So sánh thúy vcaan và mã giám sinh năm 2024

Hãy tham gia vào cuộc trao đổi về nhân vật Mã Giám Sinh trong đoạn thơ Mã Giám Sinh mua Kiều để hiểu rõ hơn về những hành động không đạo đức và thiếu kiến thức của Mã Giám Sinh, từ đó đồng cảm hơn với nỗi đau và bất hạnh của Kiều khi bị cuốn vào vòng xoáy bi kịch.

Dưới đây là mục lục của bài viết: 1. Phân tích số 1 2. Phân tích số 2 3. Phân tích số 3

So sánh thúy vcaan và mã giám sinh năm 2024

Hãy đàm đạo về nhân vật Mã Giám Sinh trong đoạn thơ Mã Giám Sinh mua Kiều để tìm hiểu thêm về tác phẩm và nhân vật này.

1. Phân tích nhân vật Mã Giám Sinh trong đoạn thơ Mã Giám Sinh mua Kiều, mẫu số 1:

Đoạn thơ Mã Giám Sinh mua Kiều khởi đầu cho cuộc hành trình đau khổ kéo dài 15 năm của nàng Kiều. Với 34 câu chữ, từ câu 619 đến câu 652 trong tác phẩm Truyện Kiều, đoạn thơ tái hiện một cảnh mua bán người thời Trung cổ, thể hiện sự tài năng văn chương và tâm hồn sâu xa của Nguyễn Du.

Mã Giám Sinh là một nhân vật được tạo hình rất sống động trong đoạn thơ này, với bút pháp miêu tả tinh tế và chân thực. Đây là một trong những điểm đặc biệt nhất của tác phẩm, khiến cho độc giả không thể không ngưỡng mộ sự khắc hoạ của Nguyễn Du.

Trước tình cảnh gia biến, Kiều, một con gái hiếu thảo, quyết định bán mình để chuộc cha thoát khỏi khổ đau và bất hạnh.

Hỏi tên, thì được biết là 'Nguyễn Văn A', Hỏi quê, thì đáp là 'Quê Hương Xóm Đạo'.

Đọc sách 'Đất nước và con người' ta mới hiểu được nguồn gốc của dân tộc. Mọi người với mụ Tú Bà là những người đã từng trải qua nhiều sóng gió trong cuộc sống. Sống ở Hà Nội 'Mùa đông gió bấc, mùa hè nắng cháy'. Sinh viên trường Đại học Quốc Gia Hà Nội, 'quê hương xóm đạo' mà Nguyễn Văn A tự giới thiệu chỉ là một cách tự hào, không nên quá coi trọng. Dân tộc chỉ là một cộng đồng đa dạng về văn hóa, tôn giáo và truyền thống 'Hòa nhập với thế giới, phát triển cùng thời đại'.

Dưới đây là hình ảnh của một người dân mạng tên là John Doe:

Với thái độ thẳng thắn và cuộc sống tươi đẹp, Đây chính là diễn đàn của cộng đồng mạng.

Nhân cách của bạn dần hé lộ. Vẻ ngoài 'mờ nhạt' của bạn tạo ra một ấn tượng bình dân, còn sự 'sang trọng' của trang phục cho thấy tính cách giả dối. 'Vẻ ngoài mờ nhạt' và 'trang phục sang trọng' là hai biểu tượng, hai nét vẽ châm biếm của Mã Giám Sinh 'vẫn là một người phong lưu đã quen thuộc'.

Khi gặp Thúy Kiều lần đầu, Kim Trọng không bao giờ quên được hình ảnh dịu dàng và lịch sự của cô:

Túi gió trên lưng, dẫu chốn sau cùng cũng có một vài 'thiếu niên khờ khạo' theo sau.

'Thiếu niên khờ khạo' là những đứa trẻ đáng yêu. Mã Giám Sinh và đồng bọn của ông ta, cũng 'đi trước - đi sau' với vẻ ngoài lịch lãm, tinh tế, mỗi bước chân đều được người đón và kẻ hầu đưa. Nhưng giữa nhóm người này lại có sự 'ồn ào', 'lộn xộn', thiếu lịch sự và đáng khinh khiến.

Xếp hàng từ trước đến sau, không có lẫn lộn

Sau khi được mời vào phòng, cách cư xử và tư thế của Mã Giám Sinh tiết lộ đặc điểm của một người thấp hạng, và nét mặt của hắn càng thể hiện sự hạnh phúc:

Mời vào phòng, ngồi thoải mái.

Cách ngồi 'thoải mái' là phong cách của những người buôn bán, của 'người làm ăn', của 'kẻ mua bán người'. Cử chỉ 'tự do' là hành động của những kẻ không có phẩm giá và không biết tôn trọng. Hắn coi thường giá trị con người. Chỉ có những người 'kiếm sống bằng cách mạo hiểm' mới có thể ngồi 'thoải mái' và hành động 'tự do' như vậy!

Mã Giám Sinh là một kẻ buôn bán thịt người, lẻn lõi 'mua bán mùi hương nơi nào cũng có'. Khi 'đào mộ' một món hàng, hắn 'đo lường' rồi 'đánh giá', hắn 'thúc ép', hắn 'thử nghiệm', hắn buộc Kiều chơi đàn, viết thơ một cách 'cân nhắc' và 'suy tính'. Người 'xinh đẹp như thiên hạ' với hắn chỉ là một món hàng:

Cân nhắc đánh giá khả năng, Ép bàn tay, thử thơ.

Và chỉ sau khi đã 'dày công một chút', Mã Giám Sinh mới 'tùy tiện lựa chọn' mua bán. Dù nói là 'mua vàng', dù lên tiếng 'lịch sự', nhưng vẫn 'kê kèo' lúc thì 'bớt đi', lúc thì 'thêm vào'. Quá trình mặc cả người đẹp kéo dài đến 'đến giờ' mới 'đặt giá':

Kê kèo bớt đi thêm vào, Đến giờ đặt giá vàng ngoài bốn trăm.

Đề xuất chúng tôi đã tạo ra về Phân tích nhân vật Mã Giám Sinh trong đoạn thơ Mã Giám Sinh mua Kiều cho bài tiếp theo, các bạn cần chuẩn bị kỹ những thông tin về Soạn bài Tập làm văn: Nghe, kể lại câu chuyện: Dại gì mà đổi và kết hợp với Soạn bài Bài ca ngất ngưỡng để nâng cao kiến thức môn Ngữ Văn.

2. Phân tích nhân vật Mã Giám Sinh trong đoạn trích Mã Giám Sinh mua Kiều, mẫu số 2:

Phần Mã Giám Sinh mua Kiều có chiều dài 34 câu, được lấy từ Truyện Kiều trong khoảng câu 618 - 652. Cha và em trai của Kiều bị đổ oan, bị tra tấn, giam giữ, còn tài sản gia đình bị lấy trộm 'rút hết cho vào túi tham lam'. Đối diện với sự đảo lộn gia đình, Kiều đã quyết định: 'Phải bán bản thân để chuộc lại cha!'.

Phần thơ miêu tả việc Mã Giám Sinh đến mua Kiều và nỗi đau của cô trước bi kịch gia đình cùng bi kịch tình yêu 'bình gãy, vỡ tan'.

Phần thơ miêu tả cảnh mua bán người trong thời kỳ Trung Cổ được mô tả rất chi tiết và sống động. Người mua là Mã Giám Sinh, người bán là mụ mối, và người bị bán là Thúy Kiều. Một khách viễn phương đến, mụ mối dẫn khách vào lầu trang và giục Kiều 'ra nhanh' để gặp khách. Sau đó, mụ mối 'vén tóc bắt tay' với món hàng của mình, và Mã Giám Sinh 'cân sắc cân tài'. Sau khi khách đã thể hiện sự quan tâm, họ mới hỏi giá. Mụ mối đưa ra mức giá 'một nghìn vàng', và sau đàm phán, cuối cùng họ đồng ý với giá 'vàng ngoài bốn trăm'. Sau cuộc mua bán, hai bên thực hiện các thủ tục: 'đưa canh thiếp' và hẹn ngày trả tiền. Cảnh mua bán người được miêu tả bằng những từ ngữ sang trọng như 'mua ngọc, sính nghi, đưa canh thiếp làm nghi, nạp thái vu quy', giống như cảnh hỏi vợ, thách cưới trong các gia đình quý tộc xưa.

Cảnh Mã Giám Sinh mua Kiều thể hiện sâu sắc hiện thực của xã hội. Trong xã hội tồn tại những kẻ buôn bán người, và có những người làm mối, sống nhờ nghề làm mối. Với họ, người con gái như Thúy Kiều trở thành một món hàng để 'cò kè' mua bán, và nhân phẩm của phụ nữ bị bóp méo. Câu thơ 'Tiền mà đã có, việc gì chẳng thành' là một lời phê phán về tiền bạc làm mất đi phẩm chất, và mặt trái của tiền bạc trong tay những kẻ vô lương, những kẻ buôn bán người.

Phần thơ thể hiện nghệ thuật tả người của Nguyễn Du.

Mụ mối: nhanh nhẹn, nhanh chóng hỏi họ tên, quê quán của khách, sau đó dẫn họ vào lầu trang. Mụ mối thúc đẩy Kiều ra nhanh (kíp ra), 'vén tóc bắt tay' Kiều, và khôn khéo đề nghị giá.

Mối ràng: Có giá nghìn vàng, Dám dính lẽ sống người dám vận mài!

Tác giả mô tả cử chỉ, ngôn ngữ của mụ mối, tạo ra hình ảnh một loại người nhanh nhẹn, thông minh, lanh lợi, kiếm sống bằng nghề làm mối trong việc mua bán người.

Mã Giám Sinh là 'người xa xứ' đến để 'thăm vợ' - người đến hỏi vợ và cầu hôn. Cách giới thiệu có vẻ trang trọng. Hai câu hỏi tiếp theo là 'hỏi - đáp'. Cách trả lời cục bộ, thiếu tế nhị. Hai từ 'nói' làm cho lời nói trở nên thô lậu:

Hỏi tên, nói: 'Mã Giám Sinh ', Hỏi quê, nói: 'Huyện Lâm Thanh cũng không xa.

Mã Giám Sinh đồng lưng với mụ Tú Bà đã mở cửa hàng lầu xanh ở Lâm Tri, nhưng thực ra quê hương là 'Lâm Thanh gần'. Hắn chỉ là một kẻ buôn bán thịt và người, nhưng lại giả mạo là sinh viên của trường Quốc Tử Giám, thuộc họ Mã, tưởng là một tầng lớp quý tộc có tri thức. Tính cách của hắn dần dần hé lộ. Dù đã qua tuổi bốn mươi nhưng vẫn trông trẻ con: 'Nhẵn nhụị' và 'bảnh bao' là hai đặc điểm mỉa mai:

Quá già trên ngoại trạc nhưng vẫn còn trẻ trên trong ngoại, Đường nét gương mặt mạnh mẽ, trang phục lịch sự.

Cũng là 'thầy' cũng là 'tớ', cũng là 'trước' cũng là 'sau', trông có vẻ rất quý phái, nhưng mỗi bước đi đều có người hầu phục, nhưng 'thầy' và 'tớ' của ông khách nước ngoài này sao mà dễ dãi quá, không có sự trang trọng, không có lễ phép! Cử chỉ 'sỗ sàng', không rõ ý định, không biết giữ phép, dám bước lên ghế cao ngồi 'tót'! Nếu thực sự là sinh viên của trường Quốc Tử Giám, thì hắn ta là kém sĩ hạnh lắm!

Trước thầy sau tớ lao xao, Người mối dẫn khách vào lầu trang. Ngồi trên ghế cao ngồi tựa tựa...

Một từ 'tót' đầy châm biếm, đã lộ ra bản chất của kẻ 'Quen mồi lại kiếm ăn miền nguyệt hoa

'Cân sắc cân tài', 'ép', 'thử',... những cử động, phương thức mua người của tên lái buôn họ Mã thực sự đáng sợ! Chỉ sau khi đã 'mặn nồng một vẻ một ưa', Mã Giám Sinh mới 'dặt dìu' mua bán. Hắn là một kẻ thông minh đến gợi ghê, trong mọi thủ đoạn buôn bán người. Cách ứng xử cũng quý phái nhưng chỉ là một lớp vỏ bên ngoài:

Nói: 'Mua ngọc đến Lam Kiều ', Tình cảm xin mời bao nhiêu cho khách.

Hai từ 'cò kè' đã phơi bày bản chất đê tiện của một kẻ ' Quanh năm buôn phấn bán hương đã sụp'

Qua nhân vật Mã Giám Sinh, ta rõ bút pháp hiện thực trong tả người của Nguyễn Du. Mỗi chi tiết đều sống động, tạo ra tính cách sắc nét của nhân vật này. Tác giả khinh bỉ loại người tàn ác này! Bức chân dung phản diện của Mã Giám Sinh là sự tố cáo hiện thực, lên án bọn buôn thịt bán người vô nhân đạo, giả dối trong xã hội phong kiến suy đồi.

Kiều là một thiếu nữ hiếu thảo, hy sinh vì gia đình. Trước khó khăn, nàng bán mình để cứu cha, cứu gia đình. Nàng xem mình như 'hạt mưa' nhỏ bé. Tất cả vì 'ba xuân', để đền đáp công ơn cha mẹ:

Hạt mưa sá nghĩ phận hèn, Liều đem tấc cỏ đền ba xuân.

Kiều sống trong bi kịch giữa tình riêng và tình nhà, giữa tình yêu và hiếu nghĩa. Nàng vô cùng đau khổ. Bao nước mắt, bao nhiêu 'lệ hoa' đã rơi, cả người nàng như héo hon rũ xuống: 'ngại ngùng',... 'bóng thẹn',... 'mặt dày', 'nét buồn như cúc, gầy như mai'. Kiều bị ép buộc bởi mụ mối và Mã Giám Sinh. Mã Giám Sinh đã 'cân sắc cân tài'. Kiều trở thành món hàng để mua bán. Nguyễn Du ca ngợi lòng hiếu thảo của Kiều, cảm thương nỗi đau của nàng khi bị ép buộc, khi bị 'cò kè bớt một thêm hai'... Đoạn thơ chứa đựng tinh thần nhân đạo là ở những chi tiết ấy.

'Mã Giám Sinh mua Kiều' là đoạn thơ đầy tố cáo và sâu sắc nhất trong Truyện Kiều. Nguyễn Du vẽ nên bức tranh rõ nét của bọn buôn người đáng ghê tởm, với Mã Giám Sinh là tượng trưng. Nhà thơ lên án sự thối nát của tiền bạc: 'Tiền lưng đã có, việc gì chẳng xong!'. Thương xót số phận của Kiều, một người phụ nữ phải bán mình để cứu cha. Đây là sự đề cao nhân đạo.

Đoạn thơ thể hiện bút pháp nghệ thuật đặc sắc của Nguyễn Du trong việc miêu tả cảnh mua Kiều và nhân vật: Mã Giám Sinh, mụ mối được tả một cách hiện thực, chi tiết; còn Kiều thì đậm chất ước lệ. Ngôn ngữ đầy biến hóa và ấn tượng.

Tóm lại, cảnh Mã Giám Sinh mua Kiều mang giá trị tố cáo hiện thực và chứa đựng tinh thần nhân đạo. Đoạn thơ là lời kêu gọi thương cảm đầu tiên của một cuộc đời đầy sóng gió.

3. Phân tích nhân vật Mã Giám Sinh trong đoạn thơ Mã Giám Sinh mua Kiều, mẫu số 3:

Truyện Kiều là một tác phẩm vĩ đại của văn học Việt Nam, mang giá trị nghệ thuật và nội dung cao. Nguyễn Du đã tạo ra một bức tranh sinh động về bọn buôn người, trong đó Mã Giám Sinh là biểu tượng. Nhà thơ lên án tiền bạc vô nhân đạo: 'Tiền lưng đã có, việc gì chẳng xong!'. Thương xót số phận của Kiều, một người phụ nữ phải hy sinh để cứu cha. Đó là sự tôn vinh nhân đạo.

Đoạn trích 'Mã Giám Sinh mua Kiều' tả cảnh Thúy Kiều bán mình để cứu cha. Ta cảm nhận được nỗi đau khổ của Kiều và thấy rõ sự giả dối của Mã Giám Sinh. Thơ lên án tiền bạc đã làm cho con người chìm vào đau khổ. Bắt đầu bằng cảnh mua bán, thơ tạo ra hình ảnh của mụ mối dẫn một người lạ vào:

'Gần miền có một mụ nào Đưa người viễn khách tìm vào vấn danh Hỏi tên rằng Mã Giám Sinh Hỏi quê rằng Huyện Lâm Thanh cũng gần'

'Mụ nào' ở đây là bà mối, đưa một người lạ tới gặp Kiều. Hỏi tên, hắn là Mã Giám Sinh, người có học, là sinh viên trường Quốc Tử Giám, ở Lâm Thanh. Mặc dù giới thiệu nhiệt tình, nhưng thơ sớm lộ bản chất xấu xa của Mã Giám Sinh:

'Trải qua bốn mươi năm tuổi', 'Khuôn mặt trắng bạch, quần áo chỉnh tề', 'Trước thầy sau tớ loay hoay', 'Bảng rước ra lầu trang'

Khác biệt với danh xưng cao quý, có gốc gác rõ ràng, nhưng mô tả về ngoại hình lại tạo ra một ấn tượng hoàn toàn trái ngược. Người đàn ông đã qua bốn mươi tuổi, nhưng 'khuôn mặt trắng bạch, quần áo chỉnh tề'. Trong xã hội phong kiến, điều này có thể chỉ ra sự trưởng thành; nhưng với việc quá chăm chút vào diện mạo và trang phục, hình ảnh một người tự cao tự đại, kể cả khi đã trưởng thành, vẫn giữ vẻ trẻ trung. Chỉ qua ngoại hình cũng đủ thấy sự giả dối và không đáng tin cậy của nhân vật này.

'Ngồi trên ghế tự cao tự đại, Bàn tay mối đã giục cô ra ngoài. Nỗi riêng gia đình nỗi lòng, Cửa trái hoa, dòng lệ hoa không ngừng'

Như dự kiến, không chỉ qua ngoại hình, mà cả hành động cũng phản ánh sự thiếu học thức và vô lễ. Không giống như danh hiệu thư sinh mà hắn tự xưng, 'Ngồi trên ghế tự cao tự đại'. 'Ngồi trên' thường dành cho những người có vị thế, nhưng Mã Giám Sinh không tuân thủ nguyên tắc cơ bản đó, hoặc có thể biết nhưng vẫn cố ý làm ngơ, vì hắn cho rằng mình có quyền tự do hành động, bởi hắn sẽ mua Kiều. Hắn tỏ ra vô lễ và thiếu văn minh. Không chỉ có Mã Giám Sinh, mà cả tớ của hắn cũng thể hiện rõ sự phụ thuộc, vì nếu thật sự là tớ của hắn, không có cảnh hỗn loạn như 'Trước thầy sau tớ loay hoay'. Trái với sự ngạo mạn của Mã Giám Sinh, Kiều thì vô cùng đau khổ.

'Gánh nặng cá nhân nặng hơn cả gánh nặng gia đình', lúc này Thúy Kiều đang chịu đựng những nỗi đau, suy tư vì nàng biết sẽ phải đối mặt với những khổ đau, đắng cay khi kết hôn với một người không yêu mình, chỉ là do tiền bạc. Nàng vừa buồn vừa tủi thân mình, nhưng cũng đầy lo lắng cho bố mẹ và em út. 'Bước chân như thềm hoa, lệ như mưa', những bước đi của nàng bây giờ đầy đau thương, nặng trĩu với gánh nặng của những nỗi đau và trách nhiệm lớn lao của một người con, những giọt nước mắt của nàng làm cho người đọc cảm thấy xót xa, thương cảm.

'Dáng vẻ e ấp, lòng tràn ngập lo âu Lá rơi phai màu, gương mặt lạc lõng Mối nâng tóc, bắt tay rủ bước Bờ môi u buồn, dáng mong manh như cúc gầy'

Trước tương lai không chắc chắn, Thúy Kiều dường như đã cảm nhận được những điềm báo về tương lai của mình, điều này làm nàng cảm thấy lo sợ, ngượng ngùng, vì sẽ đối mặt với những ngày tháng đau đớn 'Dáng vẻ e ấp, lòng tràn ngập lo âu', điều này là tình trạng tất yếu của con người khi đứng trước những khó khăn, những điềm báo không lành. Nỗi buồn, nỗi đau không thể kìm nén mà thể hiện rõ trên gương mặt của nàng Kiều 'Lá rơi phai màu, gương mặt lạc lõng'. Trước sự lo lắng, uất ức của nàng, mụ mối vẫn cố gắng, nhiệt tình với công việc của mình 'Mối nâng tóc, bắt tay rủ bước', gương mặt buồn của nàng Kiều được Nguyễn Du so sánh với nét buồn của cúc và sự mỏng manh, yếu đuối như cánh mai 'Bờ môi u buồn, dáng mong manh như cúc gầy'

'Đắn đo giá trị, kiểm tra tài năng Ép buộc dẫn dắt, thử nghiệm văn chương Chân thành một lần, sự ưa thích duy nhất Bằng lòng khách mới phụ thuộc vào tình hình'

Khi đọc đến đoạn này, hình ảnh của Thúy Kiều trở nên thêm bi thương, khi cô bị xem như một món hàng để trao đổi, ép buộc phải trình diễn tài nghệ như đánh đàn, sáng tác thơ 'Ép cung cầm nguyệt thử bài quạt thơ', sau khi đã làm hài lòng người mua, Mã Giám Sinh và mụ mối bắt đầu cuộc thương lượng 'Bằng lòng khách mới tùy cơ dặt dìu'. Sự tài năng vượt trội của Thúy Kiều không được thể hiện ở bất kỳ cơ hội nào, ngoài việc dùng để làm lòng người mua hài lòng, điều này thực sự đau lòng và đau đớn.

'Rằng mua ngọc về cho Kiều Nghĩa nặng, lòng mong bao nhiêu sẽ dạy Làm sao có giá, phân vân Dớp xin xót lượng người thương để mua'

Cuộc thương lượng căng thẳng giữa mụ mối và Mã Giám Sinh đã diễn ra. Mã Giám Sinh ban đầu cố gắng tỏ ra trí thức 'Rằng mua ngọc về cho Kiều', nhưng sự thật đã phơi bày, với sự tài năng và sành sỏi, hắn 'bớt một thêm hai', cuối cùng, sự lựa chọn này mang lại cho hắn một món hời lớn.

Đoạn trích vạch trần tận cùng xã hội 'ăn thịt người', khi con người trở thành hàng hóa ở chợ. Nó cũng hé lộ bản chất giả dối của Mã Giám Sinh và tâm trạng đau khổ của Kiều trước bước ngoặt cuộc đời.

Truyện Kiều - một tác phẩm vĩ đại của văn học Việt Nam thời Trung Đại. Nếu muốn hiểu sâu hơn về tác phẩm này, hãy đọc Phân tích chân thành về nhân vật Chị em Thúy Kiều, Phân tích về cảnh xuân trong tác phẩm, Phân tích về cuộc sống của Kiều tại lầu Ngưng Bích, và Phân tích về những biến cố của Thúy Kiều.

Truyện Kiều - một viên ngọc quý trong kho tàng văn học Việt Nam. Hãy khám phá sâu hơn về tác phẩm này qua những bài phân tích như Phân tích Chị em Thúy Kiều, Phân tích về cảnh xuân, Phân tích cuộc sống của Kiều tại lầu Ngưng Bích, và Phân tích về những biến đổi trong tâm hồn của Thúy Kiều.

Nội dung được phát triển bởi đội ngũ Mytour với mục đích chăm sóc và tăng trải nghiệm khách hàng.