Cộng hòa Công gỗ diện tích
Cộng hòa Congo (tiếng Pháp: République du Congo), cũng được gọi là Congo-Brazzaville hay đơn giản là Congo, là một quốc gia có chủ quyền nằm ở Trung Phi. Nó giáp ranh với năm quốc gia: Gabon và Đại Tây Dương về phía tây; Cameroon về phía tây bắc; Cộng hòa Trung Phi về phía đông bắc; Cộng hòa Dân chủ Congo về phía đông và nam; và tỉnh Cabinda thuộc Angola ở phía tây nam. Congo-Brazzaville từng là một phần của thuộc địa châu Phi Xích Đạo của Pháp. [ 4 ] Sau khi giành được độc lập năm 1960, cựu thuộc địa Congo thuộc Pháp trở Cộng hòa Congo. Cộng hòa Nhân dân Congo là một nhà nước đơn đảng theo chủ nghĩa Marx-Lenin sống sót từ 1970 tới 1991. Sau đó, những cuộc bầu cử đa đảng đã được tổ chức triển khai từ năm 1992, dù chính quyền sở tại dân cử đã bị trục xuất năm 1997 trong cuộc Nội chiến Cộng hòa Congo và Denis Sassou Nguesso đã giữ chức tổng thống từ năm đó .
Thời kỳ tiền thuộc địa[sửa|sửa mã nguồn]Những nhóm người Bantu đã lập nên những bộ lạc tại khu vực này từ 1500 trước công nguyên. Nhiều vương quốc Bantu — đáng quan tâm là đế quốc Kongo, vương quốc Loango, và vương quốc Anziku ( Teke ) — đã thiết kế xây dựng những còn đường thương mại dẫn vào vùng lưu vực sông Congo. [ 5 ] Nhà thám hiểm người Bồ Đào Nha Diogo Cão đến cửa sông Congo năm 1484.[6] Mối quan hệ thương mại nhanh chóng phát triển giữa các vương quốc Bantu trong nội địa và các nhà buôn châu Âu, trao đổi nhau nhiều loại hàng hóa, sản phẩm và cả nô lệ. Sau nhiều thế kỷ làm trung tâm giao thương lớn, thực dân châu Âu bắt đầu biến vùng lưu vực sông Congo thành thuộc địa của mình vào cuối thế kỷ XIX.[7] Năm 1910, Congo bị sáp nhập vào thuộc địa châu Phi Xích đạo thuộc Pháp và Brazzaville trở thành TP. hà Nội. Việc lạm dụng sức lao động của những người làm công dẫn đến sự phản đối công khai minh bạch chống lại thực dân Pháp . Năm 1956, tu sĩ Fulbert Youlou thành lập Liên minh dân chủ bảo vệ quyền lợi châu Phi. Năm 1960, Cộng hòa Congo, còn gọi là “Congo-Brazzaville” tuyên bố độc lập. Tu sĩ F. Youlou trở thành Tổng thống và từ chức sau cuộc nổi dậy của nhân dân năm 1963. Alphonse Massamba Débat lên nắm quyền. Năm 1968, Marien Ngouabi triển khai cuộc thay máu chính quyền quân sự chiến lược và công bố nền Cộng hòa nhân dân ( 1970 ). Năm 1977, M. Ngouabi bị ám
sát và Denis Sassou Nguesso trở thành Tổng thống ( 1979 ) .Từ năm 1990, thể chế đa đảng được trải qua. Năm 1992, chỉ huy đảng Dân chủ trái chiều, Pascal Lissouba, đắc cứ Tổng thống. Tháng 6 năm 1997, xảy ra những cuộc xung đột đẫm máu giữa phe ủng hộ cựu Tổng thống S. Nguesso và phe ủng hộ Tổng thống đương nhiệm P. Lissouba. Sau khi vượt mặt Tổng thống Lissouba, S. Nguesso công bố trở thành Tổng thống. Tuy nhiên, những cuộc xung đột liên tục xâu xé quốc gia .Cuối năm 1999, một hiệp định tự do
được ký kết giữa Sasou Nguesso và nhóm nổi dậy ở miền Nam. Tình trạng thời kì hậu chiến cũng không kém phần bi đát : căn bệnh buồn ngủ và một số ít bệnh dịch khác tràn ngập khắp quốc gia. Tháng 3 năm 2002, Tổng thống Denis Sassou Ngueso tái đắc cử với 89,4 % số phiếu. Các đối thủ cạnh tranh của ông hoặc bị ngăn ngừa không hề về nước hoặc rút lui khỏi cuộc bầu cử. Quân đội nổi dậy liên tục những đại chiến chống lại lực lượng nhà nước . Về mặt thuế, dành cho các công ty lâm nghiệp những ưu đãi thuế quan bằng cách áp dụng bộ luật đầu tư sửa đổi. Áp dụng hệ thống thuế lâm nghiệp linh hoạt có tính đến những vùng sản xuất gỗ khó tiếp cận. Nâng cao giá trị gia tăng của gỗ ngay tại địa phương. Ông Henri Djombo, Bộ trưởng Môi trường và Lâm nghiệp Cộng hòa Congo cho biết Congo mong ước phát huy thế mạnh của ngành công nghiệp gỗ bằng cách lôi kéo doanh nghiệp của những nền kinh tế tài chính mới nổi như Trung Quốc, Ấn Độ, Brasil … hợp tác, góp vốn đầu tư vào nghành nghề dịch vụ này . Tôn giáo tại Cộng hòa Congo ( 2011 ) [ 9 ] Tin lành (51.4%) Công giáo Roma (30.1%) Khác (4.4%) Không tôn giáo (14.1%) Cộng hòa Congo có số lượng dân cư thưa thớt, phần đông dân số tập trung chuyên sâu ở phần phía Tây Nam của quốc gia, để lại những khu vực to lớn của khu rừng nhiệt đới gió mùa ở miền Bắc phần nhiều không có người ở. Do đó, Congo là một trong những nước có mức đô thị hóa cao nhất ở châu Phi, với 70 % tổng dân số sống ở khu vực đô thị, đơn cử là tại Brazzaville, Pointe-Noire hoặc một
trong những thành phố nhỏ, làng dọc theo chiều dài 534 km đường tàu nối tiếp hai thành phố lớn này. Trong khu vực nông thôn, hoạt động giải trí công nghiệp và thương mại đã giảm nhanh gọn trong những năm gần đây, để lại nền kinh tế tài chính nông thôn phụ thuộc vào vào sự tương hỗ của chính phủ nước nhà và tự cung tự túc tự cấp. [ 10 ]Dân tộc và ngôn từ của Cộng hòa Congo là phong phú. Nước này công nhận 62 ngôn từ được nói trong nước [ 11 ], nhưng cia thành ba loại ngôn từ chính. Các bộ tộc
thuộc sắc tộc Kongo là nhóm dân tộc bản địa lớn nhất chiếm khoảng chừng 50% dân số. Các nhóm đáng quan tâm nhất của Kongo là Laari sống tại tại Brazzaville, Pool, Vili và xung quanh Pointe-Noire và dọc theo bờ biển Đại Tây Dương. Nhóm lớn thứ hai là người Teke sống ở phía bắc Brazzaville chiếm 17 % dân số. Người Boulangui ( M’Boshi ) sống ở phía tây-bắc và ở Brazzaville chiếm 12 % dân số. [ 12 ] [ 13 ] Người Pygmy chiếm 2 % dân số Congo. [ 14 ]Trước khi cuộc cuộc chiến tranh năm 1997, có khoảng
chừng 9.000 người châu Âu và những vương quốc châu Phi sống ở Congo, nhất là những người Pháp, hiện giờ chỉ có một phần nhỏ của số lượng này vẫn còn ở lại. [ 10 ] Khoảng 300 người Mỹ cư trú tại Congo. [ 10 ]Người dân Cộng hòa Congo phần đông theo Công giáo và Tin Lành, khoảng chừng 50,5 % và 40,2 % dân số. Phần lớn những Kitô hữu trong nước là Công giáo Rôma, trong khi số còn lại gồm có nhiều giáo phái Kitô giáo khác. Tín đồ Hồi giáo chiếm 1,3 % dân số, đa phần là do một làn sóng lao động quốc
tế sang ở tại những TT đô thị. [ 15 ] Giáo dục công về mặt lý thuyết là miễn phí và bắt buộc cho trẻ dưới 16 tuổi,[16] nhưng trong thực tế, chi phí cho việc học tập vẫn tồn tại. Tỷ lệ học sinh tiểu học là 44% trong năm 2005, ít hơn nhiều so với 79% vào năm 1991. Giáo dục đào tạo ở độ tuổi từ sáu đến mười sáu là bắt buộc. Học sinh triển khai xong sáu năm học tiểu học, bảy năm trung học cơ sở mới có được bằng tú tài. Ở trường ĐH, sinh viên học cử nhân trong ba năm và thạc sĩ là bốn năm. Đại học Marien Ngouabi phân phối những khóa học trong y học, pháp lý và 1 số ít những nghành khác, đây là ĐH công lập duy nhất của quốc gia .Hệ thống giáo dục ở Cộng hòa Congo gần như trọn vẹn theo quy mô mạng lưới hệ thống giáo dục của Pháp. Cơ sở hạ tầng giáo dục đã xuống cấp trầm trọng nghiêm trọng do hậu quả của cuộc khủng hoảng cục bộ chính trị và kinh tế tài chính. Không có ghế trong hầu hết những lớp học, buộc trẻ nhỏ ngồi trên sàn nhà . Liên kết ngoài[sửa|sửa mã nguồn] |