Tiểu ca nhi là gì

Trọng sinh vi tiểu ca nhi





Đọc đến một phần ba liền nhịn không được phải review bộ chủng điền này >___< ~~~





Ở đây, ta thích chủng điền ở chỗ, tình cảm hai đứa không nhiều lắm nhưng rất ấm áp. Rồi những tính toán tưởng chừng như hoàn hảo của một thanh niên trưởng thành ở hiện đại áp dụng lên thời đại này lại hóa ra là ngu ngốc khi nghe kĩ lời trưởng bối dạy bảo. Cũng may em thuộc dạng lo xa lo hảo, cái gì cũng đi hỏi trước những người thân thiết, nghe chỉ bảo cũng được khai sáng tâm hồn, tâm phòng bị cũng dỡ bỏ, rồi lại có thêm người thân mới. Ở hiện đại em khổ, tám tuổi mẹ bỏ đi, mười hai tuổi mất cha, sống cô đơn một mình đến lúc chết [có bạn trai hờ nhưng chia tay do người kia có người khác], có lẽ do ông trời thương tiếc cho số phận của em Dật và bản thể của thân thể này nên em chết, trọng sinh vào khối thân thể này, còn bản thể thì sống lại ở thân thể em thời hiện đại, trong mơ em Dật ở hiện đại cũng đã nói Chúng ta sẽ càng hảo.





Trong này còn có nhiều tình tiết hơi huyền huyễn chút =]]] Lúc đại ca sinh khó, hai con cẩu với con dê do được em cho uống nước linh thủy nên rất thông minh, đi vào rừng tìm thấy nhân sâm ngàn năm =]]]] Sau cây nhân sâm này còn nháy nháy mắt với em [thật ra là lúc lắc mấy cái nhánh] làm em nghĩ Thế giới này điên rồi Sau cây nhân sâm bò về nhà em luôn! Để xin nước linh thủy ~





Tính tình em Dật đúng là hơi tốt bụng, dù em có ích kỷ [theo em nói] thì chuyện em thương tiếc cho vài người không liên quan đến mình cũng là điều đã chứng minh. Buồn cười nhất là đến gần nửa truyện thì anh công bị kiểu như Tẩu hỏa nhập ma vì thấy có người đánh em Dật, sau anh không còn bị ngốc nữa, nói chuyện lưu loát và trưởng thành hơn. Đáng nói ở đây là lúc trước em Dật coi anh như đệ đệ, kiểu vừa yêu thương vừa đau lòng và em vẫn nghĩ em chính là nam nhân! Mà tình yêu giữa hai người đàn ông theo em thế này đã quá mĩ mãn rồi. Nên khi anh tỉnh táo lại em mới nhận thấy nguy cơ của mình, em là của anh =]]]]] Nam nhân của em là anh, và sau này thế nào mà em chẳng phải làm nghĩa vụ sinh con cho anh, khổ nỗi đang lúc này thì đại ca của anh lại có thai. Thế là em cứ như đứa ngốc, vừa bài xích chuyện mang thai vừa đau lòng anh khi anh cũng hứa chúng ta không có con, anh chỉ cần tức phụ là đủ rồi. Được cái em suy nghĩ rất nhanh chóng, nên biết mình nên làm gì.





Em Dật là người hiện đại, ghét người thì ít, nhưng một khi đã không ưa thì em sẽ có cách trị. =]]]] Nói chung bàn tay vàng của bộ này không trên người em, mà là ở xung quanh em. Em chỉ nhờ có nước linh thủy nên dính may. Nói nhiều vô ích, ta đọc hơn phân nửa truyện, dài cỡ 1500tr word. Đọc thấy vừa bình đạm vừa hấp dẫn. Đọc đi ~~~~~

Video liên quan

Chủ Đề