Sự khác nhau giữa khôn ngoan và thông minh

Thông minh và khôn ngoan là hai tính từ tích cực đề cập đến trí thông minh và khả năng phán đoán tốt của một người. Mặc dù cả hai tính từ này đều có ý nghĩa tương tự nhau, nhưng bạn có thể nhận thấy sự khác biệt trong cách sử dụng. Thông minh thường được sử dụng như một từ không chính thức và nó có thể chỉ những người thuộc mọi lứa tuổi. Khôn ngoan thường được sử dụng với những người trưởng thành và có kinh nghiệm. Khôn ngoan đề cập đến kiến ​​thức, phán đoán tốt, kinh nghiệm, sự nhạy cảm cũng như trí tuệ trong khi thông minh chủ yếu đề cập đến trí thông minh nhanh nhạy. Đây là sự khác biệt chính giữa thông minh và khôn ngoan.

Sự khác nhau giữa khôn ngoan và thông minh

Thông minh- Ý nghĩa và cách sử dụng

Thông minh đề cập đến trí thông minh của một người. Một người thông minh là một người thông minh, biết cách áp dụng trí thông minh của mình vào các tình huống thực tế. Một người thông minh cũng có óc phán đoán tốt; anh ấy thực tế và có thể thích nghi với các tình huống.

Thông minh cũng có thể đề cập đến ngoại hình của một người. Một người sạch sẽ, gọn gàng, ăn mặc đẹp cũng có thể được mô tả là thông minh.

Cô ấy là một cô gái thông minh.

Anna đang mặc một chiếc váy thông minh.

Con trai của bạn rất thông minh và thông minh.

Chúng được cho là những chú chó thông minh.

Cô là cô gái thông minh nhất lớp.

Hơn nữa, thông minh trong đó đề cập đến trí thông minh được coi là một từ không chính thức. Do đó, nó không nên được sử dụng trong bối cảnh chính thức và học thuật.

Sự khác nhau giữa khôn ngoan và thông minh

Khôn ngoan - Ý nghĩa và cách sử dụng

Khôn ngoan cũng là một tính từ chỉ sự thông minh của một người. Khôn ngoan gắn liền với sự hiểu biết sâu sắc, phân biệt sắc sảo và khả năng phán đoán hợp lý. Nói cách khác, một người khôn ngoan có khả năng nhận ra hoặc phán đoán điều gì là đúng, đúng hoặc lâu dài; anh ta hoặc cô ta có kinh nghiệm, kiến ​​thức và phán đoán tốt. Một người khôn ngoan là hợp lý và thận trọng.

Ông lão khôn ngoan khuyên họ nhẹ nhàng.

Sẽ là khôn ngoan khi thảo luận vấn đề này với gia đình của bạn.

Ông khôn ngoan trong cách làm chính trị.

Những biện pháp phòng ngừa khôn ngoan mà cô ấy đã cứu sống cô ấy.

Những lời nói khôn ngoan của anh ấy đã giúp chúng tôi hiểu được sự thật.

Sự khác nhau giữa khôn ngoan và thông minh

Sự khác biệt giữa thông minh và khôn ngoan

Ý nghĩa

Thông minh đề cập đến việc có hoặc thể hiện một trí thông minh nhanh nhạy.

Khôn ngoan đề cập đến việc có hoặc thể hiện kinh nghiệm, kiến ​​thức và phán đoán tốt.

Kinh nghiệm và kiến ​​thức

Thông minh không đề cập đến kinh nghiệm và kiến ​​thức.

Khôn ngoan ngụ ý kinh nghiệm và kiến ​​thức.

Những người

Thông minh có thể được sử dụng để chỉ những người ở mọi lứa tuổi.

Khôn ngoan thường gắn liền với sự trưởng thành.

Hình thức

Thông minh là một từ không chính thức.

Khôn ngoan có thể được sử dụng trong bối cảnh chính thức.

Ngôn ngữ nói và ngôn ngữ viết

Thông minh chủ yếu được sử dụng trong ngôn ngữ nói.

Khôn ngoan được sử dụng trong cả ngôn ngữ nói và viết.

Hình ảnh lịch sự:

Tập hợp thông minh

Hình ảnh 2 tên miền (tên miền công cộng) qua Pixbay

Trên thế giới này, những người được cho là thiên tài không nhiều, nếu có thì chỉ chiếm tỷ lệ quá nhỏ so với tổng dân số. Thông minh là một chuyện, nhưng thông thái lại càng hiếm hoi. 

Nhà triết học nổi tiếng người Hy Lạp Socrates vốn được coi là một người thông thái từng nói rằng: "Nếu lấy sự khôn ngoan làm yêu cầu xếp hạng, bản thân ông chỉ là một người vô danh." Vậy đâu là sự khác biệt giữa người thông minh và người khôn ngoan?

Thông minh là khả năng tồn tại, khôn ngoan là trạng thái sinh tồn

Một trong những dấu hiệu đầu tiên phân biệt người thông minh và người khôn ngoan là, họ có dám để bản thân chịu thiệt hay không. Người thông minh tìm cách kiếm tiền từ người khác, còn người khôn ngoan lại nghĩ cách giúp người khác kiếm tiền. Tỷ phú Lý Gia Thành từng hé lộ bí mật kiếm tiền của mình là: "Để người khác kiếm nhiều tiền hơn. Bởi vì khi tôi giúp người khác kiếm được nhiều tiền, họ mới bằng lòng hợp tác và giao việc kinh doanh vào tay tôi!".

Sự khác nhau giữa khôn ngoan và thông minh
Khi tôi giúp người khác kiếm được nhiều tiền, họ mới bằng lòng hợp tác và giao việc kinh doanh cho tôi

Người thông minh khi làm việc hay giao dịch với người khác, họ luôn duy trì sự tỉnh táo để bảo vệ lợi ích của mình. Trong khi đó, người khôn ngoan lại không theo đuổi lợi nhuận tuyệt đối, mà chấp nhận đối mặt với việc thua lỗ, để có thể khiến người khác hài lòng.

Người thông minh biết mình có thể làm gì, người khôn ngoan biết mình không thể làm gì

Người thông minh đều nắm bắt rất nhanh khi cơ hội xuất hiện, và họ hiểu rõ bản thân nên hành động khi nào. Họ là những người mạnh mẽ, tự tin, biết thể hiện ưu điểm của mình, biết làm sao để trở nên nổi bật.

Người khôn ngoan lại thường quan tâm nhiều hơn về việc nên buông bỏ thứ gì. Họ thường tự giấu đi hào quang của mình, nhường cơ hội cho người khác thể hiện trước. 

Sự khác nhau giữa khôn ngoan và thông minh
Người khôn ngoan lại thường quan tâm nhiều hơn về việc nên buông bỏ thứ gì

Trong một bữa tiệc, người thông minh sẽ luôn là trung tâm của đám đông, họ trò chuyện với người này hay người kia. Người khôn ngoan lại thường lặng im một chỗ, quan sát hay lắng nghe những điều người khác muốn truyền tải. Người thông minh tựa như ấm trà, kẻ khôn ngoan chính là tách trà, sau cùng nước trong ấm trà cũng sẽ phải đổ vào tách mà thôi.

Người thông minh chú ý chi tiết, người khôn ngoan chú ý tổng thể

Người thông minh thường mang nhiều phiền não, dễ căng thẳng bởi họ luôn tập trung cao độ vào mọi việc mình đang làm. Họ rất nhạy cảm với những biến đổi của cuộc sống. Trong một cuộc thảo luận, nếu không may gặp tranh chấp, họ sẽ có thói quen muốn thay đổi người khác để đối phương về phe mình.

Trong khi đó, người khôn ngoan thường biết buông bỏ, tránh xa rắc rối từ sớm. Vì thế, họ ít khi phiền não, hiểu rằng vạn sự tùy duyên, đạt tới cảnh giới an nhiên vui vẻ. Nếu gặp vấn đề, họ thường "thuận theo tự nhiên", cứ để mọi chuyện hài hòa diễn ra. Trí thông minh có thể là bẩm sinh, nhưng để trở thành khôn ngoan ta còn cần mài giũa rất nhiều.

Khoa học khiến người thông minh, triết học khiến người khôn ngoan

Người thông minh bẩm sinh đã có tố chất hơn người, co năng lực cao và có thể học hỏi tiếp thu nhiều kỹ năng mới. Trong thực tế, đây chính là những kỹ năng giúp họ làm giàu. Vì thế, thông minh có thể giúp người ta giàu có và đạt địa vị cao. 

Sự khác nhau giữa khôn ngoan và thông minh
Trong cuộc sống này, thông minh bẩm sinh đã khó, nhưng học cách hồ đồ lại càng khó hơn

Thế nhưng, giàu có và quyền lực không phải lúc nào cũng tỷ lệ thuận với hạnh phúc, bởi hạnh phúc đến từ tâm trí. Triết học đưa ra những khái niệm và suy luận hợp lý về cuộc sống, khiến con người giải thoát được khỏi lo âu, phiền não. Triết học khiến con người trở nên khôn ngoan, mà khôn ngoan có thể mang đến hạnh phúc.

Trong cuộc sống này, thông minh bẩm sinh đã khó, nhưng học cách hồ đồ lại càng khó hơn. Dù sao, người duy nhất có thể quyết định cuộc đời ta là chính bản thân mình, hãy cứ sống theo cách mà ta muốn, không cần phải quan tâm tới ý kiến của người khác.

"Định luật cây tre" ai cũng nói đơn giản nhưng 90% số đó không làm được: Ở đời, dục tốc bất đạt

Có một khác biệt rất lớn giữa người xuất sắc và người khôn ngoan, giữa xuất chúng và minh triết. Chúng ta có thể là người rất thông minh nhưng không khôn ngoan cho lắm. Dĩ nhiên lý tưởng là chúng ta cố gắng cả hai, nhưng không phải khi nào cũng được như vậy, nhất là ngày nay.
Chúng ta sống trong thời buổi cổ vũ cho sự xuất chúng hơn là khôn ngoan, chúng ta tự hào là người xuất sắc hơn người khác. Ai là người xuất sắc nhất? Ai là người vào được đại học ưu tú nhất? Ai là nhà kinh doanh giỏi nhất? Ai là người nổi tiếng nhất? Ai là nhà khoa học, nhà nghiên cứu, nhà văn, nhà báo, người dẫn chương trình truyền hình, người vui vẻ nhất ở văn phòng hay ở bàn ăn gia đình? Ai là người xuất sắc nhất? Chúng ta không bao giờ hỏi: ai là người khôn ngoan nhất? Ngày nay trí thông minh cao hơn khôn ngoan, nhưng không phải lúc nào điều này cũng đúng. Chúng ta là những người am tường tin tức và thông minh nhưng lòng trắc ẩn của chúng ta không ở cùng tầm cao với tài năng chúng ta. Chúng ta là những người xuất sắc, nhưng không phải là người khôn ngoan.

Đâu là khác biệt giữa thông minh và khôn ngoan? Khôn ngoan là trí tuệ được tô điểm bởi sự hiểu biết (mà phân tích từ gốc rễ của nó, có nghĩa là thấm đậm đồng cảm). Cuối cùng điều làm nên sự khôn ngoan, đó là thông minh xây dựng trên sự thông cảm với sự phức tạp của thế giới, của con người, và điều này mang các hệ quả kèm theo.

Học tập, để thực sự hữu ích thì phải đi kèm theo sự tăng trưởng đồng đều với sự thông cảm. Khi không có điều này thì sự tăng trưởng luôn chỉ một chiều và dù nó mang lại một cái gì cho cộng đồng, thì nó luôn thiếu tầm hiểu biết để có thể giúp cộng đồng nối kết với nhau, hiểu nhau hơn và hiểu thế giới hơn. Khi trí thông minh không có sự thông cảm thì những gì nó đem lại thường không đóng góp vào lợi ích chung. Không đi cùng với thông cảm, trí thông minh luôn là kiêu ngạo và hạ cố ban ơn. Ngược lại học tập đích thực là khiêm tốn, quên mình và đồng cảm. Khi chúng ta phát triển trí tuệ mà không đủ đồng cảm thì tài năng của chúng ta luôn là nguyên nhân cho tính đố kỵ, hơn là quà tặng cho cộng đồng.

Trớ trêu thay, cuối cùng thì trí thông minh mà không đủ đồng cảm thì sẽ không xuất sắc, thay vào đó là một trí thông minh bị trì trệ, lỗi của nó không ở những gì nó đã được học (vì học là chuyện tốt), nhưng ở chỗ việc học đó đã bị ngừng trệ. Nó bị một hiểm nguy mà nhà thơ người Anh Alexander Pope gọi là, “học một chút là điều nguy hiểm”, khi chúng ta đọc một quyển sách quá kỹ nhưng là một quyển sách ít giá trị!

Người ta có thể phản đối ở đây và đưa ra lời biện hộ cho tính khách quan của khoa học. Khoa học thực nghiệm có phải là sản phẩm trí tuệ thuần túy không nhuốm màu bởi bất cứ một cái gì ngoài nó không? Có phải lý tưởng của tất cả học tập là hoàn toàn khách quan, không ở phía nào không? Sự đồng cảm đóng vai trò gì trong nghiên cứu thuần túy? Liệu con mắt hướng về đồng cảm có làm mờ đi tính khách quan thuần túy không?

Tính khách quan không tồn tại, kể cả trong khoa học cũng như bất cứ nơi nào khác. Khoa học ngày nay thừa nhận không bao giờ có thể hoàn toàn khách quan. Tất cả đều có lịch làm việc riêng, góc cạnh riêng và không thể giúp can thiệp (tuy nhiên có lẽ là đến vô cùng) với những gì nó đánh giá. Tất cả mọi người và mọi thứ, bao gồm cả khoa học đều có tiền đề (nói trại ra là tiền bản thể học). Do đó, vì tất cả học tập nhất thiết phải bắt đầu từ một góc cạnh, một tiền đề, một tiền bản thể học thì câu hỏi không phải là: Làm thế nào tôi có thể hoàn toàn khách quan, nhưng là: Điều gì phục vụ chúng ta tốt nhất ở góc cạnh học tập này? Câu trả lời là đồng cảm. Đồng cảm biến đổi thông minh thành khôn ngoan và khôn ngoan biến đổi học tập thành một cái gì phục vụ đúng đắn nhất cho cộng đoàn.

Tuy nhiên sự đồng cảm không được lẫn lộn với tình cảm hoặc ngây ngô như đôi khi đã xảy ra. Tình cảm và ngây ngô thấy lỗi trong chính trí thông minh, xem học tập chính nó là vấn đề. Nhưng học tập không bao giờ là vấn đề. Học tập một chiều, đấy mới là vấn đề, có nghĩa học tập không được đồng cảm soi sáng đủ, tìm tòi kiến thức mà không tìm tòi hiểu biết.

Tôi dạy cho các sinh viên sắp tốt nghiệp, chuẩn bị nhận sứ vụ trong giáo hội. Như thế, đối với họ, học cao không chỉ là có điểm cao, có bằng cấp danh dự, có đầy đủ thông tin, có học hoặc đơn giản đáp ứng cho tính hiếu kỳ trí tuệ và câu hỏi của mình. Qua chính ơn gọi của họ, họ đang phấn đấu để có khôn ngoan hơn là đơn thuần thông minh. Nhưng ngay cả họ, cũng như đa số người khác trong nền văn hóa chúng ta, họ đấu tranh để không học tập một chiều, để việc học của mình mang đến cho mình sự thông cảm cũng như kiến thức. Tất cả chúng ta đều đấu tranh với điều này. Cũng khó để cự lại với cám dỗ, cũng như nạn dịch trong nền văn hóa chúng ta, nghĩ rằng chắc chắn có vi trùng trong nước, nghĩ rằng mình phải thông minh xuất chúng biết nhiều tin tức hơn người khác, mặc, chúng ta sẽ đồng cảm sau đó.

Vì vậy bài này là lời kêu gọi, không phải là bài chỉ trích: Đối với tất cả chúng ta, cho dù chúng ta có nghiên cứu chính thức hay không; cho dù chúng ta có đang học các công nghệ thông tin mới nhất; dù chúng ta có đang cố giữ cho mình được thông tin đúng về mặt xã hội và chính trị hay không; dù chúng ta viết bài, viết sách, viết blog; dù chúng ta đang học để có việc làm; hoặc chúng ta đơn thuần họp nhau để thảo luận ở sở làm hay ở bàn ăn gia đình, chúng ta nên nhớ: không phải chỉ có thông minh là tốt mà còn phải chứng tỏ mình có lòng trắc ẩn.