Truyện Cực Sủng de Nhất Phu Nhân full

Facebook

邮箱或手机号 密码

忘记帐户?

注册

无法处理你的请求

此请求遇到了问题。我们会尽快将它修复。

  • 返回首页

  • 中文(简体)
  • English (US)
  • 日本語
  • 한국어
  • Français (France)
  • Bahasa Indonesia
  • Polski
  • Español
  • Português (Brasil)
  • Deutsch
  • Italiano

  • 注册
  • 登录
  • Messenger
  • Facebook Lite
  • Watch
  • 地点
  • 游戏
  • Marketplace
  • Facebook Pay
  • Oculus
  • Portal
  • Instagram
  • Bulletin
  • 本地
  • 筹款活动
  • 服务
  • 选民信息中心
  • 小组
  • 关于
  • 创建广告
  • 创建公共主页
  • 开发者
  • 招聘信息
  • 隐私权政策
  • Cookie
  • Ad Choices
  • 条款
  • 帮助中心
  • 联系人上传和非用户
  • 设置
  • 动态记录

Meta © 2022

"Đồ ngốc, lần này là buổi họp mặt nhà họ Lam, tôi bảo đảm sẽ không xảy ra chuyện lần trước, cùng tôi tham gia được không?"

Động tác cực kỳ cưng chiều, giọng nói vô cùng dịu dàng khiến Lan San vô thức mềm lòng nhưng nghĩ đến chuyện xảy ra khi tham gia tiệc vào hai lần trước cô liền trở nên kiên quyết.

"Không đi, tôi không quen biết bọn họ, đi làm gì, lần trước anh cũng nói là sẽ không xảy ra chuyện không may nhưng cuối cùng chẳng phải vẫn xảy ra chuyện đấy thôi."

Minh Dạ cười khẽ vì tính tình trẻ con của Lan San, anh đỡ vai cô, vừa đi, vừa nói: "Chính vì em không biết nên mới mang em đi, làm quen với một hai người bạn, sau này đi dạo phố mua sắm cũng có người đi cùng, lần này đến đều là mấy người bạn của Lam Tu, rất ít người."

Lập trường của Lan San vốn không quá kiên định liền buông lỏng, "Thật?"

Cô thật sự rất muốn có bạn, mỗi người phụ nữ đều cần một hai người bạn thân, lúc vui vẻ có thể chia sẻ, lúc đau lòng có thể tâm sự, lúc cô đơn tịch mịch có thể làm bạn, lúc nhàm chán có thể kết bạn cùng nhau đi càn quét các trung tâm thương mại.

Minh Dạ nghiêng người hôn trộm một cái lên má Lan San, "Thật."

Lan San lập tức giơ tay đẩy bả vai Minh Dạ, người này càng ngày càng làm càn, vạn nhất bị người hầu nhìn thấy thì phải làm sao.

Lan san lùi lại sau duy trì khoảng cách hai bước chân với Minh Dạ, "Tôi suy nghĩ một chút..."

Kết quả lan San còn chưa suy nghĩ xong, buổi tối ngày thứ hai đã bị Minh Dạ kéo lên xe.

"Minh Dạ, tôi còn chưa thay quần áo, như vậy sao mà đi."

Bởi vì ở nhà, Lan San ăn mặc rất tùy ý, chiếc váy Bohemia dài đến đầu gối, bên ngoài khoác chiếc áo dệt màu trắng gạo, trên chân vẫn còn đi đôi dép lê bông vải, nhìn thế nào cũng chẳng ra làm sao.

Minh Dạ đánh giá Lan San từ trên xuống dưới một lượt, khóe môi nhếch lên, tuy... có phần không hòa hợp, nhưng vẫn rất đẹp mắt.

"Không sao, tôi không ghét bỏ."

Lan San bĩu môi, mất hứng đẩy vai Minh Dạ: "Dừng xe tôi phải về, như vậy quá dọa người."

Trong nhà khá ấm áp cho nên Lan San mặc cực kỳ mát mẻ, mặc thế này đi dự tiệc quả thực là vứt hết mặt mũi.

Truyện convert hay : Chư Giới Tận Thế Online

Đọc đầy đủ truyện chữ Cực Sủng Đệ Nhất Phu Nhân, truyện full Cực Sủng Đệ Nhất Phu Nhân thuộc thể loại Ngôn Tình cực kỳ hấp dẫn và kịch tính tại: Cực Sủng Đệ Nhất Phu Nhân

Phòng bệnh nội, nàng run rẩy hỏi: “Ngươi, ngươi là ai?”

Hắn cười lạnh: “Ấn bối phận ta nên gọi ngươi một tiếng mẹ kế.”

Lụa trắng tức khắc hỗn độn, tưởng trọng sinh hào môn làm người vợ bị bỏ rơi, lại không tưởng thành người vợ bị bỏ rơi nàng bà bà, vẫn là cái câu dẫn chính mình con riêng hư nữ nhân.

Vì thế đột nhiên có một ngày hư nữ nhân hoàn lương, tính toán làm đứng đắn sâu gạo phu nhân, thuận tiện đem chính mình gả đi ra ngoài, nhưng nhi tử lại không đồng ý.

Tại phòng bệnh.

Cô nhìn anh, giọng nói run rẩy cất lên: "Anh...anh là ai?"

Anh cười lạnh lùng: "Theo như bối phận thì tôi nên kêu cô một tiếng mẹ kế"

Nghe lời anh nói, Bạch Lăng liền cảm thấy trong lòng ngổn ngang trăm mối. Cô tưởng rằng sống lại vào nhà trở thành người vợ bị chồng bỏ rơi nhưng chẳng ngờ lại trở thành mẹ kế, còn là mẹ kế xấu xa, quyến rũ con riêng của chồng.

Thế nên, một ngày kia người mẹ kế đột nhiên tỉnh ngộ, quyết tâm muốn làm sâu gạo rồi tìm một nhà tử tế gả đi thì con trai riêng của chồng lại nhất định không cho.

Phòng bệnh nội, nàng run rẩy hỏi: “Ngươi, ngươi là ai?”

Hắn cười lạnh: “Ấn bối phận ta nên gọi ngươi một tiếng mẹ kế.”

Lụa trắng tức khắc hỗn độn, tưởng trọng sinh hào môn làm người vợ bị bỏ rơi, lại không tưởng thành người vợ bị bỏ rơi nàng bà bà, vẫn là cái câu dẫn chính mình con riêng hư nữ nhân.

Vì thế đột nhiên có một ngày hư nữ nhân hoàn lương, tính toán làm đứng đắn sâu gạo phu nhân, thuận tiện đem chính mình gả đi ra ngoài, nhưng nhi tử lại không đồng ý.

Phòng bệnh nội, nàng run rẩy hỏi: “Ngươi, ngươi là ai?”

Phòng bệnh nội, nàng run rẩy hỏi: “Ngươi, ngươi là ai?”

Hắn cười lạnh: “Ấn bối phận ta nên gọi ngươi một tiếng mẹ kế.”

Lụa trắng tức khắc hỗn độn, tưởng trọng sinh hào môn làm người vợ bị bỏ rơi, lại không tưởng thành người vợ bị bỏ rơi nàng bà bà, vẫn là cái câu dẫn chính mình con riêng hư nữ nhân.

Vì thế đột nhiên có một ngày hư nữ nhân hoàn lương, tính toán làm đứng đắn sâu gạo phu nhân, thuận tiện đem chính mình gả đi ra ngoài, nhưng nhi tử lại không đồng ý.