh thì không có ý niệm về khí hậu [Âm Dơng đối lập mà hỗ căn]. Khí hậu nóng khởi đầu bằng mùa xuân kéo dài đến mùa hạ [Dơng trởng] rồi biến mất [dơng tiêu] để cho khí hậu lạnh xuất hiện. Khí hậu lạnh khởi đầu bằng mùa thu tiếp diễn bằng mùa đông [Âm tiêu ] và kết thúc để cho mùa xuân xuất hiện [Dơng trởng ] và cứ thế tiếp diễn theo một chu kỳ nhất định [Âm Dơng bình hành tiêu trởng] khiến cho thời tiết trong một năm cứ thế luân chuyển. 2.3.2. Trong cơ thể ngời Hệ tuần hoàn: Quan sát một chu kỳ tim ta nhận thấy: Âm Dơng đối lập mà hỗ căn: Một chu kỳ tim gồm có hai thì: Thì tống máu [Dơng], thì nạp máu [Âm]. Nếu không có thì tống máu thì sẽ không có thì nạp máu và ngợc lại. Âm Dơng bình hành mà tiêu trởng: Thì tống máu đợc nối tiếp bằng thì nạp máu và ngợc lại khiến cho chu kỳ tim tiếp diễn không ngừng. Hệ hô hấp: Quan sát một nhịp hô hấp ta nhận thấy: Âm Dơng đối lập mà hỗ căn: Mỗi nhịp hô hấp gồm có hai thì: Hít vào [Âm] và thở ra [Dơng]. Nếu không có hít vào sẽ không có thở ra và ngợc lại. Âm Dơng bình hành mà tiêu trởng: Thì hít vào đợc nối tiếp bằng thì thở ra và ngợc lại, cứ thế tiếp tục theo một chu kỳ nhất định. Hệ tiêu hóa: Quan sát một hiện tợng tiêu hóa ta nhận thấy: Âm Dơng đối lập mà hỗ căn: Hiện tợng tiêu hóa gồm hai giai đoạn: bài tiết [Dơng] và hấp thu [Âm]. Không có bài tiết thì không có hấp thu và ngợc lại. Âm Dơng bình hành mà tiêu trởng: Giai đoạn bài tiết sẽ đợc nối tiếp bởi giai đoạn hấp thu và ngợc lại, cứ thế tiếp diễn theo một chu kỳ nhất định. Hệ tiết niệu: Quan sát sự tạo thành nớc tiểu của thận ta nhận thấy: 24 Âm Dơng đối lập mà hỗ căn: Chức năng làm ra nớc tiểu của thận gồm hai hiện tợng: Bài tiết [dơng] và hấp thu [Âm]. Hiện tợng hấp thu đan xen với hiện tợng bài tiết, nếu không có bài tiết sẽ không có hấp thu. Âm Dơng bình hành mà tiêu trởng: Sau giai đoạn bài tiết [lọc] ở nang Bowman sẽ là giai đoạn hấp thu ở ống lợn gần. Sau đó dịch lọc đến nhánh xuống của quai Henlé lại đợc tiếp tục hấp thu để đến nhánh lên của quai Henlé thì bắt đầu giai đoạn bài tiết và đợc tiếp tục cho hết đoạn trớc của ống lợn xa. Sau đó dịch lọc lại đợc hấp thu đến mức cực đại ở ống góp để trở thành nớc tiểu và đợc bài tiết ra ngoài. Hệ thần kinh: Quan sát hoạt động của vỏ não trong quá trình tập trung suy nghĩ ta nhận thấy: Âm Dơng đối lập mà hỗ căn: Trong giai đoạn này vỏ não có hai vùng: vùng hoạt động [Dơng] và vùng nghỉ ngơi [Âm]. Hai vùng này cùng đan xen với nhau. Âm Dơng bình hành mà tiêu trởng: Khi sự họat động đạt đến mức cực đại thì vỏ não chuyển sang giai đoạn nghỉ ngơi. Quan sát hoạt động của vỏ não trong giai đoạn nghỉ ngơi ta nhận thấy: Âm Dơng đối lập mà hỗ căn: Trong giai đoạn này vỏ não có hai vùng: Vùng nghỉ ngơi [Âm] và vùng hoạt động [Dơng]. Hai vùng này cùng đan xen với nhau. Âm Dơng bình hành mà tiêu trởng: Khi nghỉ ngơi [Âm] đạt đến mức cực đại thì vỏ não chuyển sang trạng thái hoạt động [Dơng] [thức giấc]. ứng dụng học thuyết Âm - Dơng trong y học cổ truyền 2.3.3. Về cấu tạo cơ thể và sinh lý Âm: Tạng, kinh Âm, huyết, bụng, trong, dới Dơng: Phủ, kinh dơng, khí, lng, ngoài . Vật chất dinh dỡng thuộc Âm, cơ năng hoạt động thuộc Dơng. 2.3.4. Về quá trình phát sinh ra bệnh tật Bệnh tật phát sinh do mất thăng bằng về Âm Dơng trong cơ thể đợc biểu hiện bằng sự thiên thắng hay thiên suy: Thiên thắng: + Dơng thắng gây chứng Nhiệt: Sốt, mạch nhanh, khát nớc, táo, nớc tiểu đỏ + Âm thắng gây chứng Hàn: Ngời lạnh, chân tay lạnh, mạch trầm, ỉa lỏng, nớc tiểu trong 25 Thiên suy: Dơng h nh trong các trờng hợp lão suy, hội chứng hng phấn thần kinh giảm. Trong quá trình phát triển của bệnh, tính chất của bệnh còn chuyển hóa lẫn nhau giữa hai mặt Âm Dơng. Nh bệnh ở phần Dơng ảnh hởng đến phần Âm [Dơng thắng tắc Âm bệnh] nh sốt cao kéo dài sẽ gây mất nớc; bệnh ở phần Âm ảnh hởng đến phần Dơng [Âm thắng tắc Dơng bệnh] nh ỉa lỏng, nôn mửa kéo dài, mất nớc điện giải làm nhiễm độc thần kinh gây sốt, co giật thậm chí gây trụy mạch [thoát Dơng] Sự mất thăng bằng của Âm Dơng gây ra các chứng bệnh ở những vị trí khác nhau của cơ thể tùy theo vị trí đó ở phần Âm hay dơng, nh: Dơng thịnh sinh ngoại Nhiệt: Sốt, ngời và tay chân nóng, vì phần Dơng của cơ thể thuộc biểu, thuộc nhiệt Âm thịnh sinh nội Hàn: ỉa chảy, ngời sợ lạnh, nớc tiểu trong dài vì phần Âm thuộc Lý, thuộc Hàn. Âm h sinh nội Nhiệt: Mất nớc, tân dịch giảm gây chứng khát nớc, họng khô, táo, nớc tiểu đỏ Dơng h sinh ngoại Hàn: Sợ lạnh, tay chân lạnh vì phần Dơng khí ở ngoài bị giảm sút. Âm Dơng tiêu trởng: Trong chứng Tiết tả nặng [ỉa chảy nhiễm độc] trạng thái lâm sàng có thể chuyển từ sợ lạnh, tay chân lạnh [Âm cực ] sang sốt, co giật [Âm cực sinh Dơng] 2.3.5. Về chẩn đoán bệnh tật Dựa vào bốn phơng pháp khám bệnh: Nhìn hoặc trông [Vọng], nghe [Văn], hỏi [Vấn], xem mạch [Thiết] để khai thác các triệu chứng thuộc Hàn hay Nhiệt, H hay Thực của các Tạng, Phủ và Kinh lạc. Dựa vào tám cơng lĩnh để đánh giá vị trí nông sâu của bệnh tật, tính chất của bệnh, trạng thái ngời bệnh và xu thế chung nhất của bệnh [Biểu - Lý, H - Thực, Hàn - Nhiệt và Âm - Dơng]. Trong đó Âm và Dơng là hai cơng lĩnh tổng quát nhất gọi là tổng cơng. Dựa vào tứ chẩn để khai thác triệu chứng và căn cứ vào Bát cơng, bệnh tật đợc quy thành hội chứng thiên thắng hay thiên suy về Âm Dơng của các Tạng, Phủ, Kinh lạc 2.4. ứng dụng học thuyết Âm - Dơng trong điều trị 2.4.1. Phơng hớng điều trị áp dụng quy luật Âm Dơng đối lập [còn gọi là phép Phản trị , Chính trị] Ví dụ: Chứng Hàn [lạnh] thì dùng phép Ôn [ấm].

Video liên quan

Chủ Đề