Vợ ngoại tình có nên bỏ không

Chúng tôi đã là vợ chồng được 3 năm, cùng nhau trải qua nhiều khó khăn, vui buồn và sống hạnh phúc. Tuy nhiên cũng như bao cặp vợ chồng khác, chúng tôi không tránh khỏi những lúc to tiếng với nhau. Lần ấy, vợ chồng tôi có xảy ra xung đột và giận nhau không ai nói với ai câu nào đến gần 10 ngày.

Sau lần cãi nhau đó, tôi cảm thấy vợ có gì đó rất khác thường, nhưng vì yêu vợ và hoàn toàn tin tưởng cô ấy nên tôi tự nhủ rằng có thể mình quá lo xa. Để rồi bây giờ tôi phát hiện được một chuyện đau lòng mà tôi không thể tin đó là sự thật. Vợ tôi đã quan hệ với một đồng nghiệp ở công ty. Cô ta thú nhận điều đó nhưng bảo rằng do tôi đã không quam tâm đến cô ấy và không chịu chia sẻ việc nhà khiến cô ấy cảm thấy như là ô-sin bị bỏ rơi và đã sa ngã trong một phút yếu lòng.

Mặc dù rất đau đớn, nhưng vì còn rất yêu vợ nên tôi quyết định chấp nhận lời xin lỗi của cô ấy. Tôi tự dặn mình rằng sẽ phải sống tốt hơn, quan tâm tới vợ nhiều hơn nữa để chuyện đó không bao giờ xảy ra. Đêm đó vợ chồng tôi rất mặn nồng như mới yêu lần đầu. Tôi mong thời gian sẽ giúp tôi quên đi lỗi lầm của vợ.

Trớ trêu thay, chỉ qua ngày hôm sau, tôi lại phát hiện vợ nhắn tin rất tình tứ cho thằng đó như chưa xảy ra chuyện gì. Thế là tôi quyết định chia tay mặc dù rất đau khổ. Cô ấy cũng khóc lóc giải thích rằng chưa thể đoạn tuyệt với người kia vì sợ người ta bị tổn thương, nên cần thời gian.

Tôi phải làm gì bây giờ ? Tôi không thể tha thứ nhưng trái tim tôi vẩn còn rất nặng tình. Cô ta đã nói thật với tôi chưa hay vẫn còn đang lừa dối tôi ? Giờ tôi không thể đối diện với cô ta được nữa nên tôi chưa về nhà. Tôi vẫn chưa thể đưa ra quyết định gì vì cô ta nói rằng vẫn còn rất yêu tôi, và rất mong tôi sẽ quay về. Tôi đau khổ quá. Tôi phải làm gì đây ? Phải làm gì đây?

Trần Nam


Anh Trần Nam thân mến !

Tôi đã gặp nhiều trường hợp phụ nữ ngoại tình nhưng ít gặp người đàn ông nào độ lượng và bình tĩnh như anh. Đa số họ nổi điên quát tháo, đập phá, đánh vợ, đẩy tình trạng đến chỗ xấu hơn và dẫn đến ly hôn ngoài mong muốn của họ. Khi họ gặp tôi thì đã quá muộn rồi. Ly hôn ngày nay không khó nhưng vượt qua được thử thách và giữ được người mình yêu mới khó. Tôi thấy anh vẫn yêu vợ và cô ấy cũng yêu anh. Ngoại tình không phải bao giờ cũng vì tình yêu, nhiều khi nó chỉ là một phút yếu lòng trước trăm mưu nghìn kế của kẻ thứ ba. Cô ấy đã nhận ra sai lầm và hứa sẽ cắt đứt với kẻ kia. Bây giờ làm thế nào để cô ấy nhanh chóng đoạn tuyệt hẳn với mối quan hệ đó, sớm nối lại tình cảm với anh để gia đình lại hạnh phúc tuỳ thuộc vào chính anh.

Nếu anh cho cô ấy cơ hội được tha thứ, được yêu thương và được hạnh phúc thì tôi tin chắc cô ấy sẽ dứt bỏ người kia để trở về với gia đình. Anh không nên nôn nóng vì vợ chồng giận nhau một thời gian trước khi cô ấy có quan hệ với người kia thì cũng phải có thời gian để cô ấy trở về chứ tình cảm không thể cắt đến “xoẹt” một nhát là xong. Nếu nhanh và dễ như vậy chưa chắc đã thật lòng mà có khi chỉ là đối phó.
Vì vậy lúc này anh bỏ nhà ra đi lang thang để cô ấy rơi vào cảnh cô đơn, buồn chán sẽ lại liên lạc với người ấy. Anh cần phải trở về nhà ngay và bằng tình yêu thương của mình giúp cô ấy nhận ra tình vợ chồng vẫn sâu nặng như cái đêm hai bạn làm lành với nhau thì trong trái tim cô ấy, hình ảnh kẻ kia sẽ bị xoá nhoà. Nếu anh tiếp tục giận dỗi không trở về nhà, vô tình đã tạo ra “khung thành bỏ ngỏ” để kẻ kia lợi dụng tấn công, làm tình trạng càng xấu hơn.

Trong đời, bất kể đàn ông hay đàn bà, ai cũng có thể có những phút giây yếu đuối.Tôi không biết anh thế nào chứ những người đàn ông tôi biết thì chẳng có ông nào chung thủy 100% trừ mấy ông bất lực. Cho nên ai cũng cần biết tha thứ và cần được tha thứ. Khi họ đã nhận ra và quyết sửa chữa thì họ rất cần sự độ lượng bao dung của người bạn đời. Tôi tin rằng tình yêu sẽ giúp anh cải thiện được tình hình, giành lại trái tim vợ và hạnh phúc lại trở về với gia đình anh. Nếu anh cho rằng chỉ có đàn ông ngoại tình mới nên tha thứ, còn đàn bà cứ dính vào tội ấy là phải bị trừng trị hay ly hôn mới đáng mặt đàn ông, thì tôi xin chấm dứt câu chuyện ở đây, vì quan điểm của chúng ta quá khác nhau, nói nữa chỉ mất thì giờ.

Tại sao cùng một tội danh, người này thì được tha thứ, còn người kia phải loại bỏ chỉ vì họ là đàn ông hay đàn bà ? Thế thì bình đẳng ở đâu ? Tôi không nói là mọi trường hợp đều nên tha thứ. Đối với một người luôn ăn ở hai lòng, tìm mọi cách để lửa dối, phản bội nhau, lần nào cũng hứa hẹn sửa chữa rồi lần nào cũng tái phạm, thì tha thứ là sai lầm, thậm chí ngu ngốc..

Tôi đã định dừng bút ở đây nhưng trong đầu vẫn vang lên câu hỏi khẩn thiết của anh : Tôi phải làm gì đây ? Phải làm gì đây ? Là người đàn ông, trời cho chúng ta cơ bắp khỏe hơn phụ nữ, cho nên đàn bà thấy chồng ngoại tình chỉ biết âm thầm khóc than hoặc gào thét là cùng thì đàn ông cậy khỏe có thể xông vào đấm, đá, tát vợ hay bạo hành tâm lý. Nhưng làm như thế để làm gì ? Có phải vì thế mà ta đáng mặt đàn ông hơn không ? Có phải vì thế mà vợ yêu chồng hợn không ? Hay khi đó người vợ sẽ nhìn chồng như con ác thú xông vào ăn thịt mình. Cùng lắm là họ khiếp sợ và khinh bỉ một kẻ bất lực trước tình yêu, đầu óc bã đậu, chỉ biết giải quyết bằng cơ bắp, không bao giờ vì thế mà họ yêu chồng trở lại. Trái lại có khi họ càng yêu kẻ kia hơn.

Anh hãy hình dung vợ anh đang ở giữa, anh kéo một bên, kẻ kia kéo một bên, ai kéo khỏe người đó thắng. Kẻ tình địch không dễ từ bỏ ý đồ quyến rũ vợ anh, nghĩa là nó ra sức kéo. Nếu anh cứ bỏ đi khỏi nhà, hoặc về để hắt hủi vợ thì anh không kéo mà anh đẩy, chắc chắn anh sẽ thua. Nếu anh không còn tình cảm với vợ nữa, đời anh không cần người đàn bà này nữa, ly hôn như giải thoát chẳng hệ đau đớn gì mà còn thanh thản thì đây là cơ hội tốt để dứt điểm chia tay, không ai trách anh được. Sau đó chắc anh sẽ lấy người khác nhưng có lẽ nên rút kinh nghiệm đừng lấy đàn bà đẹp và hấp dẫn nữa vì để giữ được người vợ như vậy anh phải yêu thương chăm sóc thật nhiều chứ nếu cứ như ông chủ, không chia sẻ việc nhà, thỉnh thoảng lại giận dỗi chục ngày, bỏ đi mấy hôm, tạo điều kiện cho kẻ khác tấn công rồi phát hiện ra lại ly hôn thì đời anh chắc sẽ còn nhiều lần lên xe hoa nữa

Còn nếu những ngày xa nhau anh thấy đau khổ, thấy nhớ thương cô ấy và thực lòng có thể tha thứ được thì hãy về đi bạn ơi ! Câu chuyện này càng giữ kín bao nhiêu càng tốt. Vợ anh sẽ biết ơn và cảm phục chồng vô cùng và đó là thời cơ để ta nhen lại ngọn lửa tình yêu trong hôn nhận. Tôi tin là vợ chồng bạn sẽ tìm thấy lại hạnh phúc. Con bạn sẽ có một gia đình đầy đủ cả cha mẹ.
Chúc bạn có lựa chọn sáng suốt !

Đường đời, ai cũng có những bước quanh co khúc khuỷu, vấp ngã nhưng hơn nhau ở chỗ có đứng dậy đi tiếp hay nằm bẹp trong thù hận và đau đớn hoặc mượn rượu để quên sầu và tự phá hủy đời mình ? Thân mến chào anh ! Chúc anh chiến thắng!